Cô Vợ Đáng Yêu Bói Toán Như Thần (Phó Phu Nhân Mới Là Đại Lão Huyền Học) - Chương 241: Thẩm Hải Dương
Cập nhật lúc: 2025-08-08 03:23:27
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khí tức còn đang bực bội trong lòng Phó Đình Uyên giờ tan biến hết.
Anh đưa tay nâng cằm Cẩn Triều Triều lên, môi cong một nụ lạnh lùng: "Biết sai , định bù đắp cho thế nào?"
Cẩn Triều Triều: "..."
Hai áp trán , ánh mắt giao .
Cẩn Triều Triều trong lòng cảm thấy vô cùng bất lực, nhân cách của Phó sụp đổ !
Trước đây, đối với ai cũng lạnh nhạt, màng tới, giờ nhờ giúp đỡ thì vui vẻ, nhưng đòi báo đáp vui.
Cô ngả thấy mỏi, liền thuận tay vòng qua cổ .
Trong mắt , đôi môi đỏ mọng của cô tựa như quả đào chín, quyến rũ ngọt ngào.
...
•
Sáng hôm .
Sau bữa sáng, Phó Đình Uyên mới nhớ việc : "Triều Triều, Thẩm Hải Dương gặp em một chút."
Cẩn Triều Triều nhấp ngụm , gật đầu: "Được, giá gấp đôi, đến thì đến!"
Phó Đình Uyên ngoài, thành thật chuyển lời của cô cho Thẩm Hải Dương.
Thẩm Hải Dương xong, khô: "Chị dâu đúng là nhớ dai nhỉ!"
"Biết thì , dám cô tức giận, đáng đời!" Phó Đình Uyên lên tiếng cảnh cáo, "Lần tỏ tôn trọng."
"Đại ca, em hiểu rõ!"
Cẩn Triều Triều đến cửa hiệu.
Cô cùng Diễn Ma dọn dẹp cửa hàng.
Cũng gì nhiều để dọn, chỉ là cắm những bông hoa tươi mang từ nhà đến lọ.
Bộ ấm rửa sạch và khử trùng, một tiếng , Thẩm Hải Dương xuất hiện.
Anh cầm một bó hoa tinh tế, bước cửa hiệu với nụ tươi: "Chị dâu, lâu lắm gặp!"
" là lâu !" Cẩn Triều Triều cắm bông hoa cuối cùng lọ, ngẩng đầu lên mỉm .
Thẩm Hải Dương cảm thấy nụ đó chạm đến đáy mắt, khiến rùng .
Anh gượng đáp: "Chị dâu càng ngày càng xinh , màu áo hôm nay của chị em từng thấy, thật đặc biệt."
"Màu gọi là 'màu hạt dẻ', thực cũng đặc biệt lắm, chỉ là một loại vàng nhạt." Cẩn Triều Triều xuống ghế của .
Thẩm Hải Dương đưa hoa cho Diễn Ma.
Sau khi Cẩn Triều Triều gật đầu, Diễn Ma nhận hoa đặt lên bàn trống bên cạnh, rót cho .
Hương thanh mát, chỉ ngửi thôi khiến thèm thuồng, tâm trạng thoải mái.
Thẩm Hải Dương đang ở thế khó, nên vòng vo, mà thẳng: "Dạo em cảm thấy việc thuận lợi, chị dâu thể xem giúp em ?"
"Tất nhiên là !" Cẩn Triều Triều Thẩm Hải Dương, giữa chân mây phủ đầy khí đen, mắt thâm quầng, khóe miệng tím tái, linh hồn bất — đây là dấu hiệu tà khí xâm nhập.
Không trách gặp xui xẻo.
May mắn là mệnh cách , chỉ là xui xẻo chút ít, gây tổn hại thực sự.
"Đưa tay cho !" Cẩn Triều Triều lên tiếng.
Thẩm Hải Dương hiểu, nhưng vẫn đưa tay .
Cẩn Triều Triều lấy từ ngăn kéo một cây bút lông và châu sa pha sẵn, chấm một chút vẽ lên tay Thẩm Hải Dương một con rùa đang lật ngửa.
Thẩm Hải Dương con rùa, cúi đầu suy nghĩ: "Cái tác dụng gì?"
"Rùa lật ngửa, chuyên trị xui xẻo." Cẩn Triều Triều buông bút, nghiêm túc trả lời.
Thẩm Hải Dương nghi ngờ Cẩn Triều Triều đùa, nhưng bằng chứng.
Sau khi vẽ xong, Cẩn Triều Triều vẫy tay: "Cúi đầu xuống đây!"
Thẩm Hải Dương theo.
Cẩn Triều Triều cầm bút châu sa, đầu ngón tay vận chuyển pháp quyết, một luồng ánh sáng vàng nhạt nhanh chóng tụ ở đầu bút.
Cô đưa bút chấm điểm giữa chân mày Thẩm Hải Dương.
Trong chớp mắt, Thẩm Hải Dương cảm thấy đầu óc choáng váng, như linh hồn một đòn chí mạng, kèm theo chút đau nhói và hoa mắt.
May mắn là ba giây, trở bình thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-dang-yeu-boi-toan-nhu-than-pho-phu-nhan-moi-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-241-tham-hai-duong.html.]
Cảm giác bồn chồn đó cũng biến mất, tâm trạng bỗng trở nên thoải mái.
Cảm giác kỳ lạ, thể diễn tả bằng lời.
Phiêu Vũ Miên Miên
Cẩn Triều Triều đặt bút xuống, với Thẩm Hải Dương: "Ba ngày lau . Chắc chắn dạo đến một ngôi mộ cổ, chạm thứ nên chạm."
Thẩm Hải Dương sửng sốt, một lúc lâu mới thừa nhận: "Em từng đến một lăng mộ, chạm ít thứ."
Anh chỉ điểm giữa chân mày, tin: "Chỉ cần chấm châu sa là hết ?"
Cẩn Triều Triều gật đầu: "Xong ! Hai trăm lạng vàng, nhớ giao trong hôm nay."
Thẩm Hải Dương bật dậy khỏi ghế: "Hai trăm lạng vàng?"
Anh luôn Cẩn Triều Triều nghề kiếm tiền còn hơn cướp ngân hàng.
Chỉ cần cầm bút lông vẽ một con rùa, chấm một cái, mà đòi giá cao thế !
Đây chỉ là mở miệng đòi hổ, mà là mở miệng đòi cả vực thẳm.
Cẩn Triều Triều nhướng mày: "Anh ?"
"Em chịu!" Thẩm Hải Dương mặt đen như mực.
Một ngày xui xẻo đó thiệt hại hai triệu, nếu hôm nay còn xui nữa, thì hai trăm lạng vàng cũng đáng.
Thẩm Hải Dương thầm: Giá mà cách hóa giải xui xẻo đơn giản thế , tự mua châu sa về chấm cũng .
Tiễn Thẩm Hải Dương , Cẩn Triều Triều ngả lưng ghế, ngáp một cái.
Cô lấy giấy trắng và bút chì, định phác thảo sơ đồ cho viện mồ côi.
Cô sắp xếp cấu trúc , đó mời kiến trúc sư khảo sát thực địa để thiết kế diện tích xây dựng.
Cô nghĩ rõ, viện mồ côi chỉ xây , mà còn tìm nhân viên và giáo viên ưu tú để chăm sóc lũ trẻ.
Nghĩ đến Tiểu Hổ chết, cô chỉ thấy đau lòng.
Cô hy vọng mảnh đất , những bông hoa lương thiện sẽ nở rộ, ít những đứa trẻ phận vùi dập, để bi kịch còn tái diễn.
Diễn Ma bên cạnh Cẩn Triều Triều, lật giở sách trong yên lặng, buổi chiều trôi qua êm đềm.
Đến tối, Thẩm Hải Dương tự tay mang phần thù lao đến.
Vàng chất đầy bàn, Cẩn Triều Triều thong thả nhặt từng thỏi bỏ túi vải, đưa cho Diễn Ma.
Cô bình thản, chút ngại ngùng.
Thẩm Hải Dương cuối cùng nhịn tò mò: "Châu sa thật sự thể trừ tà?"
Cẩn Triều Triều gật đầu: "Không chỉ trừ tà, còn giá trị dược liệu. loại châu sa cực phẩm, nếu cần, thể bán cho một ít!"
Thẩm Hải Dương mắt sáng lên, nghĩ đây là ý .
Mua châu sa về, thấy xui thì tự chấm.
"Giá bao nhiêu?"
Cẩn Triều Triều : "Một lạng vàng một gram!"
Cái gì???
Thẩm Hải Dương nghi ngờ Cẩn Triều Triều đang chặt c.h.é.m !
Trên thị trường, châu sa đắt nhất cũng tới một lạng một gram.
Người phụ nữ điên , đạo đức suy đồi.
Phó Đình Uyên cô là tham tiền như thế ?
"Cho em mười gram!" Thẩm Hải Dương đau lòng .
Cẩn Triều Triều lắc đầu nghiêm túc: "Thẩm , bán tối thiểu một trăm gram."
Thẩm Hải Dương: "..."
Người phụ nữ ăn tươi nuốt sống nhả xương!
Thẩm Hải Dương bảo thuộc hạ về lấy tiền.
Cẩn Triều Triều lấy một lọ sứ, đong đủ một trăm gram châu sa đưa cho Thẩm Hải Dương: "Châu sa độc, dùng thuốc sự giám sát của bác sĩ, tuyệt đối ăn nhầm!"
"Yên tâm, em ngu thế !" Thẩm Hải Dương cất châu sa như báu vật.
Sau khi , Diễn Ma bật : "Tiểu thư, Thẩm đúng là đáng yêu!"
Cẩn Triều Triều cầm bút chì lên, mỉm : " , giờ một phần ba kinh phí xây dựng ."