Sau vài giây im lặng.
Nhà ăn vẫn vắng như chùa bà Đanh.
Không ai dám .
Vì vẫn còn hai huấn luận viên đang đó.
Chỉ là biểu cảm hóng ăn dưa của đều vô cùng sinh động.
Thậm chí còn một đỏ bừng vì phấn khích.
Bầu khí kỳ lạ tiếp tục duy trì cho đến khi huấn luận viên lượt rời khỏi căn tin, cả phòng như quả bóng căng tròn chọc kim , nổ tung trời.
“Mé nó, ai thế? Trước mặt dám chất vấn huấn luận viên? Quá men!” Một mở miệng .
Những câu nối tiếp .
“Đâu men! Quá men mới đúng!”
“Tân binh luôn hả? Nhìn sắc phục huấn luận viên!”
“Mẹ ơi, ngày đầu tiên quân chỉnh huấn luận viên? Phim truyền hình đặc sắc nhất năm!”
Mấy thanh niên hào hứng, cho rằng Tần Man là tân binh, trách móc huấn luận viên.
Mấy nữ binh thì thấy sắc mặt Tần Man khi khiển trách, như một đóa hoa cao ngạo.
"Oa, em trai đó trai quá! Cậu thấy ?"
“Rồi! Lúc đập đũa khẩu khí như mét tám!”
“Lúc nãy sợ quá, rớt mồ hôi luôn, sợ hai vị huấn luận viên sẽ nhắm !”
Vừa xong, một thanh niên toe toét, “Không , hai vị huấn luận viên nịnh bợ còn kịp!”
“Tại ?” Một nam tân binh hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-121-khuyen-bao-huan-luan-vien.html.]
Người thanh niên cái ghế trống, “Chứ các câu hai huấn luận viên gì ?”
“Hả?” Người bên cạnh nghi ngờ hỏi: "Hiện tại phân dự ngẫn nhiên ?”
“Nói là , nhưng vẫn trương hợp cá biệt!”
Lời thanh niên đó ý gây sự, ngờ nữ binh đối diện, hứ một tiếng, “Hầy, đu idol, mấy minh tinh gì đó, lu mờ hết ! Nhan sắc thì khỏi cần bàn tới , thể khiến huấn luận viên tới nịnh nọt, thì chắc chắn năng lực khỏi , là giỏi lắm luôn!”
Những mặt còn suy nghĩ kỹ càng, thì lời của nữ binh khiến đổi.
Ngược , Tần Man vô tình nâng lên tận trời.
Các nữ quân nhân bên cạnh cũng đồng tình với nhận xét của cô gái .
Nếu giỏi, hai vị huấn luận viên giành gì?
Rõ ràng là thể!
Tần Man ngờ, một đám tô vẽ đủ kiểu.
Một buổi trưa, tất cả trong quân dự đều một tân binh tên Tần Man dám phê bình hai huấn luận viên ở nhà ăn.
Với những huấn luận viên khác, thì tranh thủ gởi «lời an ủi» đến hai vị huấn luận viên An Viễn Đạo và Trần Quân trong giờ nghỉ trưa.
"Chúc mừng hai ! Ngày đầu tiên tân binh báo danh, hai trở nên nổi tiếng !" Huấn luận viên lớp bốn vỗ vai hai mỉm .
Huấn luận viên lớp Năm cũng , «Ừ, là cuối cùng rời khỏi căn tin, cả căn tin coi như mất luôn cái nóc! Mà Tần Man gì nhỉ?»
" nhớ, nhớ! Cậu ...” Huấn luận viên lớp bốn ép cổ họng, diễn tả, “Hai thầy đầu tiên huấn luận viên ? Là một huấn luận viên, hai cãi mà thấy ngượng mặt các tân binh ? Hai hiểu chữ phục tùng ?”
Nói xong, thì hàng loạt tiếng há há vang lên.
An Viễn Đạo và Trần Quân im, cúi đầu, khuôn mặt già nua giấu hổ .
Ai nghĩ Tần Man thế với huấn luận viên trong căn tin.
Mê Truyện Dịch
Từ lúc nhận chức đến giờ, ai dám dùng thái độ đó chuyện với họ.