Một đêm dài trôi qua, trời hừng sáng.
So với sự yên lặng trong phòng kí túc xá của Cố Kiêu Nam thì bên ngoài vô cùng náo nhiệt.
Sáng sớm hôm , khi tỉnh dậy, thấy giường của Tần Man vẫn sạch sẽ ngăn nắp thì ai cũng tưởng hôm qua cô trở về muộn, sáng nay dậy sớm.
mà ngờ đến tận giờ tập hợp mà vẫn thấy Tần Man xuất hiện.
Lúc , Ngô Hành và những khác mới cảm thấy điều gì đó .
Chẳng lẽ khi xong mấy lời khuyên bảo chân thành thì biến mất luôn ?
Mọi cứ thế chờ đợi, chờ từ khi kết thúc tập thể dục buổi sáng đến khi kết thúc giờ ăn sáng.
Cuối cùng, đến tận thời gian tập hợp thứ hai vẫn thấy Tần Man , đám Ngô Hành thực sự thể nhịn .
Sau khi Hứa Cảnh Từ nhận tin tức, suy nghĩ đầu tiên chính là: Tần Man trốn !
Rồi lập tức nghĩ đến cách giấu diếm.
“Hay là cảm thấy khó chịu nên đến phòng y tế truyền nước ? Hay là tiên cứ xem một chút .”
“Không thể nào, tối hôm qua đến tận lúc chúng ngủ thì vẫn trở , sáng dậy cũng thấy , nhất định xảy chuyện , chúng lập tức báo cáo cho huấn luyện viên.”
“Mọi đừng ầm ĩ lên như thế, chừng chỉ là hiểu lầm thôi. Đến lúc đó, lỡ như chúng báo cho huấn luyện viên chuyện ầm ĩ lên, lỡ Tần Man nhốt thì ?”
Lời , cả nhóm đều im bặt.
Nhìn thấy rốt cuộc cũng kêu la đòi tìm huấn luyện viên nữa thì Hứa Cảnh Từ mới thở phào một .
mà ai thể ngờ rằng Từ Đại Hồ thể chạy đến phòng y tế tìm cơ chứ, Hứa Cảnh Từ căn bản kịp ngăn cản.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-1071-o-chung-trong-mot-phong-2-ban-sac-quan-mon-man-thieu-rat-kho-chieu.html.]
Kết quả tất nhiên cũng thể đoán , trong phòng y tế trống , rõ ràng là ai.
Đến lúc , mấy cùng trong phòng kí túc xá thực sự lo lắng.
lúc , Khổng Nghĩa cũng vội vàng chạy đến phía .
Nhóm thấy đến là huấn luyện viên của thì lập tức xúm như ong vỡ tổ.
“Huấn luyện viên Khổng!”
Khổng Nghĩa đang việc gấp, cũng thời gian để ý đến bọn họ, ừ một tiếng rời .
mà còn kịp thì mấy tân binh giữ .
Mê Truyện Dịch
“Các gì thế? Mau buông tay , việc gấp, thời gian dạy bảo các .” Anh kiên nhẫn nhắc nhở.
Từ Đại Hồ chịu buông tay: “Không , huấn luyện viên, chúng cũng việc gấp!”
Khổng Nghĩa mấy vô cùng sốt ruột mắt thì nhíu mày: “Các thì chuyện gì gấp chứ? Giờ mà còn chịu huấn luyện mà tụ tập hết ở đây gì? Cẩn thận lát nữa xử lý các !”
Trong đầu Từ Đại Hồ lúc chỉ là chuyện Tần Man mất tích, ngừng lắp bắp: “Nếu như thể tìm Tần man thì huấn luyện thế nào chúng cũng sẽ chấp nhận!”
“Tần Man? Tần Man ?” Khổng Nghĩa bây giờ chỉ cần đến tên Tần Man và Cố Kiêu Nam thì đều cảm thấy đầu óc cuồng.
“Không thấy Man cả!”
Từ Đại Hồ xong thì Khổng Nghĩa lập tức trợn tròn hai mắt, há hốc miệng, cảm thấy đầu đau như búa bổ: “Cậu cái gì? Cậu đang đùa cái gì thế?”
Ở trong quân đội mà còn thể chơi trò mất tích?
Chuyện chuyện linh tinh vớ vẩn thể đem đùa cợt, đây là một chuyện vô cùng nghiêm trọng!