Cô Vợ Đáng Yêu Bói Toán Như Thần (Phó Phu Nhân Mới Là Đại Lão Huyền Học) - Chương 354: Hội Thưởng Lãm (2)

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:12:42
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hóa tìm ở đây.

Cẩn Triều Triều lộ chút cảm xúc nào, buông tay Bạch Linh , mỉm : "Xin , hỏi chuyện riêng của . xin nhé!"

Bạch Linh ngượng ngùng đáp: "Không cần xin ... !"

Bạch Tễ : "Cô Cẩn đừng để bụng, từ nhỏ như , năng vấp váp, cũng giỏi giao tiếp. Nếu cô thắc mắc gì, cứ hỏi ."

Cẩn Triều Triều nở nụ tươi rói, khác hẳn với ánh mắt lạnh lùng lúc nãy khi Bạch Tễ: "Vẫn là thiếu gia Bạch ăn lưu loát hơn."

Bị khen như , Bạch Tễ trong lòng vui như mở cờ trong bụng.

Được vị khách quý của gia tộc Trương khen ngợi, chẳng khác nào trưởng bối nhà họ Trương tán dương.

Trương Tĩnh Uyên tiếp tục giới thiệu những khác với Cẩn Triều Triều.

Lúc , cô chẳng còn hứng thú lắng .

Một lát , cùng tiến phòng triển lãm.

Không gian triển lãm ở đây vô cùng rộng lớn, các cổ vật và đồ chơi văn phòng phẩm bày la liệt các kệ, nhiều đếm xuể.

Ở cửa phòng triển lãm treo một tấm bảng thông báo, nội dung ghi rõ rằng 98% cổ vật ở đây đều là hàng giả cao cấp.

Trong buổi tiệc , mỗi thể chọn ba món cổ vật, chọn món giá trị cao nhất sẽ giành chiến thắng chung cuộc.

Cẩn Triều Triều quanh căn phòng chứa đầy cổ vật, lượng ở đây ít nhất cũng lên tới mấy chục ngàn món.

Lớn nhỏ đủ loại, từ tranh chữ, ngọc khí, đồ sứ, đồ trang trí đến các hộp đựng... một cái là thấy mênh m.ô.n.g thấy điểm kết thúc.

Trương Tĩnh Uyên Cẩn Triều Triều khúc khích: "Cô Cẩn, thật xin . Ông nội rằng cô tham gia hội thưởng lãm ."

Cẩn Triều Triều nhướng mày: "Tại ? là khách mà!"

Bạch Tễ cũng lên tiếng bênh vực: " ! Ông nội cô rõ ràng là đang phân biệt đối xử với khách quý đấy!"

Trương Tĩnh Uyên ngần ngại giải thích: "Số cổ vật thật trong tay cô lẽ còn nhiều hơn đồ giả trong phòng . Nếu cô tham gia, khác còn chơi gì nữa."

Cẩn Triều Triều: "..."

Ngô Tình bật : "Tiểu thư chúng tham gia, thể tham gia chứ?"

"Cô thể!" Trương Tĩnh Uyên trả lời.

Ngô Tình ha hả: "Tiểu thư, theo cô cũng học ít kiến thức, đợi một lát, sẽ mang về chiến thắng cho cô."

Tư Minh Dạ cũng háo hức: "Chị ơi, kiến thức em học cuối cùng cũng dịp dùng đến ."

Đặc biệt là Thịnh Ảnh, mặt mũi tràn đầy phấn khích: "Sư phụ, đưa tử đến đây quả là đúng lúc."

Vừa câu , Trương Tĩnh Uyên lập tức để mắt tới : "Cậu tử của cô Cẩn, cũng tham gia."

Thịnh Ảnh: "Thế công bằng chút nào!"

"Để tham gia mới là công bằng với những khác." Trương Tĩnh Uyên ho khan một tiếng, " quyết định, khi hội thưởng lãm kết thúc, thể chọn ba món đồ trong phòng triển lãm mang về."

"Vậy còn ..." Thịnh Ảnh hết câu.

Cẩn Triều Triều đưa tay ngắt lời: "Không hỗn hào, cô Trương đúng, tử của , cần tham gia nữa."

Trương Tĩnh Uyên vỗ tay : "Cô Cẩn, mời cô tự nhiên, còn việc, lát nữa sẽ tìm cô. Cô nhất định nhớ, dù nhận thật giả cũng cho khác . Nếu ai đó gian lận, hội thưởng lãm sẽ mất hết ý nghĩa."

" hiểu!" Cẩn Triều Triều gật đầu với cô.

Trương Tĩnh Uyên kéo Bạch Tễ rời .

Những khác cũng tản mỗi một nơi.

Thịnh Ảnh theo lưng Cẩn Triều Triều, bĩu môi: "Sư phụ, cho tử tham gia?"

"Cậu là tử của , nếu chọn nhầm cổ vật, mặt mũi bỏ ? Không tham gia thì chuyện mất mặt."

Thịnh Ảnh sư phụ thẳng kiêng nể, tức đến mức nghiến răng nghiến lợi: "Dù tử cũng theo lâu như , từng phục chế nhiều cổ vật, đối với việc phân biệt thật giả, một cái liếc mắt là ngay."

"Những thứ học chỉ là bề nổi, còn nhiều thứ học lắm." Cẩn Triều Triều dẫn sâu trong đại sảnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-dang-yeu-boi-toan-nhu-than-pho-phu-nhan-moi-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-354-hoi-thuong-lam-2.html.]

Thịnh Ảnh lẩm bẩm: "Ít nhất về tranh chữ và đồ sứ, tử cũng thẩm quyền lắm chứ."

Nếu cũng thể tìm công việc giám định bảo vật ở Cổ Bảo Trai.

Cẩn Triều Triều vỗ vai : "Hãy khiêm tốn học hỏi, ít thôi."

Vì hội thưởng lãm bắt đầu, tất cả đồ cổ chỉ thể ngắm từ xa.

Cẩn Triều Triều một lượt, phát hiện vài món đồ thật đặt ở góc khuất.

Trong vô đồ giả cao cấp , tìm đồ thật đòi hỏi con mắt tinh tường.

Cô cảm thấy hội thưởng lãm của gia tộc Trương vô cùng thú vị.

Tư Minh Dạ dù còn nhỏ tuổi nhưng chạy tới chạy lui các tủ kính, món đồ nào cũng thấy giống đồ thật.

lúc , phát hiện bên cạnh một trai đang chăm chú một chiếc bình gốm hoa lam ở phía xa.

"Anh ơi, thấy cái là đồ thật ?" Tư Minh Dạ tò mò hỏi.

Bạch Linh thèm đáp Tư Minh Dạ, đôi mắt đen như hạt huyền chằm chằm chiếc bình gốm hoa lam.

Những xung quanh đang bàn tán về chiếc bình kệ: "Trong mấy trăm chiếc bình gốm hoa lam , chắc chắn một cái là thật."

"Mỗi chọn ba món, giá trị cao nhất sẽ thắng. Nếu chọn một chiếc bình gốm hoa lam, cơ hội đoạt giải."

Bởi vì giá trị ba món của một khi còn bằng một chiếc bình gốm hoa lam.

Thực đa chỉ đến để xem cho vui.

Trong hai ba trăm khách mời, chỉ mấy chục am hiểu về cổ vật, thực sự bản lĩnh cũng chỉ đếm đầu ngón tay.

Tư Minh Dạ thấy bên cạnh thèm đáp lời .

Cậu chạy đến bên Cẩn Triều Triều: "Chị ơi, chị thể cho em một gợi ý ?"

Cẩn Triều Triều vỗ đầu : "Không ! Mục của hội thưởng lãm là để tạo cơ hội cho những bạn trẻ thực lực, em phá rối."

Tư Minh Dạ chu môi Thịnh Ảnh.

Thịnh Ảnh ho khan một tiếng: "Ta là tử của sư phụ, thẳng ngay, thể giúp gian lận ."

Tư Minh Dạ thở dài chán nản: "Vậy thôi, em tự xem ."

Cậu trở kệ trưng bày bình gốm hoa lam, phát hiện Bạch Linh vẫn yên một chỗ.

Chỉ là lúc , bên cạnh thêm một .

"Đã ? Cái nào là thật?" Bạch Tễ ho khan một tiếng, áp sát tai hỏi nhỏ.

Bạch Linh chỉ chiếc bình gốm hoa lam bụng to ở hàng thứ hai, thứ ba kệ: "Cái đó!"

Tư Minh Dạ theo hướng tay Bạch Linh chỉ lên, lập tức vui mừng khôn xiết.

Ôi, hóa cái là đồ thật.

Vừa chị cho gian lận, mà Bạch Tễ gian lận.

Vui quá!

Bạch Tễ cúi đầu, hạ giọng nhỏ với Bạch Linh: "Được , xem chỗ khác . Lát nữa khi hội thưởng lãm bắt đầu, sẽ lấy cái bình đó. Nếu sai, về nhà sẽ tha cho ."

Phiêu Vũ Miên Miên

Giọng của họ nhỏ, Bạch Tễ tự cho rằng khác thấy.

Tư Minh Dạ là ai, nuôi dưỡng bên cạnh Cẩn Triều Triều hơn nửa năm, tai thính mắt tinh, thêm mảnh vỡ Ma Thần khiến vốn dĩ khác thường.

Toàn bộ cuộc đối thoại của họ, Tư Minh Dạ rõ mồn một.

Bạch Linh biến mất trong đám đông.

Tư Minh Dạ khoanh tay ngực, vuốt cằm suy nghĩ một lúc.

lúc , thấy Ngô Tình từ phía xa tới.

Cậu bước tới, kéo tay Ngô Tình, toe toét: "Chị ơi, em cái bình gốm hoa lam nào là đồ thật. Chị chỉ cần em, lát nữa em đảm bảo chị sẽ thắng."

Loading...