Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 138:1 Sao anh lại giúp mình.

Cập nhật lúc: 2025-08-22 04:51:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chiếc xe liên tục chạy gần 3 tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng đến cái phòng khám nhỏ đó.

Hai tài xế canh ở cửa trong bóng tối khiến cho đến cũng bọn họ, trải qua một trận hỗn loạn tối hôm qua, họ cảnh giác gõ cửa phòng khám.

Bên trong mấy lập tức mở cửa , nghiêm túc chờ đợi.

Rồi đến khi đợi trong xe , hóa là Cố Kiêu Nam, lập tức thở phào một cái, đồng thời như tìm nguồn sống, đồng thanh hét lên, “ Anh Kiêu!”

Cố Kiêu Nam ừ một tiếng, hỏi: “ Bây giờ tình hình như thế nào ?”

“ Bác sỹ đang phẫu thuật cho Đường, lấy đạn ngoài, tạm thời nguy hiểm đến tính mạng” . Trong đám một thuộc hạ lễ phép trả lời.

“ Ông chủ bảo đưa các , thể di chuyển ?”

Người đàn ông do dự một lúc, “ Có lẽ chút khó khăn, điều cũng tỉnh .”

“ Đi, bây giờ xem thế nào.”

Cố Kiêu Nam bước từng bước dài phòng khám nhỏ đó.

Vừa mới , thấy vị bác sỹ trói tay ghế sofa, gương mặt sợ hãi.

Trên chiếc giường bên cạnh, Đường Nghĩa im bất động với đống băng gạc quấn quanh lưng.

“ Sao , ?”Cố Kiêu nam phía hỏi.

“ Chưa c.h.ế.t .” Đường Nghĩa đó, tức giận lẩm bẩm chửi mắng : “ Mẹ nó, cái đám khốn nạn , lấy hàng là tay g.i.ế.c c.h.ế.t , may mà lão tử đây linh hoạt, chạy nhanh.”

chạy nhanh cũng mất hết hàng, ông chủ bây giờ đang tức giận.” Cố Kiêu Nam tìm một chiếc ghế xuống bên cạnh , “ Cậu nghĩ cách gì để giải thích ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-1381-sao-anh-lai-giup-minh.html.]

“ Giaỉ thích? Em còn giả thích cái con khỉ, em thành như !” Đường Nghĩa tức giận, ngước đầu lên, nhưng động đến vết thương, “xì “ rít lên mấy tiếng lạnh lùng.

“ Bị thương thì nên an phận một chút.”

Lời lạnh lùng của Cố Kiếu Nam khiến cho Đường Nghĩa tức giận ngay lập tức, gọi thẳng tên : “ Anh Kiêu, thật lòng , nếu và A Man nửa đường chạy , chỉ mỗi em ở , em cũng như thế .”

“ Dù và A Man chăng nữa, cũng chỉ thêm hai thương.” Cố Kiêu Nam rút một điếu thuốc ngậm miệng, giúp châm lửa, “ Chỉ thể gánh giúp, vận mệnh chủ định như , cứ nghĩ cho kỹ mà giữ mạng với ông chủ .”

“ Dựa cái gì mà chỉ một em ghánh!” Đường Nghĩa phục,” Đoạn đường cũng do em vẽ , cũng do em phân phó, cuối cùng chỉ em nhận tội.”

Cố Kiêu Nam lấy một điếu thuốc ngậm miệng, rõ ràng hỏi: “ Vậy như thế nào?”

“ Dù gì thì sự việc cũng thể trách em .” Đường Nghĩa hút một , trầm mặc Tần Man hề một câu gì đang bên cạnh.

Chỉ một cái ,liền Cố Kiêu Nam đang đó phát giác .

Anh , Đường Nghĩa là tìm cho một c.h.ế.t .

Còn đợi , liền thấy Đường Nghĩa ngại ngùng : “A Man, bản đồ đường là do vẽ, mà lúc đó ở hiện trường, trong chuyện là quá trùng hợp .”

Những lời khiến cho Cố Kiêu Nam chau mày, vẫn kịp gì, liền thấy Tần Man lạnh lùng : “ Chỉ cần tìm chứng cứ đây là một sự trùng hợp, tùy xử lý.”

Cô trực tiếp vạch bộ lời của Đường Nghĩa, còn khiến cho Đường Nghĩa trả lời thế nào.

Trong lòng đầy uất ức.

“ Đường Nghĩa, đừng nghĩ đến khác nữa, hãy lo nghĩ cho .” Cố Kiêu Nam bên cạnh hút thuốc nhắc nhở.

“ Em thì ? : Đường Nghĩa hiểu.

Mê Truyện Dịch

Dưới ánh đèm mờ ảo, thể thấy nửa khuôn mặt của Cố Kiêu Nam đang ẩn hiện trong làn khói thuốc, ngữ khí bình thản : “ Cậu đừng nghĩ sẽ dựa chỗ vết thương mà khiến cho ông chủ tin tưởng đấy nha?”

Loading...