Cô Vợ Đáng Yêu Bói Toán Như Thần (Phó Phu Nhân Mới Là Đại Lão Huyền Học) - Chương 459: Tìm Cách Tiếp Cận
Cập nhật lúc: 2025-08-13 04:37:29
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước cửa lều của Lam Kinh Hòa.
Một nhân viên đưa cho một tấm thiệp mời và : "Tối nay tiệc lửa trại, đây là thiệp mời."
Lam Kinh Hòa nhận lấy thiệp, ánh mắt lướt qua nội dung hỏi: "Có mất phí ?"
"Có thiệp mời thì mất phí." Nhân viên xong liền .
Bên trong lều.
Lam Thái đang luyện tập các chiêu thức trường thương. Dù là ngoài đánh đau, chỉ cần còn cử động , việc luyện tập vũ khí thể ngừng dù chỉ một khắc.
Lam Kinh Hòa xuống ghế, đưa tấm thiệp mời cho Lam Thái: "Tiệc lửa trại, cháu ?"
Lam Thái hào hứng thu thương , nhưng ngay lập tức gồng lên, khuôn mặt nghiêm túc đáp: "Cháu theo lời chú."
Lam Kinh Hòa thở dài.
Dù bé cũng chỉ là một đứa trẻ, dù giáo dục nghiêm khắc đến , nếu trải nghiệm ít thì vẫn đủ chín chắn.
Đã đến lúc để tiếp xúc nhiều hơn với khác.
"Lát nữa chú sẽ dẫn cháu tham gia." Lam Kinh Hòa một cách nghiêm túc.
•
Tiệc lửa trại ngoài gia đình Quý Uyển Nhu và Cẩn Triều Triều, còn một khách hàng là thành viên của khách sạn.
Tổng cộng hai ba mươi tham gia, cộng thêm nhân viên phục vụ, con lên đến năm sáu mươi .
Trên thảo nguyên rộng lớn, ca hát nhảy múa, dùng lò nướng khổng lồ để cả một con dê.
Cẩn Triều Triều và Phó Đình Uyên hòa đám đông nhảy múa, ánh lửa chiếu lên khuôn mặt , khí vô cùng vui vẻ.
Tư Minh Dạ và Mộc Xuyên theo lớn, tận hưởng khoảnh khắc thư giãn khác lạ.
Trên khuôn mặt mỗi hiện lên nụ rạng rỡ.
Lam Thái và chú của đến nơi tổ chức tiệc, khí náo nhiệt cuốn theo, khóe miệng kìm mà nở nụ .
Lam Kinh Hòa tỏ lạnh lùng, xa cách, thích giữ vẻ cao ngạo, nhảy múa mà chỉ tìm một chỗ trống.
Từ lúc đến nơi, ánh mắt của Lam Thái rời khỏi Tư Minh Dạ và Mộc Xuyên.
Không thể phủ nhận, Tư Minh Dạ ưa , khuôn mặt trẻ trung, dáng cao ráo, toát lên khí chất quý phái bẩm sinh.
Khi , đôi mắt cong lên, để lộ hàm răng trắng đều, giống như đóa hoa quý hiếm đỉnh núi cao.
Khiến khỏi ghen tị, phá vỡ vẻ .
Tư Minh Dạ đang nhảy múa vui vẻ, bỗng cảm nhận ánh mắt đổ dồn về .
Cậu đầu , thấy Lam Thái đang lưng về phía đống lửa, khỏi nhíu mày.
Mộc Xuyên nhận thấy tâm trạng khác lạ của Tư Minh Dạ, liền theo hướng ánh mắt , "Sao đến đây?"
Tư Minh Dạ thu ánh mắt, tiếp tục nhảy theo điệu nhạc, "Anh ."
Phó Đình Uyên và Cẩn Triều Triều nhảy một lúc xuống thảm cỏ.
"Buổi trưa nhiệt độ còn , nhưng tối lạnh, em mặc thêm ." Phó Đình Uyên giũ tấm áo choàng, khoác lên Cẩn Triều Triều.
Cẩn Triều Triều dựa Phó Đình Uyên, ôm lấy cánh tay khẽ, "Có ở đây, em thấy lạnh."
Phiêu Vũ Miên Miên
Phó Đình Uyên giơ tay lên, âu yếm véo mũi cô, "Em đấy!"
Lúc nào cũng khiến lòng vui vẻ.
Quý Uyển Nhu bỗng tiến gần, xuống cạnh Cẩn Triều Triều, : "Ở bên Triều Triều, lúc nào cũng thấy lòng nhẹ nhàng."
Cả ngày bận rộn, nhưng hề cảm thấy mệt mỏi.
Nếu là đây, chỉ cần chút việc thấy uể oải, chỉ ngủ nghỉ, lười biếng thành thói quen.
Ngay lúc , Tư Minh Dạ và Mộc Xuyên cũng cùng tới.
"Chị, Lam Thái đến đây?" Tư Minh Dạ hỏi.
Cẩn Triều Triều , nghiêm túc : "Lam Thái là khách mà chị và chị Uyển Nhu mời đến. Các em thất lễ."
Mộc Xuyên xen , "Nếu chủ động gây sự thì ?"
Cẩn Triều Triều nắm lấy tay bé, dạy dỗ nghiêm khắc, "Nếu chủ động gây sự, các em thể tránh . Nếu quá đáng, cũng là thể tay dạy bảo. Chị hy vọng các em nắm chừng mực, bắt nạt khác, hiểu ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-dang-yeu-boi-toan-nhu-than-pho-phu-nhan-moi-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-459-tim-cach-tiep-can.html.]
Tư Minh Dạ và Mộc Xuyên gật đầu, "Chúng em lời chị."
Cẩn Triều Triều áp đặt các em, cũng bắt các em trở thành những đứa trẻ ngoan ngoãn cứng nhắc, nhưng cũng cho phép các em bắt nạt khác.
Trong việc giáo dục trẻ nhỏ, cô luôn giữ thái độ khiêm nhường, lễ độ, công bằng.
Một lúc , thịt nướng chín.
Mọi vị trí của .
Cẩn Triều Triều và Quý Uyển Nhu thống nhất, sắp xếp cho Lam Kinh Hòa cạnh họ.
Những chiếc đùi dê chia đều lên bàn của mỗi .
Lam Kinh Hòa uống một ngụm rượu ngon, trong lòng cảm thán, chuyến du lịch thật đáng giá.
Không chỉ rượu ngon, mà còn thịt ngon như thế , đều là những thứ thích.
Lam Thái chiếc đùi dê nướng vàng ruộm bàn, nuốt nước bọt vì mùi thơm quá hấp dẫn.
Khi tiếng nhạc vang lên.
Quý Uyển Nhu vui vẻ dậy, "Rất vui vì từ khắp nơi thể tụ tập ở đây. Tối nay mời , mong ăn uống vui vẻ..."
Trong tiếng , cùng nâng ly.
Sau đó bắt đầu cắt thịt và thưởng thức.
Tư Minh Dạ là hoạt bát nhất, ăn một miếng thịt cừu hòa đám đông nhảy múa, vui chơi thỏa thích.
Lam Kinh Hòa uống vài ly rượu, say, sang với Lam Thái cạnh: "Nếu cháu chơi, thì ."
Lam Thái chút tin tai , chú luôn nghiêm khắc với chủ động lời .
Hồi nhỏ, chơi cùng các bạn nhỏ khác, nhưng mỗi đều chú mắng mỏ, thậm chí chửi là chịu tiến thủ, còn phạt .
Hôm nay chú chủ động bảo chơi.
Cậu dậy khỏi chỗ , đến đám đông nhảy múa, nhưng ngại ngùng gì...
Lúc một trai trẻ nắm lấy tay , kéo hàng nhảy.
Vị trí bên cạnh chính là Tư Minh Dạ.
Người lớn tuổi hơn cất tiếng: "Em nhỏ, nắm tay cùng nhảy !"
Lam Thái ngượng ngùng đưa tay , Tư Minh Dạ thấy chủ động, từ chối.
Hai nắm tay cùng nhập hàng nhảy.
Buổi tiệc kéo dài ba tiếng, đều ăn no uống say, chơi đùa vui vẻ.
Tư Minh Dạ, Mộc Xuyên và Lam Thái nhảy múa mệt, cùng quanh đống lửa thảm cỏ.
Cẩn Triều Triều bảo nhân viên phục vụ mang thịt đến cho các em.
Mọi cỏ, ăn uống thoải mái.
Tư Minh Dạ ăn xong miếng sườn cừu, với Mộc Xuyên: "Anh vệ sinh, em cùng ."
Mộc Xuyên đặt miếng thịt xuống, "Ừ, thôi, em cũng đang ."
Hai dậy rời , Lam Thái lặng lẽ theo.
Giữa thảo nguyên rộng lớn, ba đứa trẻ thành hàng tiểu.
Tư Minh Dạ nhíu mày Lam Thái, "Không gì, còn theo chúng gì?"
Lam Thái mặt lạnh như tiền đáp: "Chỗ của , gì thì , cần gì quan tâm."
Tư Minh Dạ: "…?"
Cậu phát hiện Lam Thái là một tên ngốc giao tiếp.
Cậu lười tranh cãi, kéo quần lên, bỏ .
Mộc Xuyên lập tức đuổi theo, "Tư Minh Dạ, kỳ lạ thật, theo chúng chơi mà mặt mũi chẳng vui vẻ gì."
Tư Minh Dạ khách khí : "Theo lời chị , hành vi bất thường của trẻ con đều là do thiếu tình thương!"
Câu lọt tai Lam Thái đang kéo quần, lập tức khiến nổi giận, "Tư Minh Dạ, ngươi dám vu khống . Ngươi mới thiếu tình thương, cả nhà ngươi đều thiếu tình thương."
Tư Minh Dạ và Mộc Xuyên cùng đầu, chằm chằm khuôn mặt đỏ bừng của , cùng đôi mắt mở to nhưng rõ ràng đang hoang mang.