Vị bác sĩ trông vẻ là thật sự bận, bàn chất một đống bảng biểu thật dày, cũng ngẩng đầu lên.
Tần Man liếc một cái, đó lấy thuốc ở trong tủ cầm trong tay.
“ lấy xong , .” Cô một tiếng coi như là nhắc nhở.
Vị bác sĩ ngay cả đầu cũng ngẩng lên mà ừm một tiếng coi như là đáp .
Tần Man đó liền rời khỏi phòng y tế.
Sau khi cô uống thuốc cảm của , ngủ một giấc trưa ở trong ký túc xá, đổ mồ hôi khắp , liền rõ ràng cảm giác trạng thái tinh thần cả cơ bản khôi phục .
Sau đó khi sắp xếp xong thứ, liền xuống lầu ăn cơm.
Vào lúc ăn cơm cô yên lặng lắng đám nhỏ giọng trò chuyện chuyện thú vị của một ngày hôm nay ở bên cạnh, chẳng câu nào cứ thế mà ăn cơm.
Cùng lúc quanh căn tin một vòng.
Sau khi khẳng định thấy gặp mặt , cô liền qua loa ăn xong cơm và đồ ăn trong khay cơm, dự định dậy.
Ngô Hành bên cạnh thấy tốc độ của cô nhanh như , khỏi chút kinh ngạc, “Tần Man, đây là ăn xong ?”
“Ừm, ăn xong .” Tần Man nhàn nhạt trả lời một câu.
Từ Đại Hồ vội vàng hỏi một câu, “Anh Man, ngày mai trả phép trở về huấn luyện ?”
Mê Truyện Dịch
Tần Man gật đầu, “, ngày mai sẽ trả phép.”
“Vậy quá !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-1042-dua-com-cho-si-quan-huan-luyen-1.html.]
Từ Đại Hồ khi thật lòng vì cô mà vui vẻ một phen, cô liền bưng khay cơm ngoài.
Chỉ điều, khi rời khỏi căn tin, cô tới nơi gọi cơm lấy hai bánh màn thầu và một chút rau cải.
Sau đó khi trở về ký túc xá cầm lấy một chút đồ liền xuống lầu.
Trùng hợp gặp ăn cơm xong trở về.
Từ Đại Hồ tinh mắt mà hỏi dò một câu, “Ơ? Cậu , Man.”
“Sĩ quan huấn luyện bảo đưa chút cơm cho .”
Tần Man nâng chiếc túi trong tay lên với sắc mặt bình tĩnh, tiếp đó liền xuống lầu.
Lúc đầu đám vẫn phản ứng , nhưng đó liền cảm giác cảm thấy chút kỳ lạ.
“Sĩ quan huấn luyện? Tần Man là ai hả?” Trần Quần yếu ớt tiên.
Lưu Văn Viễn như , cũng là vẻ mặt khó hiểu, “Không nữa, hình như sĩ quan huấn luyện Cố vẫn ngoài mà?”
“Cậu hỏi , hỏi ai.” Ngô Hành cũng vò đầu hiểu.
Bởi vì Cố Kiêu Nam thả ngoài ngày hôm đó là chạng vạng tối, phần lớn đều đang ăn cơm, mấy thấy , đó đợi ở trong ký túc xá hai ngày ngoài, đều lầm cho rằng căn bản ngoài.
Cho nên lúc Tần Man đưa cơm cho sĩ quan huấn luyện, khiến họ kỳ lạ.
Hơn nữa tính tình Tần Man nay luôn nhạt nhẽo, giống như là thích laoij chuyện đưa cơm .
kỳ lạ một lát thì họ cũng để ý nữa, dù cũng ở quân đội, luôn sẽ mất tích.
Vì thế một đám cũng cứ như mà giải tán , vứt vị sĩ quan huấn luyện trong miệng Tần Man đầu.