Hạ Thường Lương lập tức trách mắng: “Tiểu tử thối! Còn dám ? Cậu đúng là gan to bằng trời! Lại còn dám giở thủ đoạn mờ ám! Mau lấy lô hàng về cho ! Nếu thì ăn với khác chuyện đây hả!”
Những lời qua thì giống như quở mắng, nhưng những tâm chỉ cần là như thế.
Hạ Thường Lương chỉ yêu cầu Cố Kiêu Nam nghĩ cách lấy lô hàng chứ đề cập đến chuyện báo cáo là giải trình gì cả.
Rõ ràng là che giấu cho Cố Kiêu Nam.
mà điều khiến ông ngờ là Cố Kiêu Nam : “Không ăn .”
“Cái gì?” Hạ Thường Lương cho là nhầm, sửng sốt hỏi .
Cố Kiêu Nam lặp nữa: “Em ý định giao nộp lô hàng đó.”
Hạ Thường Lương nhất thời cảm thấy , nhưng dám tức giận mà chỉ trầm giọng hỏi: “Ý là ?”
“Lô hàng đó là thành tích của em, em dựa lô hàng mới thể . A Huân điều tra Hồ Đạt lâu , bây giờ cơ hội, em thể bỏ qua.”
Nghe xong câu , cơn tức giận của Hạ Thường Lương lập tức bùng phát: “Cố Kiêu Nam, ý gì! Cậu câu ý gì ?”
Một lát mới tiếng trả lời: “Em .”
Giọng vô cùng trịnh trọng, Hạ Thường Lương cứng họng.
Bởi vì ông hiểu, khi Cố Kiêu Nam dùng giọng điệu để chuyện thì nghĩa là chuyện chắc chắn, thể đổi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-1202-giet-mot-ngan-dich-tu-ton-hai-tam-tram-1.html.]
Thế nên, tâm trạng của ông lập tức trở nên kích động: “Cậu ? Cậu thì cái quái gì! Cậu dạy dỗ, cho ngoài nhiệm vụ chứ để ngoài tiếp xúc với đám , tự hủy hoại chính ! Con nó! Lần gọi điện thoại cho hứa với như thế nào? Có quên !”
“Thầy ơi, em cách nào khác.”
Giọng của Cố Kiêu Nam khôi phục giọng điệu bình thường, Hạ Thường Lương tức đến nghiến răng nghiến lợi: “Cậu cách nào khác? Cái gọi là cách nào khác? Cái gọi là đắm ! Cậu đang tự hủy hoại chính đấy!”
“Em cũng vi phạm quy tắc, nhưng em thể gì ? Nếu như đồng ý thì em cũng đến mức như .”
Hạ Thường Lương ở đầu dây bên tức giận đập bàn ầm ầm: “Không đồng ý thì tự chỗ tối ? Đây là cái logic quái quỷ gì thế! cho , hành động của cấp phê chuẩn, vượt ranh giới! Chuyện đó căn bản là hành vi vùng, hiểu hả?”
“Em quan tâm đến những chuyện khác, em chỉ những chuyện mà em !” Cố Kiêu Nam khẽ , giọng kiên định.
Hạ Thường Lương tức giận: “ cũng thể g.i.ế.c địch một ngàn, tự tổn hại tám trăm như ! A Huân mất tích, chẳng lẽ cũng như thế ? Nếu A Huân vì mà chuyện thì nhất định đồng ý.”
“Không nếu như! Chuyện em nhất định , ai thể ngăn cản em! Nhiệm vụ ban đầu là do hai chúng em cùng thực hiện, bây giờ rõ sống c.h.ế.t thế nào, nếu bảo em ở yên trong quân doanh gì cả thì xin , em ! Em nhất định tìm ! Bất kể giá nào!”
“Cố Kiêu Nam!” giọng của Hạ Thường Lương cao lên vài phần.
Mê Truyện Dịch
“Thầy đừng trách em! Do tốc độ của quá chậm, em trở về nửa năm mà vẫn tin tức gì, em thực sự nhịn nữa!”
Cố Kiêu Nam xong thì cúp máy, đó nhét điện thoại túi.
Sau đó độ quần áo bệnh nhân bằng một bộ thường phục ngoài ấn cửa thang máy.
lúc , cửa thang máy mở , gương mặt của Tần Man xuất hiện mặt .