Cô Vợ Đáng Yêu Bói Toán Như Thần (Phó Phu Nhân Mới Là Đại Lão Huyền Học) - Chương 336: Kết Thù

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:09:42
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi tối, gia đình họ Phó tụ họp đông đủ, Phong Túc mới thực sự chứng kiến thế nào là một đại gia đình.

Phòng khách rộng lớn, sofa kín .

Khi Cẩn Triều Triều xuất hiện, đều dừng việc đang để chào hỏi.

"Đây là bạn mới, Phong Túc, mong quan tâm giúp đỡ." Cẩn Triều Triều giới thiệu.

Những khác đều tỏ hoan nghênh.

Tư Minh Dạ tò mò Phong Túc, bé già dặn hơn tuổi lên tiếng chào: "Chị xinh , đồng hồ của chị quá!"

Phong Túc thiếu niên mặt, mày thanh mắt tú, giọng trong trẻo như chim sẻ. Cô vui vẻ tháo chiếc đồng hồ đưa cho , "Nếu em thích, chị tặng em luôn."

Tư Minh Dạ tròn mắt kinh ngạc, đầu Cẩn Triều Triều, "Chị, em thể nhận ?"

Cẩn Triều Triều gật đầu , "Nếu em thích thì nhận, thích thì đừng lãng phí món đồ như ."

Tư Minh Dạ gãi đầu, "Cảm ơn chị Phong Túc, dù đồng hồ của chị nhưng hợp với em. Nhận cũng lãng phí, nên em nhận ."

Phong Túc búng tay một cái, "Lúc nào ăn xong, em đến tìm chị, chị sẽ tặng em một món quà quà."

Tư Minh Dạ đến nỗi mắt híp như trăng non, "Ngại quá !"

Giờ ăn cơm, đều mặt.

Trừ những trường hợp đặc biệt, như Hoắc Chính và Giản Mật vẫn về.

Phó Đình Uyên cũng đến đúng giờ.

Anh liếc Phong Túc, vẻ mặt chút nghiêm túc, "Tiểu thư Phong ở đây quen ?"

"Rất ! Vợ tuyệt, Phó thật phúc."

Phó Đình Uyên ha hả, tâm trạng vui vẻ: "Tiểu thư Phong con mắt tinh tế, ăn cơm ."

Tư Minh Dạ thấy trong phòng ăn bày hai bàn, tò mò bàn nhỏ hỏi: "Chị định tách riêng bàn cho trẻ con ?"

"Không ! Bàn là của tiểu thư Phong, vị trí như thường lệ." Cẩn Triều Triều phân công.

Mọi vẫn xuống như khi, chiếc bàn lớn chật kín .

Cả bàn đầy ắp món ăn, chỉ mười sáu món.

Mỗi món đều đặc biệt.

Những đứa trẻ học , niềm vui lớn nhất trong ngày là từ trường về nhà ăn tối.

Mỗi đứa trẻ đều ngoan ngoãn vô cùng.

Ôn Ngôn, Tiêu Mặc, Giang Lê, Tư Minh Dạ... lúc ăn đều rảnh chuyện.

Bàn vui vẻ hòa thuận, ăn ngon miệng.

Bên cạnh, Phong Túc một thưởng thức mười sáu món ăn, tâm trạng bỗng thấy trống trải.

Bàn bên cạnh ai cũng ăn ngon, khí đoàn viên gia đình, cô trở thành một ngoại lệ.

Dường như khung cảnh vui vẻ chẳng liên quan gì đến cô.

Đặc biệt là ánh mắt cô đầy nghi hoặc, như hiểu tại riêng một bàn.

...

Sau bữa tối, Phong Túc tìm Cẩn Triều Triều.

"Từ mai em sẽ ăn cùng !"

Cẩn Triều Triều nhướng mày, "Không riêng nữa ?"

"Không, cần nữa!" Phong Túc vội vàng lắc tay, "Em ngờ nhà chị đông đến ."

"Sau thể còn đông hơn, nếu em thích ăn cùng khác, riêng cũng . Dù nhà cũng nhiều đầu bếp, hai bàn cũng lo ."

Phong Túc lên tiếng, "Thôi, một em ăn mười sáu món cũng hết, để đổ thì lãng phí quá."

Cẩn Triều Triều tươi, "Vậy thì ngày mai em dùng bữa cùng nhé."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-dang-yeu-boi-toan-nhu-than-pho-phu-nhan-moi-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-336-ket-thu.html.]

Khi Phong Túc rời .

Diễn Ma lẩm bẩm: "Thì cô bé một ăn mười sáu món là quá lãng phĩa. Ta còn tưởng cô chứ."

Cẩn Triều Triều nắm tay Diễn Ma, cùng sân, "Phong Mặc , cô nuông chiều từ nhỏ. Bên cạnh , một ăn mười sáu món, ăn chỉ thấy cô đơn. Bây giờ cô nhanh chóng nhận , hòa nhập với cũng là chuyện ."

Diễn Ma toe toét, nhớ lời Cẩn Triều Triều đó.

Một sẽ đổi vì môi trường, hôm nay Phong Túc chính là một ví dụ điển hình.

Tối nay cô chủ động đề nghị đổi quy tắc ăn uống, chứng tỏ môi trường ở Phó phủ tác dụng hướng dẫn đúng đắn với cô.

Phiêu Vũ Miên Miên

Nếu sáng nay Cẩn Triều Triều trực tiếp từ chối, lẽ cô sẽ còn gây chuyện thêm một phen nữa.

Tư Minh Dạ vẫn nhớ lời hứa của Phong Túc.

Cậu toe toét chạy đến sân ngoài của Phong Túc, gọi to trong, "Chị Phong Túc, chị ở đó ?"

"Có!" Phong Túc về đến phòng thấy giọng trẻ con.

Cô vui vẻ dậy từ sofa, chạy cửa, vẫy tay với Tư Minh Dạ, "Tư Minh Dạ, chị ở đây."

Tư Minh Dạ bước sân, sân trống vắn, tò mò hỏi: "Chị, tại chị ở cùng chị Ôn Ngôn? Một chị ở, buồn lắm!"

Phong Túc nhướng mày, "Ôn Ngôn là ai?"

"Là chị đeo ba lô to, khi ăn ở góc xem đánh cờ, một chị xinh ." Tư Minh Dạ khúc khích, "Chị , chị học giỏi. Mấy tháng nay, mang về nhiều giấy khen."

Phong Túc ấn tượng với Ôn Ngôn.

Vì hầu hết đều là con trai, chỉ cô là con gái, mặc đồng phục cấp ba, da trắng, ngọt như kẹo.

"Cô !" Phong Túc bĩu môi, "Chị quen ở cùng khác."

"Ồ! Vậy !" Tư Minh Dạ gãi đầu, "Chị thích là , nãy chị tặng quà cho em, quà của em ?"

Phong Túc trở về phòng, từ ba lô mang theo lấy một chiếc đồng hồ nam, "Nè, em đồng hồ ? Chiếc Submariner , chắc hợp với em."

Tư Minh Dạ chằm chằm chiếc đồng hồ một lúc, biểu cảm chút kỳ lạ.

Phong Túc nhướng mày, "Chiếc đồng hồ đắt đấy, nếu em thích, ngày khác chị mua cho em cái mới."

Tư Minh Dạ lắc đầu như chong chóng, Phong Túc giải thích: "Cảm ơn chị Phong Túc, chiếc đồng hồ em một cái !"

"Cái gì? Em một cái?" Phong Túc vô cùng hổ.

Tư Minh Dạ khúc khích, "Chị tặng mỗi chúng em một chiếc đồng hồ."

"Ý em là Cẩn Triều Triều tặng mỗi các em một chiếc đồng hồ?" Phong Túc mặt mũi đầy khó tin.

Một chiếc đồng hồ hề rẻ, hôm nay bàn ăn ít nhất cũng bảy tám .

Tư Minh Dạ , "Chị, muộn , em về luyện chữ đây."

Phong Túc bé chạy mất hút, nhất thời gì.

Món quà đắt tiền mà cô tự hào, cuối cùng tặng .

Sân chính.

Cẩn Triều Triều và Phó Đình Uyên gốc hoa quế uống .

Tư Minh Dạ vui vẻ chạy về lấy vở tập .

Yến Hồi ôm một cuốn sách quốc học, ghế bên cạnh chăm chú .

Phó Đình Uyên uống một ngụm , với Cẩn Triều Triều: "Tin tức chiều nay lan truyền , Phong Mặc c.h.ế.t ."

Cẩn Triều Triều ngạc nhiên, ngẩng đầu lên ánh mắt cháy bỏng: "Rốt cuộc chuyện gì xảy ?"

Phó Đình Uyên giải thích: "Phong Mặc và Khố Lâm là kẻ thù đội trời chung, từ lâu tin đồn hai bất hòa. Khố Lâm là trùm ma túy nổi tiếng ở Nam Phi, một tháng , Phong Mặc sơ ý g.i.ế.c em gái ruột của Khố Lâm, hai kết thù."

Loading...