“Đùa gì thế, nóng thế , trực tiếp húp, sợ nóng đến tan chảy hả! Mau há miệng !” Cố Kiêu Nam cau mày, lệnh cho cô.
Lần , Tần Man mím chặt môi, tỏ vẻ kháng cự.
“Nhanh lên, nam tử hán đại trượng phu, ngại ngùng cứ như con gái , cái gì ! Còn lề mề gì nữa, tin trực tiếp tay ?”
Tần Man thấy động thủ, ngay lập tức liền trầm mặt, há miệng .
Cô dẫm vết xe đổ, cái chiếm tiện nghi!
Mặc dù cô rõ chẳng qua chỉ là đụng chạm trong nháy mắt thôi, chắc cũng thể phát hiện điều gì.
bởi vì bóng ma trong lòng thế nên bây giờ cô bất kỳ đụng chạm cơ thể nào với Cố Kiêu Nam.
“Ngoan ngoãn như thế sớm một chút ! thật là!” Cố Kiêu Nam tức giận đút từng thìa cháo cho Tần Man.
Dáng vẻ đút cơm cho khác ăn thuần thục.
Có thể đây là đầu tiên đút cho khác ăn.
mà, cho dù quen tay, vẫn kiên trì đút từng miếng từng miếng cho Tần Man ăn.
Cho đến khi bát cháo thấy đáy mới thu tay về.
“Được , nghỉ ngơi giường , dọn dẹp đồ đạc.” Cố Kiêu Nam thu dọn đĩa ăn, chén đũa, chuẩn mang ngoài.
Tần Man thấy thế, lập tức : “Không phiền nữa , cứ để đồ ở đây là , thể .”
Động tác dọn dẹp của Cố Kiêu Nam dừng một chút, như cô: “Dùng xong liền vứt? Cậu đúng là tố chất tra nam đấy.”
Tần Man: “…”
“Nếu phiền thì ngại phiền đến cuối cùng .” Cố Kiêu Nam xong thì cũng dọn dẹp sạch sẽ những đồ ở bàn, bưng cái mâm ngoài.
Lúc đến cửa thì thế giọng yếu ớt nhưng lạnh lùng của Tần Man vang lên: “Lần cần đến nữa.”
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-1221-su-quan-tam-ep-buoc-3.html.]
Cố Kiêu Nam ở đó đầu , đuối lông mày nhướn lên, “Lần ? Ý của là, ốm thêm một nữa?”
Tần Man: “…”
Rõ ràng cô là ý .
“ cho , dám bệnh một nữa thử xem! Làm trễ mất thời gian hợp tác của , tin sẽ nhân lúc bệnh, trực tiếp tận diệt cả dòng họ Cù ?” Cố Kiêu Nam hung dữ đe dọa.
Lần , Tần Man chỉ lành lạnh một câu: “Vậy sẽ vinh quang tận diệt hai.”
Cố Kiêu Nam sửng sốt, đó bê mâm nở nụ : “Xem cũng ít .”
“ buồn ngủ , ngoài nhớ đóng cửa.”
Hiện tại Tần Man tâm trạng để chuyện với , khi ăn xong bữa , cô buồn ngủ.
Dứt khoát chui trong chăn ngủ một giấc nữa.
Cứ như , hai ngày liền chỉ ăn và ngủ, sức khỏe của cô cuối cùng cũng dần hơn.
Chỉ là, tinh thần lên thì thời gian ngủ ít .
Thời gian ngủ ít thì thấy Cố Kiêu Nam nhiều lên.
Nhìn thấy lúc nào cũng lượn qua lượn trong phòng, Tần Man thể nào quen nổi.
Thế nên cô buộc lệnh đuổi khách.
“Rốt cuộc thế nào thì mới khỏi đây?” Cô mặc áo khoác thật dày, ở ghế ăn táo Cố Kiêu Nam gọt xong, hỏi.
Cố Kiêu Nam ở bên cạnh ha ha: “Cậu ăn táo gọt, uống nước đun, rốt cuộc lấy tâm trạng gì mà thể mấy lời nãy thế?”
Tần Man: “…”
là thể ăn của ai cái gì.