Cô Vợ Đáng Yêu Bói Toán Như Thần (Phó Phu Nhân Mới Là Đại Lão Huyền Học) - Chương 425: Bán Tranh (1)
Cập nhật lúc: 2025-08-13 04:29:00
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cẩn Triều Triều mỉm , vui vẻ : "Thưa quý khách, ngài mua ? Rất rẻ, chỉ 90 đồng thôi."
Người đàn ông trung niên do dự một chút, chắp tay lưng lắc đầu bỏ .
Phó Đình Uyên nhíu mày: "Hay là chúng mở tranh ?"
"Mở thì còn gì thú vị nữa. Người duyên dù tranh mở , họ vẫn sẽ mua."
Gian hàng tiếp tục bày bán, trời gần tối.
Suốt cả ngày, chỉ một đàn ông dừng chân gian hàng vài phút, cất lời hỏi vài câu.
Đương nhiên, khi chiều xuống, phố bộ càng đông .
Ngay lúc Phó Đình Uyên cảm thấy hôm nay chắc chắn bán , một trai trẻ da trắng, tay xách cặp tài liệu ngang qua, liếc gian hàng dừng .
Anh bước đến mặt Cẩn Triều Triều, tò mò hỏi: "90 đồng một bức, cô nhiều tranh thế , đều vẽ những gì ?"
"Tranh cầu tự, tranh tài tử, tranh tài lộc, tranh phúc lộc, tranh vận may, tranh sức khỏe, tranh nhân duyên viên mãn, tranh con cháu đầy nhà, tranh quốc thái dân an. Ngài cần loại nào?" Cẩn Triều Triều trả lời.
Chàng trai trẻ : "Những bức tranh còn ý nghĩa riêng !"
Anh lịch sự, chạm tay tranh.
Cẩn Triều Triều giải thích: "Tên tranh chính là ý nghĩa của nó. Ví dụ tranh cầu tự dùng để cầu con, tranh tài tử phù hợp cho trẻ nhỏ cầu nguyện, bảo vệ tương lai tươi sáng, tài hoa xuất chúng. Tranh sức khỏe phù hợp cho bệnh, mang ý nghĩa bình an khỏe mạnh."
Người đàn ông suy nghĩ một lát, lấy từ trong cặp hai trăm đồng: "Cho hai bức, một bức tranh phúc lộc, một bức tranh con cháu đầy nhà."
Cẩn Triều Triều chọn hai bức từ chín bức tranh đưa cho trai trẻ.
Anh dùng hai tay đỡ lấy, bỗng cảm thấy hai bức tranh trở nên nặng trịch, đè nặng lồng n.g.ự.c khiến tim đập thình thịch.
Cẩn Triều Triều nhẹ thu tay về: "Ngài mua, gánh vác trọng lượng của nó. Là phúc họa, tùy thuộc quyết định của ngài."
Cẩn Triều Triều lấy từ túi hai mươi đồng trả cho , nhắc nhở: "Về nhà hãy mở . Nếu cảm thấy quá nặng, ngài thể bán hai bức tranh ."
Người đàn ông ôm tranh, trong lòng dâng lên chút hối hận.
Lúc nãy hiểu mua, nào ngờ hai trăm đồng là bộ tiền .
Giờ ôm hai bức tranh nặng trịch, ngại lời trả .
Những lời Cẩn Triều Triều , nhớ nhưng hiểu.
Anh ôm tranh rời .
Cẩn Triều Triều và Phó Đình Uyên thu dọn những bức tranh còn .
Phiêu Vũ Miên Miên
Tối về đến nhà.
Phó Đình Uyên và Cẩn Triều Triều nâng ly chúc mừng.
"Hôm nay may mắn, bán hai bức tranh." Cẩn Triều Triều vui.
Phó Đình Uyên : "Có vẻ như một thời gian tới, em sẽ ngoài bán tranh nhiều đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-dang-yeu-boi-toan-nhu-than-pho-phu-nhan-moi-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-425-ban-tranh-1.html.]
"Cũng , coi như em ngoài dạo phố." Cẩn Triều Triều .
Tư Minh Dạ và Mộc Xuyên đều sang: "Chị ơi, bán tranh vui , cho bọn em cùng!"
"Đương nhiên là vui . Các em , chị sẽ dẫn theo."
Hôm , Cẩn Triều Triều dẫn Tư Minh Dạ và Mộc Xuyên cùng bán tranh.
Lần họ chọn một góc phố bóng cây.
Bên cạnh vài đạo sĩ, hòa thượng cũng đang bày hàng.
Khi Cẩn Triều Triều và hai đứa trẻ xuất hiện, nhiều hòa thượng đạo sĩ đều chằm chằm cô.
"Cô gái, xem bói ? Xem tướng cô quý phú, gia cảnh cực , tiếc là trong mệnh một kiếp nạn. Lão nạp thể giúp cô hóa giải." Vị hòa thượng già đầu trọc, bụng phệ nặng nề bước khó khăn.
Gian hàng của Cẩn Triều Triều ở ngay bên cạnh.
Nghe , cô đáp: "Thật trùng hợp, lão , cũng là xem bói. Ngài xem , xem giúp ngài một quẻ nhé?"
"Gì cơ?" Vị hòa thượng già sửng sốt, đôi mắt sắc lạnh Cẩn Triều Triều: "Tiểu cô nương xem thì thôi, cần gì đùa cợt với lão nạp."
" thật đấy!" Cẩn Triều Triều liếc vị hòa thượng: " đoán ngài trong ba ngày tới sẽ gặp bệnh tật, khuyên ngài nên đến bệnh viện kiểm tra."
"Phù! Tiểu cô nương trẻ tuổi mà miệng lưỡi độc địa thế. Lão nạp cũng đoán hôm nay cô gặp huyết quang chi tai, nếu nhờ hóa giải, tất sẽ đầu rơi m.á.u chảy, thậm chí mất mạng." Vị hòa thượng già tức giận.
Cẩn Triều Triều giang hai tay, mặt mày thản nhiên: "Mệnh của do quyết định, huống chi chỉ là huyết quang chi tai, gì đáng sợ?"
Vị hòa thượng già nhất thời nghẹn lời, tức đến hoa mắt: "Tiểu nha đầu ngông cuồng thật! Mệnh do trời định, cô dám chống thiên mệnh ?"
Cẩn Triều Triều mở ghế dựa mang theo, xuống mỉm : "Mệnh càng xem càng mỏng, trói buộc bởi mệnh trong miệng khác mới là kẻ ngu ngốc nhất."
"Ngụy biện! Tiểu nha đầu gì mà , thật là trời cao đất dày." Vị hòa thượng già tức giận, thu dọn gian hàng, dậy lảng xa Cẩn Triều Triều.
Tư Minh Dạ cạnh Cẩn Triều Triều, mặt mày ngơ ngác: "Chị ơi, chị cũng là xem bói, mệnh càng xem càng mỏng... Thật là hai mặt quá!"
Cẩn Triều Triều Tư Minh Dạ: "Thứ trói buộc mệnh chính là nhân quả. Chỉ cần con giác ngộ, hiểu nhân nào tạo quả nấy. Thay đổi nhân, sẽ đổi quả. Mệnh tự nhiên sẽ đổi. Người bình thường nên tin mệnh, mà nên sửa đổi những nhân , tạo quả . Vì chị mới , mệnh của chị do chị quyết định. Còn việc chị xem bói là vì chị thiên mệnh, thể suy đoán rõ ràng tương lai của khác. Khả năng chỉ thực sự đạo hạnh mới ."
Mộc Xuyên hiểu: "Người như thế nào mới gọi là đạo hạnh?"
"Là thể thấy công đức và tội khác." Cẩn Triều Triều trả lời.
Mộc Xuyên chớp mắt: "Vậy chị thấy em là thế nào?"
Cẩn Triều Triều xoa đầu bé, : "Em , thiên cơ thể tiết lộ."
Mộc Xuyên lập tức cảm thấy bứt rứt khó chịu: "A! Chị , em với ai ."
Cẩn Triều Triều búng nhẹ trán bé: "Chỉ cần em theo chị học hành chăm chỉ, tương lai chắc chắn tệ. Nếu em vẫn như , sẽ kết quả thế nào ."
Mộc Xuyên thông minh, lập tức hiểu : "Em hiểu ! Đây chính là điều chị , mệnh thể đổi. Trước tiên chúng mục tiêu đúng đắn, thì kết quả dù tệ cũng lệch khỏi quỹ đạo mệnh . Nếu ngay từ đầu mục tiêu sai, kết quả nhận chắc chắn sẽ là quỹ đạo mệnh tồi tệ nhất."
Cẩn Triều Triều ánh mắt sáng rỡ: "Nói đúng. Giả như cuộc đời hai con đường, một con đường lên dẫn đến thiên đường. leo lên chậm và gian khổ. Một khi lên tới đỉnh, sẽ đến thiên đường. Con đường còn dẫn đến địa ngục, là con đường dốc xuống, dễ dàng, thậm chí đường nhiều cám dỗ và niềm vui ngắn ngủi, tốn chút sức lực nào cũng thể đến nơi. một khi rơi vực thẳm, leo lên càng khó khăn. Vì mục tiêu cuộc đời, ngay từ đầu chọn đúng. Nếu sẽ nhiều đường vòng, gặp nhiều khó khăn trắc trở hơn. Thậm chí khiến những khó khăn , mất ý chí, thể nào gượng dậy ."