Cô Vợ Đáng Yêu Bói Toán Như Thần (Phó Phu Nhân Mới Là Đại Lão Huyền Học) - Chương 449: Sóng Gió Từ Thiện (1)
Cập nhật lúc: 2025-08-13 04:37:00
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cậu bé thực sự ngủ .
Cẩn Triều Triều đắp chăn cho , với Diễn Ma: "Tối nay khi về, nhớ đưa bé theo. Nửa tháng , đưa trở ."
Bởi vì nơi khá xa nhà họ Phó, cô thể ngày nào cũng đến .
Bệnh tình của bé cần điều trị liên tục trong 15 ngày để phục hồi cơ thể, đó thể dựa thuốc để chữa khỏi.
Tuy nhiên, khi về, cô sẽ nghiên cứu kỹ đơn thuốc.
...
Buổi sáng, ngoài việc khám bệnh cho những đứa trẻ bệnh nặng, Cẩn Triều Triều còn kiểm tra mạch cho các em nhỏ khác.
Điều như một cách bảo vệ sức khỏe cho tất cả .
Buổi trưa, cùng dùng bữa, công việc đều sắp xếp một cách ngăn nắp.
Sau bữa trưa, các em nhỏ sắp xếp để ngủ trưa.
Tất cả tình nguyện viên mặt bắt đầu dọn dẹp lớp học bừa bộn từ sáng, sắp xếp thư viện, phòng đồ chơi và lau dọn nhà vệ sinh.
Hai giờ chiều.
Viện trưởng tiếp đón những tình nguyện viên mới đến.
Cẩn Triều Triều cuối cùng cũng chút thời gian rảnh rỗi, liền dạo xung quanh.
Trên bãi cỏ lớn trại trẻ mồ côi, Hoắc Chính đang chơi violin cho các em nhỏ .
Hàng chục đứa trẻ bệt đất, ánh mắt đầy ngưỡng mộ hướng về phía .
Ánh nắng chiếu xuống lũ trẻ, qua hình ảnh của nghệ sĩ violin rực rỡ mắt, chúng như thấy chính trong tương lai.
Khi Cẩn Triều Triều xuất hiện, ánh mắt của lũ trẻ lập tức đổ dồn về phía cô.
Hoắc Chính kết thúc bản nhạc, mỉm Cẩn Triều Triều: "Sắp kết thúc hoạt động , em vài lời với các em nhỏ ?"
Cẩn Triều Triều gật đầu, bước lên phía , lũ trẻ và bằng giọng ngọt ngào: "Hôm nay các em vui ?"
"Có ạ!" Những khuôn mặt trẻ thơ bừng sáng với nụ rạng rỡ.
Chúng đều là những đứa trẻ cha bỏ rơi, hoặc mồ côi nơi nương tựa.
Nơi đây chỉ môi trường , ăn no mặc ấm, mà còn giáo viên dạy chúng hát, múa và chơi đàn piano.
Mỗi đứa trẻ ở đây đều đối xử công bằng.
Bởi vì những đứa trẻ mồ côi thường trưởng thành sớm hơn những đứa trẻ bình thường.
80% trong chúng đều nỗ lực, 60% thành tích học tập xuất sắc.
Ngay cả những em thành tích nổi bật, Cẩn Triều Triều cũng sẽ bồi dưỡng sở thích và năng khiếu của chúng.
Những đứa trẻ khỏe mạnh, ngoan ngoãn, học giỏi hàng tháng đều cơ hội nhận nuôi.
Sau khi nhận nuôi, chúng còn nhận sự yêu thương và khen ngợi từ cha nuôi, điều cho thấy trại trẻ mồ côi dành nhiều tâm huyết cho việc giáo dục trẻ nhỏ.
Vì , trại trẻ mồ côi dần trở nên nổi tiếng, là nơi đầu tiên mà các gia đình giàu lựa chọn để nhận con nuôi.
Ngôi lớn Lưu Trường Hồng rằng con của tổng giám đốc công ty cũng nhận nuôi từ trại trẻ .
Anh đến đây l..m t.ì.n.h nguyện chỉ để tạo dựng hình ảnh cá nhân.
Viện trưởng tiếp đón , thấy đoàn cùng, liền nhíu mày: "Trước đó các bạn đặt lịch chỉ ba l..m t.ì.n.h nguyện, vì chỉ phép ba ."
Lưu Trường Hồng , lấy từ tay trợ lý một túi giấy, bên trong đựng hai trăm nghìn đồng.
Anh đưa cho viện trưởng, giải thích với nụ : "Những đều là thành viên trong đội của , hôm nay đến l..m t.ì.n.h nguyện và cần chụp ảnh. Vì , mong bà thông cảm, chúng sẽ gây phiền phức gì ."
Viện trưởng nhíu mày, đẩy túi tiền : "Chàng trai, đây là nơi để diễn trò. Làm tình nguyện thì hãy nghiêm túc. Đoàn phim , nếu hãy dẫn đội của rời ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-dang-yeu-boi-toan-nhu-than-pho-phu-nhan-moi-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-449-song-gio-tu-thien-1.html.]
Dù hôm nay Cẩn Triều Triều ở đây , bà cũng cho phép chuyện xảy .
Lưu Trường Hồng mặt đen , liếc túi tiền: "Ít quá ? Vậy thêm cho bà một trăm nghìn nữa, chúng chỉ chụp vài tấm ảnh, ảnh hưởng gì ."
Viện trưởng lão bà lạnh: "Anh coi thường ai ? Những đến đây l..m t.ì.n.h nguyện cả học sinh thiên tài, nghệ sĩ âm nhạc nổi tiếng, quý bà hào môn, thậm chí còn ngôi lớn hơn . Hôm nay, đặt lịch l..m t.ì.n.h nguyện là bao nhiêu thì chỉ bấy nhiêu, đội ngũ của ngoài chờ."
Không quy củ thì thành khuôn phép, bà chấp nhận việc diễn trò ở đây.
Lưu Trường Hồng thấy viện trưởng lão bà cứng đầu, tức giận : "Đừng quên, đây quyên góp vật phẩm trị giá năm trăm nghìn cho các bạn."
Viện trưởng thậm chí thèm để ý đến : "Anh quan tâm đến trẻ em, mặt chúng cảm ơn . chuyện là chuyện khác."
Phiêu Vũ Miên Miên
Lưu Trường Hồng nghiến răng, thấy bà lão quá cứng rắn.
Anh liếc mắt hiệu cho trợ lý bên cạnh.
Trợ lý là một đàn ông cao lớn, lực lưỡng, tiến lên nắm lấy tay viện trưởng: "Bà lão, đừng mà điều. Chúng là đoàn ngôi , bận rộn, dành nửa ngày là khó khăn lắm , đừng phá hỏng chuyện của chúng ."
Viện trưởng bình thường nào gặp cảnh .
Trại trẻ mồ côi tuy bốn nhân viên bảo vệ, nhưng họ việc theo ca.
Người trực cũng tuần tra khắp nơi, thể lúc nào cũng ở cổng.
Bà đến đây chỉ để tiếp đón một tình nguyện viên, ngờ xảy chuyện như .
"Ngài Lưu, khuyên đừng càn. Dù đây chỉ là một trại trẻ mồ côi, nhưng cũng nơi thể tùy ý."
Lưu Trường Hồng nhạt: "Đến lúc mà còn cứng."
Anh tỏ quan tâm, với trợ lý: "Giữ bà đây, đợi khi nào chụp ảnh xong với lũ trẻ thì thả ."
Trợ lý chút do dự: "Như !"
"Có gì ? Một bà lão thì gì ?" Lưu Trường Hồng gọi những khác trong đội, tiến trại trẻ.
Trên sân khấu, Cẩn Triều Triều kết thúc bài phát biểu, đó đến phần hoạt động tự do.
Những đứa trẻ bệnh đều chăm sóc riêng.
Hoắc Chính dẫn đứa trẻ phẫu thuật xong, vẫn cần xe lăn, nên sẽ đưa em vệ sinh đúng giờ.
Âu Tử Lâm chăm sóc một em nhỏ phẫu thuật mắt, đang trong giai đoạn hồi phục.
Anh dắt tay em, đưa em chơi cầu trượt.
Cẩn Triều Triều kết thúc bài phát biểu, một đám trẻ liền vây quanh cô.
Cô thấy Tả Từ An trong đám đông.
Sau vài tháng, bé chỉ tăng cân mà da dẻ cũng trắng trẻo hơn nhiều. Đôi mắt to đây trông đáng sợ, giờ đây chút sâu lắng và mắt.
Cẩn Triều Triều vẫy tay gọi .
Tả Từ An bước lên phía , để lộ hàm răng trắng: "Chào phu nhân!"
"Sao gọi chị nữa?" Cẩn Triều Triều hỏi.
Tả Từ An ngoan ngoãn trả lời: "Viện trưởng , phu nhân là bụng. Đã cho chúng em một mái nhà ấm áp và tràn đầy tình yêu thương, chúng em lễ phép."
Cẩn Triều Triều xoa đầu bé: "Em ngoan lắm! Nghe viện trưởng nhận nuôi em, em ?"
"Em thích ở đây!" Tả Từ An cảm thấy trại trẻ mồ côi là nơi tuyệt vời nhất.
Dù cha nuôi là giàu đến , cũng thể cho sự tự do và vui vẻ như ở đây.
Tất nhiên, còn một lý do nữa, khi lớn lên, báo đáp chị cứu .
Nếu rời khỏi trại trẻ, sẽ cha mới, nhưng cũng sẽ mất sự tự do.
Cẩn Triều Triều : "Đây là nhà của các em, chị cũng tôn trọng lựa chọn của . Ai nhận nuôi, hãy lớn lên thật ở đây."