Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 113:1 Giành được chiến thắng (2) / Bản sắc quân môn: Man thiếu rất khó chiều

Cập nhật lúc: 2025-08-22 04:48:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đôi mắt từ đến nay luôn bình tĩnh, lúc sắc bén như lưỡi dao, cho trong lòng Khổng Nghĩa run lên một chút.

Loại cảm giác đó, khí thế bức đó xuất hiện thêm một nữa.

Lúc , lúc cùng tranh cãi, cũng dùng ánh mắt đó .

cho dù lúc đó thể nào thì cũng dám như hôm nay. Không dám trực tiếp nắm lấy cổ áo , dùng giọng điệu như để lệnh cho .

Vào giây phút , Tần Man giống như đổi bản .

Trên một kiểu tư thế, một cảm giác của bề , một loại cảm giác vô hình như khác vẫn thể cảm nhận .

Khổng Nghĩa Tần Man đang đối diện với , hiểu tại cảm thấy yếu thế, theo bản năng cẩn thận : “Bọn chúng chiếm lợi thế, chúng căn bản thể nào xông ngoài .”

sẽ mở đường cho , chỉ cần đưa !” Tần Man buông tay, đẩy Khổng Nghĩa sang một bên.

Khổng Nghĩa loạng choạng một chút, cũng rốt cuộc thực sự dẫn theo bốn năm về phía bên cạnh.

Tần Man thấy bọn họ bắt đầu hành động thì cũng nhanh chóng di chuyển về hướng ngược .

Trong đêm tối, cô âm thầm cẩn thận quan sát xung quanh một vòng, nhanh chóng xác định một khu đất cao.

Cô ôm khẩu s.ú.n.g trong tay, leo lên một cách vô cùng nhanh nhẹn.

Dưới màn đêm, cô cỏ, ống ngắm nhằm thẳng bóng đen cách đó xa.

“Đoàng!”

“Đoàng!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-1131-gianh-duoc-chien-thang-2-ban-sac-quan-mon-man-thieu-rat-kho-chieu.html.]

“Đoàng!”

Cứ mười giây một bóng đen ngã xuống.

Bắn s.ú.n.g áp chế như , cộng với những đòn tấn công trực diện của mấy Khổng Nghĩa, cuối cùng thể cho đối phương điêu !

Những kẻ tập kích cảm thấy , thế nên chỉ vài phút là bọn chúng lưu loát rời .

Mê Truyện Dịch

Tốc độ đến và nhanh như thủy triều lên xuống.

Khổng Nghĩa thấy đám rốt cuộc cũng chịu rút lui thì sợi dây thần kinh đang căng như dây đàn cuối cùng cũng giãn .

Những khác cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

“Tổng cộng bao nhiêu thương vong?” Không Tần Man thu s.ú.n.g từ khi nào, hỏi.

Khổng Nghĩa phản xạ điều kiện trả lời: “Chỉ ba thương nhẹ.”

Sở dĩ là phản xạ điều kiện là bởi vì lúc đó Khổng Nghĩa cảm giác như đang hỏi câu đó là Lục Giang.

Dưới ánh trăng mờ ảo, Tần Man ba thương nhẹ một chút, mấy vết thương đều ở tay chân, đụng tới bộ phận quan trọng, thế nên cô cũng gì nữa.

Sau khi kiểm kê sĩ tất, một đồng đội gọi Tần Man một tiếng, thấy cô vẫn yên lặng xa xăm, dáng vẻ trầm tư thì nhịn hỏi: “Đang nghĩ gì thế?”

“Không gì.” Tần Man thu hồi ánh mắt, mặt vẫn còn in một dấu bàn tay thì lên tiếng: “Lát nữa cũng kiểm tra mặt một chút .”

Tình huống khẩn cấp, cô cũng thời gian để ý nhiều, thẳng tay tát một cái.

Cũng may là lính vẻ như cũng thèm để ý: “Cái tát của đau lắm đấy.” Anh vươn tay xoa nhẹ má, đó nhoẻn miệng : “ mà vẫn cảm ơn , cứu .”

Tần Man gật đầu một cái: “Không gì.”

Loading...