sự bất an và buồn bực dập tắt, điều theo đó mà tới chính là, cô cảm đáng thương và khổ sở....
Kết thúc giấc ngủ trưa buổi trưa ngày hôm đó, Tần Man đau đầu nứt cảm thấy khác biệt lớn nhất của kiếp với kiếp chính là: Thuận và thuận.
Thể chất cơ thể của cô kiếp khỏe tới mức chính là mùa đông xuống nước nhiệm vụ bơi vũ trang cũng cảm.
Cả đời thuận lợi suôn sẻ tới mức giống như thuận theo cối xay gió , với tốc độ bay lên theo đường thẳng trực tiếp leo thẳng lên tới đỉnh cao nhất.
mà, thể chất cơ thể kiếp của cô còn rèn luyện tới nơi tới chốn, thức một đêm, gió đêm thổi qua thì thể cảm.
Cũng trốn thoát khỏi nơi để trả thù cho bản kiếp gì gì đó.
Có thể là, việc gì chuyện gì cũng thuận lợi.
Tần Man chịu đựng một tuần cuối cùng vẫn là chịu đựng nổi nữa, thậm chí mơ hồ diễn biến thành phát sốt ho khan hai tiếng, trong phòng y tế vị quân y luyên thuyên liên tục, truyền nước biển với vẻ mặt bình tĩnh.
“Thuốc cảm cúm và thuốc hạ sốt của uống một ngày hai viên, xem rõ uống ban ngày và ban đêm, thuốc pha nước uống cũng đều uống sáng và tối, nhớ kỹ .” Vị bác sĩ quen đưa thuốc cho cô, dặn dò với cô.
“Nhớ kỹ .” Tần Man khàn cả giọng, nhàn nhạt trả lời.
Vị bác sĩ thấy giọng của cô giống như giọng vịt đực , liền nhịn mà lắc đầu, “Cậu xem, một trai như , bong gân thì là cảm, kỳ tân binh mới ba tháng, thật sự là mỗi tháng đều tới chỗ của điểm danh một đấy.” Tiếp đó liền bước lên vỗ bả vai cô, với lời thành khẩn thấm thía, “Này trai, tăng cường tố chất cơ thể thật .”
“..... .” Tần Man đối với những lời như thế thật sự là một câu phản bác cũng .
Bởi vì đây là sự thật.
Bác sĩ thấy cô bộ dạng lời giống như lúc trả phép đây , cũng bỏ qua cho cô, “Được , truyền xong nước thì nhanh chóng trở về ký túc xá nghỉ ngơi .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-1011-chuyen-nay-de-nguoi-khu-9-lam.html.]
Sau khi xong, liền tự chuyện của .
Để một Tần Man ở đó.
Trong căn phòng nho nhỏ, chỉ âm thanh “vù vù vù” nhỏ của máy lạnh phát .
Ánh mặt trời rực rỡ ấm áp bên ngoài cửa sổ xuyên trong, chia nhỏ thành vài vệt sáng lốm đốm theo quy tắc.
Tần Man cứ như mà ở đó, vẻ mặt bình tĩnh nhắm hai mắt nghỉ ngơi.
Chờ đợi chừng hơn hai giờ đồng hồ, cuối cùng cũng kết thúc truyền nước.
Vị bác sĩ rút kim cho cô, ngay đó Tần Man liền cầm thuốc rời khỏi phòng y tế về phía lầu ký túc xá.
Đi ngang qua bên ngoài sân huấn luyện, liền thấy Ngô Hành và Từ Đại Hồ, họ đang chạy nhanh như bay bên trong, điều bởi vì thấy Tần Man, cho nên họ dừng tới quan tâm vài câu.
"Thế nào, bác sĩ nghiêm trọng ?"
" , Man, vẫn chứ?"
"Không nghiêm trọng, truyền nước biển thì ." Tần Man trả lời.
Ngô Hành liếc mắt cái tên phiền ở bên cạnh , cuối cùng một câu, "Vậy trở về nghỉ ngơi sớm một chút."
Sau đó liền kéo Từ Đại Hồ rời .
Mê Truyện Dịch
Từ Đại Hồ còn kịp hùa theo thì cưỡng ép kéo , liền lập tức hét lên : "Vậy Man đợi lát nữa ký túc xá nghỉ ngơi thật nha, chúng huấn luyện ...."