Tiếp theo Cố Kiêu Nam hình như thật sự quan tâm .
Ngược Đường Nghĩa tình nghĩa đưa cô xuống lầu phía , tìm một phòng cho cô.
Trên đường , Đường Nghĩa hút một điếu và chuyện với cô nhiều, nhưng Tần Man tỏ thờ ơ.
Mãi cho tới khi kết thúc cuộc trò chuyện, ngay cả bản Đường Nghĩa cũng cách nào tiếp .
Chỉ thể qua loa chỉ lên một trong những cửa phòng của lầu 2 với cô: “Cô ở phòng đối diện cô , cô gì thì theo ông chủ.”
“Được.”
Trả lời dứt khoát một tiếng, Tần Man trực tiếp lên phòng, thuận tiện đóng cửa .
Cơ bản để tâm tới Đường Nghĩa bên ngoài cửa.
Không ngờ lạnh nhạt với tên Đường Nghĩa hút thuốc đó, mỉm khỏi, về văn phòng việc .
Vừa mở cửa thì thấy Cố Kiêu Nam ghế sofa, vẻ mặt xem như gì, nhưng cảm giác chút sức ép.
Đường Nghĩa gằn một tiếng, tuỳ tiện xuống bên cạnh , vỗ vỗ lên vai và : “Em trai của , sắp xếp ở đối diện với .”
Cố Kiêu Nam châm thuốc và khúc khích: “Tuỳ .”
Dáng vẻ bận tâm thì sẽ bận tâm.
Đường Nghĩa vỗ vai nữa, giống như lời thấm thía: “Tốt gì cũng là em tria , đừng như .”
Cố Kiêu Nam hút một ngụm liếc mắt: “ thấy còn giống trai hơn , chi bằng tặng .”
Đường Nghĩa xua xua tay: “Đừng, hứng thú với em trai , chỉ hứng thú với em gái thôi.”
Nói xong thì khoái chí.
Cố Kiêu Nam liếc một cái và cũng mỉa.
Thấy càng thì càng lạc đề, Hồ Đạt cũng lên tiếng, nhắc chủ đề: “Được , rốt cuộc cũng cứu , cứ coi trướng thêm một em trai là .”
Cố Kiêu Nam dựa ghế sofa, khoé miệng đột nhiên đổi: “Với cái đầu và gan lỳ của mà em trai? Ông chủ Hồ, vụ buôn bán ông đúng là chịu thiệt .”
Sự chế giễu khiến Hồ Đạt bất giác chằm chằm : “Trước giờ từng thấy ghét nào đến .”
“Ai kêu quá phiền toái.” Cố Kiêu Nam cũng che giấu mà thẳng thắn thừa nhận.
Hồ Đạt bất giác phá lên: “Được, nếu A Kiêu cảm thấy phiền phức, thì thử thách thử xem tới lúc đó quyết định giữ ?”
Cố Kiêu Nam đó mà thèm đếm xỉa, coi như thấy.
Rõ ràng là định mặc kệ cái tên Tần Man.
Đường Nghĩa thấy thì cố tình nhỏ giọng hỏi: “Thử thách? Ông chủ thử thách tên nhóc thế nào?”
“Thì kêu đưa lô hàng ngoài.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-126-vay-thu-thach-mot-chut.html.]
Hồ Đạt xong thì tay đang hút thuốc của Cố Kiêu Nam bỗng khựng , ngước mắt lên: “Ông chủ Hồ đang đùa với đó hả?”
“Sao lấy chuyện đùa chứ?”
Trong miệng của Cố Kiêu Nam còn cắn điếu thuốc, nhưng lời trầm xuống: “ ông hiểu rõ, bây giờ lối của cả thành phố đều kiểm soát chặt chẽ, cơ bản ngoài . Bây giờ kêu một hề gì về chuyển hàng như thì khác gì c.h.ế.t .”
“Vậy thì chắc. Em trai dám cứu về đây thì chứng minh chắc chắn gan và quyết đoán. tin cũng tin mắt của . Dù cũng thương, cách nào việc, thì để em trai . Chuyện cũng .”
Cố Kiêu Nam phả một làn khói, cổ họng thấy đắng chát, nhưng thêm gì nữa.
“Đương nhiên, nếu lo năng lực, trễ nãi chuyện chúng , thể giúp một tay.” Hồ Đạt xong thì gì thêm.
Trong phòng yên ắng trở .
Cố Kiêu Nam yên lặng hút xong một nửa điếu thuốc còn , gì nữa mà phắt dậy khỏi.
Đường Nghĩa sofa thấy Cố Kiêu Nam cuối cùng bày tỏ thái độ rõ ràng, cuối cùng xác định mà hỏi : “Ông chủ, ông chắc chắn để em trai của Cố hả?”
Hồ Đạt : “Lúc đưa tới, cũng lợi dụng em trai để uy h.i.ế.p , để chuyển hàng gì đó .”
Bị thấu nên Đường Nghĩa hề hề.
Quả thật lúc điện thoại thì nghĩ ngay tới chuyện .
Đó chính là: lợi dụng em trai , đe doạ áp tải.
Lúc bắt đầu thì cũng giở trò gì, nhưng ai kêu tên đó chuyện nửa vời! Đưa hàng tới kết quả thương nên buông tay lo nữa.
Bây giờ cả thành phố kiểm soát nghiêm ngặt, lô hàng lớn như mà để đây giống như cầm mà bỏ xong.
Muốn bỏ cũng nỡ.
Mê Truyện Dịch
Không bỏ thì tự chuốc hoạ .
Bất đắc dĩ nhiều ông chủ của đích bàn bạc với , tuy nhiên tên lấy cớ thương nọ.
Mắt thấy miếng thịt béo bở sắp mất, cũng may em trai tới, nhất định lấy tên đe doạ.
ngờ rõ ràng coi thường em trai như thế.
“Tên nhóc chán ghét em trai như thế, chịu để em trai nhúng tay ?” Đường Nghĩa tới bây giờ vẫn thấy chắc chắn.
“Anh và đây từng giao đấu, từng thấy đối với ai mà kiềm nén cảm xúc như ?” Hồ Đạt trả lời mà hỏi ngược .
Đường Nghĩa suy nghĩ thật kỹ, đúng thật là .
Cái tên nhóc tính tình nay vui buồn thất thường, nhưng coi thường một rõ ràng như thì đúng là đầu tiên.
Chẳng lẽ là vì quá để ý, cho nên giả bộ như ?
“, vẫn nên điều tra cái tên , để tránh xảy sự cố.” Hồ Đạt cẩn thận bổ sung một câu.
Đường Nghĩa lập tức đáp : “Rõ.”