Sau những lời trêu đùa đùa, Tưởng Tín Chi coi như thành công hòa nhập môi trường ký túc xá mới .
Phương thức chuyện và trêu đùa của luôn sinh động thú vị như .
Vô cùng hợp khẩu vị của Từ Đại Hồ.
chỉ nửa giờ , hai liền xưng gọi em, hận thể mặc chung một cái quần.
Hứa Cảnh Từ vốn dĩ tìm Tần Man chuyện, nhưng khi thấy Tần Man đang kiểm điểm nghiêm túc, thì nghĩ tới những lời Tần Man với khi rời khỏi tân binh đặc chủng, cuối cùng vẫn qua.
Bốn cứ như chuyện phiếm, dọn dẹp phòng ốc, kiểm điểm.
Mãi đến khi chạng vạng.
“Anh Man, còn sớm, nên ăn cơm . Đi thôi, chúng cùng .” Từ Đại Hồ dậy, hét to một tiếng.
Tần Man lắc đầu từ chối, “Không cần, còn xong kiểm điểm, các ăn .”
Từ Đại Hồ nghĩ một lúc, “Cũng , dù hiện tại tên của nổi tiếng, vẫn đừng nên xuống vây xem thì hơn, lát nữa em mang màn thầu lên cho .”
“Làm phiền .” Tần Man cũng ngẩng đầu lên, .
Sau đó, ba liền rời .
Tần Man tiếp tục bàn học, vùi đầu nốt ba nghìn chữ cuối cùng .
Cảnh chiều càng lắng .
Cuối cùng, cô cũng dừng bút.
Bản kiểm điểm lưu loát xong như .
Chữ vô cùng đẽ cảm thấy cảnh ý vui.
Chờ đến khi gấp bản kiểm điểm cất xong, ngay lúc ba cũng trở .
Từ Đại Hồ từng kinh nghiệm mang cơm, Tần Man ăn đồ cay mặn, cho nên đều lấy mấy món thanh đạm và hai cái bánh bao.
Tần Man một tiếng cảm ơn, ở bàn học, gặm từng miếng màn thầu, là yên tĩnh.
Mãi đến khi ăn xong, cô thời gian, phát hiện là hơn 8 giờ tối.
Phỏng đoán sân huấn luyện sẽ .
Cô lập tức mang theo mũ, trực tiếp xuống lầu.
Từ Đại Hồ cô đêm chạy huấn luyện tăng thể lực, cho nên cũng ngăn cản.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-141-co-gai-benh-vuc-ke-yeu-4.html.]
Lúc , bên ngoài hành lang ai.
Dưới lầu càng lạnh lẽo.
Tần Man đến sân huấn luyện, tự rèn luyện thể lực thêm hơn hai giờ giống như những tân binh đặc chủng. Mãi đến khi đèn tắt mới về ký túc xá, rửa mặt, ngủ.
Mê Truyện Dịch
Sáng sớm hôm , rời giường theo tiếng chuông báo thức.
Kiếp sống hai năm của bọn họ trong lực lượng bộ đội dự chính thức bắt đầu.
Lúc tập hợp buổi sáng, khuôn mặt An Viễn Đạo lạnh lùng, bộ hành trình đều bày tư thế của Sĩ quan huấn luyện.
Một giờ huấn luyện thể dục buổi sáng ngắn ngủi, một đám tra tấn đến thở .
Sau khi kết thúc, về ký túc xá rửa mặt, đó tập hợp đến nhà ăn ăn bữa sáng.
Lớp một là tới muộn nhất.
An Viễn Đạo giải tán một tiếng, lập tức vọt , xong, bắt đầu ăn ngấu nghiến.
Duy chỉ Tần Man rời .
“Sĩ quan huấn luyện.”
Giọng trong trẻo của cô đặc biệt vang dội trong phòng ăn yên tĩnh.
Ánh mắt của đều nhất trí mà phía cửa.
An Viễn Đạo thấy một cô ở đó, nhớ đến chuyện ngày hôm qua, lập tức tức giận hỏi: “Làm ?”
Tần Man lấy ba trang giấy mỏng từ trong túi , đưa qua, : “Đây là bản kiểm điểm của .”
An Viễn Đạo chút ngơ ngác, “Bản kiểm điểm? Bản kiểm điểm gì?”
Anh giống như nhớ bảo Tần Man bản kiểm điểm.
“Giữa trưa hôm qua, chống đối Sĩ quan huấn luyện, dẫn tới ảnh hưởng , là của . mười nghìn chữ, lấy kiểm điểm.” Tần Man nghiêm túc, thái độ cũng vô cùng thẳng thắn thành khẩn, dường như khiến tìm sai.
đối với An Viễn Đạo còn kịp xuống tay hành mà : “……”
Tên nhóc đưa chiêu thức , sợ ý tưởng trong lòng từ lâu chứ?
Thật tức giận!
Lại muộn một bước!
Sớm như thế thì lúc thể dục buổi sáng nên xuống tay!