Cô Vợ Đáng Yêu Bói Toán Như Thần (Phó Phu Nhân Mới Là Đại Lão Huyền Học) - Chương 360: Đều Có Điều Kiện
Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:13:22
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2qKMmfTlXl
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đôi khi mất hẳn là chuyện , mà cũng chắc là điều .
Tư Minh Dạ , lập tức kích thích sự tò mò trong lòng, "Chị ơi, cho em , rốt cuộc chuyện gì xảy ?"
Cẩn Triều Triều mỉm bí ẩn, "Không thể ! Em đừng hỏi nữa, trẻ con nhiều quá ."
"Chị ơi, chị cứ mà. Có gì mà thể chứ? Em sẽ tiết lộ ." Tư Minh Dạ nũng nịu giơ tay lên thề, "Em tuyệt đối sẽ can thiệp nhân quả của khác. Chị cho em , em tò mò lắm ."
Cẩn Triều Triều bóp nhẹ mũi , đầy trìu mến, "Chồng của Hải Lan ba ngày nữa sẽ thăng chức, nhưng khi thăng chức, sẽ trở nên kiêu ngạo, tham ô nhận hối lộ. Chẳng mấy chốc, trong vòng hai năm, sẽ tù. Gia đình họ Hải sẽ liên lụy, tài sản hao hụt nghiêm trọng."
Tư Minh Dạ xong, lập tức cảm thấy thoải mái hơn, "Đáng đời! Hải Lan đối xử tệ với con ruột của như , đủ thấy đạo đức của cô kém cỏi. Nếu cô cứ giàu mãi, đó mới là bất công."
Cẩn Triều Triều vỗ nhẹ tay Tư Minh Dạ, "Em đừng thế, nếu hôm nay cô đưa yêu cầu đó, cô vẫn thể dựa phúc đức tổ tiên để sống sung túc đến già. Dù đại phú đại quý, nhưng ít nhất cũng đủ ăn đủ mặc, sống an nhàn đến cuối đời."
Tư Minh Dạ ha hả, "Đây gọi là 'lòng tham đáy', tự chuốc họa mà , thật đáng đời. Báo ứng sai, nhà họ Hải ắt sẽ diệt vong."
Cẩn Triều Triều vỗ nhẹ miệng Tư Minh Dạ, "Nói năng cho đàng hoàng , trẻ con tích khẩu đức. Người khác là chuyện của họ. Em hiểu là , lời sẽ tổn hại phúc đức của đấy."
Tư Minh Dạ thè lưỡi, tinh nghịch, "Chị ơi, em . Em sẽ bừa nữa, chỉ là Bạch Linh thật đáng thương, như thật là xui xẻo."
Cẩn Triều Triều thở dài, "Cha ngày nhắm tài lực của nhà họ Hải, tìm cách để rể, hy vọng chiếm đoạt gia sản của họ Hải. Ai ngờ gặp tai nạn xe mà chết. Nói cho cùng là cha tích đức, con phù hộ."
Tư Minh Dạ buồn bã, "Chị ơi, chúng hãy cứu Bạch Linh nhanh . Thật quá đáng thương, may mà em cha là ai, nếu gặp cha như , chắc em sẽ buồn lắm."
...
Lúc , tại nhà họ Bạch.
Hải Lan dẫn theo thuộc hạ đột nhiên đến thăm.
Cha của Bạch Tễ là Bạch Học vội vã về nhà, nở nụ đón tiếp, "Chị dâu đến!"
Hải Lan khinh khỉnh liếc ông , " đến để gặp Bạch Linh, mấy năm nay bé phiền nhà . Hôm nay đến là để đưa về kinh thành."
"Chuyện ..." Bạch Học nhíu mày, sắc mặt lạnh , "Trước đây chị dâu bỏ Bạch Linh cho , hơn mười năm trời, đứa trẻ coi như do một tay nuôi dưỡng. Giờ chị đem là đem ?"
Hải Lan hiểu rõ ý đồ của Bạch Học, từ trong túi lấy một thẻ ngân hàng, "Trong năm trăm vạn, coi như là tiền công nuôi dưỡng của ."
Bạch Học ghế sofa, bắt chéo chân, đắc ý, "Chị dâu, chỉ với chút ít mà đánh đổi công sức nuôi con trai chị ?"
Hải Lan nhíu mày, ánh mắt tràn đầy tức giận, "Anh còn thế nào nữa?"
Người nhà họ Bạch thật tham lam vô độ.
Bạch Học hiểu rõ, đây là cơ hội duy nhất để ông vòi tiền từ tay Hải Lan.
Bỏ lỡ , nhà họ Bạch và họ Hải sẽ còn liên quan gì nữa.
Sự tàn nhẫn của phụ nữ , ông rõ.
Ông tranh thủ vơ vét đủ lợi ích một mới .
"Ngoài năm trăm vạn , quyền đại lý dược phẩm của nhà họ Hải tại thành phố Hương thuộc về ." Bạch Học trơ trẽn đề nghị.
Hải Lan nghiến răng, trong lòng nguyền rủa con cáo già .
Cô suy nghĩ một lúc, "Chuyện bàn với em trai , hơn nữa quyền đại lý dược phẩm nhận , là cướp miếng cơm của ?"
Phiêu Vũ Miên Miên
Bạch Học ha hả, quan tâm, "Quyền quyết định trong tay chị, chỉ cần một câu là xong, chị dâu ?"
Hải Lan tức giận, trong lòng càng ấn tượng với nhà họ Bạch.
Cô ngoài gọi điện.
Không cô gì với em trai, nhưng khi , cô đảm bảo với Bạch Học, "Em trai đồng ý ."
"Tốt! Chị dâu quả nhiên là thẳng thắn." Bạch Học giúp việc, "Đi gọi Bạch Linh đây."
Hải Lan sofa, giúp việc rời .
Lúc , cô chút tò mò về Bạch Linh.
Đứa con trai rốt cuộc bản lĩnh gì mà Cẩn Triều Triều để mắt tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-dang-yeu-boi-toan-nhu-than-pho-phu-nhan-moi-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-360-deu-co-dieu-kien.html.]
Trong ánh mắt đầy mong đợi của cô , Bạch Linh từ sân bước .
Trên vẫn mặc bộ vest trắng vặn, mấy ngày tắm rửa, còn dính m.á.u chó, tỏa mùi khó chịu.
Dáng vẻ của giống hệt một kẻ ăn mày ngoài đường, đầu tóc bù xù, ánh mắt đờ đẫn, thần sắc ngây dại.
Ngay cả khi thấy cô , cũng biểu lộ cảm xúc gì.
Hải Lan thấy liền nổi giận, sang trừng mắt với Bạch Học, " đưa tiền cho để chăm sóc bé, mà chăm sóc kiểu ?"
Bạch Học tuy trong lòng chút run, nhưng bề ngoài vẫn tỏ vô sự, "Chị dâu! Đứa trẻ lớn lên bướng bỉnh, khó dạy bảo. Mấy hôm nó phạm , đang phạt nó đây. Nay chị đến, đem nó cũng . cũng nhẹ gánh... Chị dạy đứa trẻ thật là đau đầu lắm."
Hải Lan nghiến răng, Bạch Linh gầy gò, mấy thịt, đầy ghê tởm xách túi bước .
Bạch Linh dường như vẫn kịp phản ứng.
Cậu chuyện gì đang xảy .
Bạch Học vui vẻ bước tới, đẩy một cái: "Đây là của cháu, giờ cháu theo bà ."
Nghe đến hai chữ "", ánh mắt Bạch Linh dần tập trung.
Cậu đờ đẫn phụ nữ xinh xa, nhúc nhích.
Hải Lan vài bước, thấy Bạch Linh theo .
Cô , thấy như kẻ ngốc, bực bội , "Đứng đó gì? Chỗ tồi tàn của nhà họ Bạch, chẳng lẽ cháu còn ở ?"
Bạch Linh dường như dám tin những gì thấy.
Cậu thật sự gặp , mà hằng mong đợi từ nhỏ.
"Mẹ!" Bạch Linh run run gọi.
Hải Lan khó chịu đáp, "Đừng gọi là , cháu xứng."
Cẩn Triều Triều lớn tiếng đòi cô trả .
Cô tưởng là thứ gì quý giá, ai ngờ là một thằng ngốc đáng ghét.
•
Cẩn Triều Triều trở về nhà chiều hôm đó.
Cô để Ngô Tình ở với Bạch Linh.
Máy bay riêng đáp xuống sân bay, Diễn Ma đúng giờ đưa Yến Hồi đến đón.
"Tiểu thư, lâu như , ở ngoài quen ?" Diễn Ma mấy ngày gặp Cẩn Triều Triều.
Trong lòng vô cùng nhớ nhung.
Cẩn Triều Triều bước tới, nắm tay Diễn Ma, cũng cảm thấy thiết, "Dĩ nhiên thoải mái bằng ở nhà, thôi, về nhà nhanh nào."
Phủ Phó.
Mỗi ngày đều nhộn nhịp.
Cẩn Triều Triều về muộn, đầu bếp đặc biệt cho cô hai món cô thích.
Tư Minh Dạ vui vẻ khoe với về bảo vật từ chuyến nhà họ Trương.
"Ôi trời~ Tư Minh Dạ, một chuyến mà lật ngược tình thế luôn. Những cổ vật nếu bán , sẽ lập tức giàu ."
Giang Lê mà ghen tị.
Cậu thề từ giờ sẽ học chăm chỉ lớp giám định cổ vật.
Tư Minh Dạ vỗ n.g.ự.c , "Ha ha, chỉ là may mắn thôi. Nếu Bạch Tễ gian lận, em cũng thể vô tình đoạt giải đầu."
Phó Đình Uyên từ ngoài bước , xoa đầu Tư Minh Dạ, "Nhìn cái mặt đắc ý của em kìa, phá hỏng tiệc của , mà còn dám tự hào."
"Anh rể! Sao tính là em phá tiệc chứ? Rõ ràng là em thắng bằng thực lực. Thông minh lanh lợi cũng là một phần của thực lực mà."