Cô Vợ Đáng Yêu Bói Toán Như Thần (Phó Phu Nhân Mới Là Đại Lão Huyền Học) - Chương 430: Thu Ngư Bày Tỏ Nỗi Lòng

Cập nhật lúc: 2025-08-13 04:36:40
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LVWYnJ7HL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thu Ngư đầu tiên tham dự yến hội của Phó gia, ngờ giành bốn giải nhất.

Tin tức lan truyền khiến khỏi xôn xao.

Giữa một đám tài năng như họ, việc giành vị trí quán quân đủ để thấy Thu Ngư chỉ năng lực xuất chúng mà còn đầu óc nhạy bén.

Vì Hoắc Chính vốn là bậc thầy trong lĩnh vực âm nhạc, nên quy định tham gia các hạng mục liên quan.

Kết quả, Thu Ngư giành giải nhất.

Điều cho thấy trình độ âm nhạc của cô, ngoại trừ Hoắc Chính, thua kém bất kỳ ai.

Cẩn Triều Triều và Phó Đình Uyên trò chuyện trong sân vườn.

"Gia đình họ Thu hợp tác với một tập đoàn nước ngoài. Hiện tại, dự án độc chiếm thị trường cầu, nên tỷ suất lợi nhuận cao. Nếu gì bất thường, tài sản của gia đình họ Thu chắc chắn sẽ tăng lên gấp bội," Phó Đình Uyên .

Cũng chẳng trách Thu Hãn Quảng nhẫn nhịn Thu Ngư đến .

Cẩn Triều Triều trầm ngâm suy nghĩ, nếu cứ tiếp tục theo quỹ đạo cũ, điều sẽ bất lợi cho Thu Ngư.

Tuổi trẻ và những trải nghiệm tươi trong cuộc sống quan trọng hơn nhiều so với việc trả thù.

Thu Hãn Quảng và vợ quả thực đáng chết, vì công việc mà âm thầm lợi dụng vợ và bố vợ, tàn nhẫn hạ sát họ.

Loại như , Thu Ngư trả thù, cô ý kiến.

việc trả thù của Thu Ngư thể lấy tuổi trẻ giá đỡ.

Nếu thể, cô trò chuyện nghiêm túc với cô bé.

Dĩ nhiên, bây giờ lúc.

Buổi tối, khi yến hội kết thúc, đều nghỉ ngơi.

Thu Ngư trở về phòng bố trí cho .

Đây là đầu tiên cô ngủ nhà lạ, thể phủ nhận, sự giáo dục của Phó gia xứng đáng với sự xa hoa .

Từng món đồ nội thất tinh xảo, ngay cả phòng khách cũng khiến cảm thấy ấm áp như ở nhà.

Cứ như bước căn phòng , chẳng ai rời .

Sáng hôm .

Ôn Ngôn là sinh viên đại học, dậy đúng giờ để học.

Phong Túc cũng thức dậy đúng giờ, cửa hàng trái cây gần đây định, nhân viên mới cũng quen việc.

Giản Mật mua trang trại, việc nghiên cứu cây giống cũng đang tiến triển .

Từ nay về , cô cần đến cửa hàng nữa, thể nghĩ về những gì và tập trung phát triển sự nghiệp.

"Chào buổi sáng, em Thu Ngư!" Phong Túc chào.

"Chào chị Phong Túc!" Thu Ngư vươn vai, đêm qua cô ngủ quá ngon.

Dù là thời học khi ở nhà họ Thu, cô bao giờ một giấc ngủ yên bình như .

Ôn Ngôn đeo ba lô lên vai, chuẩn ngoài, "Chào buổi sáng, đến giờ ăn sáng , chúng cùng đến nhà ăn nhé!"

Phong Túc gật đầu, "Thu Ngư, nào! Em mới đến nên , chị cho em , bọn chị luôn ăn sáng lúc bảy giờ rưỡi..."

Phòng khách nhỏ bên cạnh nhà ăn.

Lúc tụ tập đông đủ.

Ban đầu chỉ một bàn cờ, đó tăng lên sáu bảy bàn.

Những đến sớm đều thích chơi cờ.

vì thua cờ còn hẹn ngày mai tái chiến.

Phòng khách nhỏ náo nhiệt hẳn lên.

Phong Túc hỏi Thu Ngư, "Em chơi cờ ? Cờ vây, cờ caro, cờ tướng đều ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-dang-yeu-boi-toan-nhu-than-pho-phu-nhan-moi-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-430-thu-ngu-bay-to-noi-long.html.]

Thu Ngư gật đầu, "Dĩ nhiên , em là cao thủ cờ vây đấy!"

Phiêu Vũ Miên Miên

"Thử một ván ?" Phong Túc hỏi.

"Không bảy giờ rưỡi ăn sáng ? Sắp đến giờ , một ván cờ chắc kịp kết thúc ," Thu Ngư .

Ôn Ngôn giải thích giúp, "Chơi đến tính đến đó. Người khác sẽ động bàn cờ, sáng mai thể tiếp tục."

"Thế !" Thu Ngư thực sự cảm thấy Phó gia giống như thiên đường .

Mười phút , Cẩn Triều Triều và những khác đến đúng giờ.

Phó lão gia dậy, chào hỏi cùng quanh bàn ăn.

Mỗi bữa ăn đều là một "công trình" lớn.

Chiếc bàn xoay tự động thể chứa hơn hai mươi , bàn bày biện đủ loại món điểm tâm, nhiều thứ Thu Ngư đầu thấy.

Bữa sáng kết thúc.

Mọi bắt đầu công việc của .

Cẩn Triều Triều gọi Thu Ngư , dẫn cô đến tiểu viện của .

Diễn Ma bày cụ , Cẩn Triều Triều xuống, dùng ấm pha tiêu thực.

Khi sẵn sàng, cô Thu Ngư hỏi: "Em ngủ ngon ?"

"Rất ngon!" Thu Ngư giấu giếm, "Đêm qua em ngủ quá thoải mái, em thích nơi của chị."

Cẩn Triều Triều mỉm , "Thích thì , nơi luôn chào đón em."

Thu Ngư xúc động, mắt cay cay nhưng cố gắng giữ bình tĩnh, "Vậy em thực sự đến đây mỗi ngày, phiền chị ."

"Đừng chuyện phiền hà, giữa cần khách sáo như ." Cẩn Triều Triều rót cho Thu Ngư, "Uống chút để tiêu hóa , giữ dáng."

Thu Ngư hai tay đón lấy tách , lòng nặng trĩu.

Cẩn Triều Triều coi cô như , cô thực sự một chị như .

Uống xong tách , Thu Ngư ôm tách Cẩn Triều Triều, "Thực , em lớn lên ở nước ngoài do dì nuôi dưỡng. Lần về nước nhận cha, là để trả thù."

Những chuyện Cẩn Triều Triều từ lâu, nhưng cô thể thẳng với cô bé.

Cẩn Triều Triều giữ vẻ mặt bình thản, rót thêm cho cô, "Đây là chuyện gia đình của em, cũng là ân oán của các em, chị thể hiểu."

Thu Ngư thấy Cẩn Triều Triều can thiệp cuộc sống của , thở phào nhẹ nhõm.

Cô dần buông bỏ phòng , tiếp tục: "Lúc em sinh em, phụ nữ ngoài của cũng sinh Thu Ca Lam. Sau đó, họ cùng hại c.h.ế.t ông bà ngoại, khiến em uất ức mà chết, đón tiểu tam về nhà. Dì em điều tra bằng chứng, nhưng chuyện qua nhiều năm, công an thể khởi tố."

Thu Ngư ngừng , đó siết chặt tách , nghiến răng : "Nhất định em sẽ trả thù!"

Cẩn Triều Triều cô đang đau lòng, nắm lấy tay cô, "Chị ! Là con gái của , em là duy nhất thể đòi công bằng cho họ. Em trả thù, em hận họ là điều đúng đắn."

Thu Ngư ngẩng đầu Cẩn Triều Triều, "Chị thực sự nghĩ ?"

Theo cô, Cẩn Triều Triều là chính trực, nhân ái, luôn sẵn lòng giúp đỡ khác.

Cô tưởng chị sẽ phản đối hận thù, phản đối việc một bộc lộ mặt tối của .

những lời chị khiến cô vô cùng chấn động.

Cẩn Triều Triều , "Chị là thầy bói, cũng là một bình thường. Người khác chọc giận , hãm hại đến mức , mà còn thánh nhân ? Vậy thì công lý và lòng chị truyền bá ý nghĩa gì? Kẻ trừng phạt. Nếu việc nhân quả báo ứng, ai đời còn ?"

Lúc , Thu Ngư thuyết phục bởi lời của Cẩn Triều Triều.

Cô cúi đầu, hàng mi dài che ánh mắt tối tăm, "Nghe chị , em đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm. Trước đây em dám mục đích của với ai, luôn cảm thấy là kẻ . Chỉ kẻ mới nghĩ kế hoạch độc ác để trả thù khác. Bây giờ em bỗng thấy thoải mái hơn, em việc , em chỉ khiến kẻ nhận hình phạt xứng đáng."

Cẩn Triều Triều đưa tay nâng cằm cô, thẳng mắt cô, " ! Em là một đứa trẻ ngoan, một đứa trẻ đòi công bằng cho và ông bà ngoại."

Thu Ngư Cẩn Triều Triều, nước mắt lăn dài má.

nức nở như một đứa trẻ...

Loading...