Theo đó là một con d.a.o gọt hoa quả “Xoạt” một tiếng, mang theo ánh sáng lạnh lẽo bay vụt qua.
Súng tay tên đó lập tức đánh bay ngoài, đập cây.
Chia năm xẻ bảy.
Mà cùng lúc đó, Cố Kiêu Nam cũng rút súng, “Pằng” một phát b.ắ.n cổ tay tên đó.
Máu văng khắp nơi.
Khắp núi rừng bất chợt vang lên quanh quẩn một tiếng kêu thảm thiết thê lương.
“A ——-!”
Ánh mắt Cố Kiêu Nam lạnh lùng nọ đau đến vặn vẹo mặt đất, đó đến gần Tần Man trêu chọc một tiếng: “Dao pháp thật lợi hại nha.”
khi Tần Man lạnh lùng phun hai chữ: “Kim gia.”
Nháy mắt, khoé miệng đang mỉm liền cương cứng một giây.
Anh ngờ tới Tần Man sẽ đoạn đối thoại của bọn họ.
Vừa rõ ràng chỗ ẩn nấp của cô cách một nhất định so với nơi .
Sao .....
Vẻ mặt Cố Kiêu Nam khôi phục , đang mở miệng chuyện, nhưng Tần Man : “Anh là bên phía Hồ Đạt, liên hệ?”
Mê Truyện Dịch
Cô nhả chữ rõ ràng, trọng điểm đặt ở Hồ Đạt.
Cố Kiêu Nam lưu manh, ông gà bà vịt mà hỏi một câu: “Cậu ném d.a.o tới như thế nào , chẳng lẽ dùng d.a.o còn thuận tay hơn dùng súng?”
“Đừng sang chuyện khác.” Tần Man quyết đoán mà từ chối.
Kết quả khiến Cố Kiêu Nam khẽ, lắc đầu: “Không, đây là phần mở đầu của chương trình.”
Lời thật sự khiến cho khác cách nào lý giải .
Tần Man rõ nguyên do mà chờ tiếp.
Cố Kiêu Nam cũng khiến cô thất vọng, đôi mắt thâm thúy lộ thâm ý: “Trước lúc bữa tiệc, tất cả đều sẽ soát , thế nhưng vì bây giờ dao?”
Những lời giống như một công tắc thời gian, trong nháy mắt khiến cho vẻ mặt của Tần Man đông cứng .
Không xong!
Lúc bởi vì trong tay cô đạn, cho nên theo bản năng mà tay, quên mất mấu chốt của vấn đề !
Dao của cô là từ tới!
“......”
Cố Kiêu Nam thấy vẻ mặt cô đổi, cũng lời nào, liền dò hỏi thêm một bước: “Cậu cầm con d.a.o gì?”
“......”
“Giết ai?”
Anh từng bước tới gần.
“......”
“Cù Hải? Trang Dã? Hay là.... ?”
Lúc đến chính , giọng của mang theo vài phần suy tư và trầm thấp.
Tần Man nhíu mày, bật thốt lên: “Không .”
“Không cái gì?” Cố Kiêu Nam hỏi.
Giọng của Tần Man lạnh lùng, gằn từng chữ trả lời: “Không .”
Cố Kiêu Nam nhướng mày: “Bởi vì mới cứu ? Cho nên mới đổi ý?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-117-chung-ta-tiep-tuc-tro-choi-nay.html.]
“Từ đến nay đều là mục tiêu của .” Tần Man ngước mắt, ánh mắt của cô ở ánh trăng càng thêm lạnh lẽo: “ phận đối lập của chúng vẫn sẽ đổi.”
Chuyện tạm thời đề cập đến, nếu về phía Trang Dã, thì bọn họ chính là kẻ địch.
Tử địch.
Cố Kiêu Nam , cho là đúng hỏi: “Nếu là đối lập? Vậy vì cứu ?”
“Nếu sửa sai lầm , thì cũng là thể.” Tần Man khom lưng, nhặt khẩu s.ú.n.g Cố Kiêu Nam đá rơi xuống lên, hơn nữa lưu loát kéo chốt an .
Gió đêm thổi qua.
Vẻ mặt của cô qua cũng giống như là đùa.
Dường như thật sự là ý sửa sai lầm.
Cố Kiêu Nam mỉm , vô cùng phối hợp mà giơ tay lên, tỏ vẻ đầu hàng: “Ok, xem như .”
Sau đó túm đang mặt đất giống như chó c.h.ế.t lên, kéo ngoài.
“Đi thôi, thời gian còn sớm, còn trở về giải quyết chút chuyện nữa.” Anh .
Tần Man động, giọng lãnh đạm: “Muốn giải quyết Kim gia ?”
Tuy là hỏi, nhưng giọng điệu là khẳng định.
Cố Kiêu Nam dừng bước chân, chỉ nâng giọng, : “Nếu là kẻ địch, cảm thấy kẻ địch sẽ cho những việc ?”
Tần Man suy nghĩ, cảm thấy cũng đúng, vì thế lãnh đạm : “ tự điều tra.”
Vào lúc , Cố Kiêu Nam vẫn luôn vui đùa đột nhiên dừng bước chân .
Tần Man vẫn hề liếc mắt mà về phía .
Ngay một giây khi sắp kề sát vai của , Cố Kiêu Nam đột nhiên xoay , nắm chặt lấy tay của cô.
Tần Man trở tay kịp, lui một chút, ép cây.
Ánh trăng đêm sương mù dày đặc che lấp.
Khoảng cách giữa bọn họ lúc quá gần.
“Có một câu kể từ lúc gặp vẫn .” Lúc khóe miệng Cố Kiêu Nam vẫn mang theo ý giống như , chỉ là nụ thiếu vài phần thờ ơ, mà mang theo nguy hiểm lạnh và lạnh lẽo thấu xương: “Nếu chúng duyên như , một vòng gặp . Vậy thì trò chơi , chúng cứ tiếp tục chơi .”
Bầu khí vốn dĩ đang thoải mái bỗng chốc đổi.
Mơ hồ lộ vài phần cảm giác nguy hiểm.
Giờ phút , Tần Man mới cảm thấy tầng sa mỏng giữa bọn họ Cố Kiêu Nam xé mở, lộ dáng vẻ nguyên bản chân thật nhất.
Thật , bọn họ vốn nên như .
Chẳng qua Cố Kiêu Nam vẫn luôn thái độ chẳng hề để ý, cho nên thoạt quan hệ vẻ hòa hoãn.
Bây giờ đổi như thế, khiến cho mối quan hệ đối lập giữa bọn họ chân chân chính chính phơi bày ngoài.
Tần Man tránh một chút, bàn tay còn âm thầm đặt s.ú.n.g bụng .
Dùng hành động để nhắc nhở.
Cố Kiêu Nam khẽ tiếng, lập tức đến điểm thì dừng buông lỏng tay cô , đó lui mấy bước, chỉ là sự lạnh lẽo sinh nơi đáy mắt chút bức .
Hai bọn họ liền cứ như đối mặt ở đó.
Ánh trăng chui từ tầng mây.
Một mảnh núi rừng vốn tối đen như mực rót ánh sáng mờ ảo, khiến thứ dần trở nên rõ ràng.
Chỉ là một ánh trăng như , thế nhưng cứng rắn vẽ giữa bọn họ một đường tuyến đối lập.
Anh ẩn trong bóng tối.
Cô dứng ánh trăng.