Cô Vợ Đáng Yêu Bói Toán Như Thần (Phó Phu Nhân Mới Là Đại Lão Huyền Học) - Chương 240: Bàn bạc về áo cưới

Cập nhật lúc: 2025-08-08 03:21:20
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6v53KHZz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diễn Ma đang bên cạnh pha , Cẩn Triều Triều ghế, tay lật giở cuốn cổ thư một cách thong thả. Tư Minh Dạ ngoan ngoãn bên cạnh bài tập.

Khi màn đêm buông xuống, ánh đèn sáng rực khiến sân nhà trở nên như ban ngày. Phó Đình Uyên trở về, thấy trong khoảnh sân nhỏ yên tĩnh, phụ nữ mặc chiếc áo dài màu xanh nhạt, mái tóc đen dài như suối buông xõa vai, khuôn mặt tuyệt thế tỏa vẻ bình thản. Cô thật sự , ngay cả màn đêm cũng che lấp khí chất thoát tục nơi cô.

Không hiểu , Phó Đình Uyên bước sân. Cẩn Triều Triều cảm nhận đến, lập tức ngẩng đầu lên, thấy là liền đặt sách xuống, mỉm nhẹ nhàng: "Phó , về !"

Dường như cô đang chờ đợi . Phó Đình Uyên bước tới nắm lấy tay cô, ngọt ngào: "Thấy về mà vui thế ?"

Cẩn Triều Triều nắm c.h.ặ.t t.a.y , kéo xuống ghế, tự tay rót cho một chén nóng: "Tất nhiên! Em còn việc nhờ giúp."

Phó Đình Uyên cầm chén , Cẩn Triều Triều đầy cưng chiều: "Không việc gì mà bỗng nhiên ân cần, ngay là em chuyện nhờ!"

Cẩn Triều Triều khẽ ho, cầm lấy chiếc hộp gấm bên cạnh: "Giúp em báo đáp . Đây là một chiếc nhẫn bích cổ, coi như phí công lao động của ."

Cô mở hộp, lộ một chiếc nhẫn bích cổ giá trị nhỏ. Phó Đình Uyên nét mặt cứng đờ: "Anh hứng thú với thứ , chắc là giúp !"

Cẩn Triều Triều sửng sốt: "Vậy em thêm một bức tranh chữ nữa nhé?"

Phó Đình Uyên đặt chén xuống, dậy khỏi ghế, mặt lạnh như băng: "Em thêm mười bức nữa, cũng giúp. Anh mệt , về phòng nghỉ đây."

Nói , chỉ để cho cô một bóng lưng lạnh lùng. Khi biến mất khỏi sân, Cẩn Triều Triều bối rối Diễn Ma: "Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ?"

Sao đột nhiên nổi giận? Diễn Ma lắc đầu, mặt đầy nghi hoặc: "Tiểu thư, lẽ Phó cảm thấy cô quá khách sáo chăng?"

Cẩn Triều Triều nhíu mày: "Là ?" Diễn Ma giang tay: "Hay là cô thử chuyện với Phó xem."

Cẩn Triều Triều gật đầu, chợt hỏi: "Việc tìm thợ thêu sắp xếp thế nào ?"

Diễn Ma đáp: " cử mời , mời những thợ thêu giỏi nhất hiện nay, vài ngày nữa họ sẽ đến!"

Cẩn Triều Triều mỉm hài lòng: "Vậy em sẽ tìm một mẫu thêu áo cưới !" Còn chuyện Phó Đình Uyên, để ngày mai tính .

Cẩn Triều Triều trở về phòng, bắt đầu lục tìm trong sách cổ của Huyền Môn những cuốn về mẫu thêu. Phó Đình Uyên tắm xong, thấy bên ngoài động tĩnh gì, lòng đầy bực bội.

Anh thể cảm nhận Cẩn Triều Triều đối xử với khách sáo, từ lời đến hành động. Giống như những phụ nữ trong gia đình quyền quý, xử lý việc chu , chỉ điều dành cho chồng tình cảm sâu đậm. Tóm , cô yêu .

Trước đây, nghĩ vợ như : mạnh mẽ, khéo léo, hiền lành, quá dính dáng, xinh . bây giờ Cẩn Triều Triều đúng là như , cảm thấy trong lòng thoải mái.

Anh mong Cẩn Triều Triều thể phiền , nhưng mỗi cô nhờ vả đều trả ơn. Vợ chồng là một thể, khách sáo như ? Hơn nữa, rõ ràng tức giận, cô đến dỗ dành.

lúc , điện thoại của Phó Đình Uyên reo lên. Anh cầm lên, thấy là Thẩm Hải Dương gọi đến.

Phiêu Vũ Miên Miên

Anh bật loa ngoài, giọng Thẩm Hải Dương đầy nịnh nọt: "Lão đại, ngủ !"

"Có chuyện gì thì !" Anh chịu giọng điệu của . Thẩm Hải Dương thở dài, ngập ngừng: "Giúp em hẹn chị dâu một chút ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-dang-yeu-boi-toan-nhu-than-pho-phu-nhan-moi-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-240-ban-bac-ve-ao-cuoi.html.]

Phó Đình Uyên nhíu mày: "Hẹn cô gì?"

Thẩm Hải Dương vội giải thích: "Anh yên tâm, em ý gì với chị dâu . Chỉ là dạo thấy việc suôn sẻ, em nhờ chị dâu xem giúp."

Phó Đình Uyên dựa ghế sofa, giọng lạnh lùng châm chọc: "Hồi đó ai là chê bai cô , giờ cầu cạnh, thấy hổ ?"

Thẩm Hải Dương mặt đỏ bừng: "Lão đại, đừng châm chọc em nữa. Hồi đó đều đánh giá cao cô , ai ngờ cô thực lực như . Giờ em phục sát đất , xin đó!"

Phó Đình Uyên khẽ nhắm mắt: "Được , sẽ hỏi giúp! Nếu cô đồng ý, em im miệng luôn nhé."

Thẩm Hải Dương suýt quỳ xuống: "Lão đại, thật là !"

"Im !" Phó Đình Uyên cần tấm thiệp của .

Cẩn Triều Triều từ trong sách cổ lật ba cuộn lụa dài. Mỗi cuộn dài mười mét, rộng hai thước, bên trong là hoa văn thêu. Đó đều là mẫu thêu áo cưới cung đình, với hình rồng phượng, mây lành, công phu tỉ mỉ, thành phẩm trang nhã mắt.

Nếu một bộ áo cưới như , thể lưu truyền trong gia đình. Cả ba bộ đều , cô nên chọn bộ nào.

lúc , Phó Đình Uyên ở cửa gõ cửa phòng. Anh mặc bộ đồ ngủ, tóc còn ướt khi tắm, khuôn mặt góc cạnh trông càng thêm quyến rũ.

Cẩn Triều Triều đặt cuộn lụa xuống, bước tới mỉm : "Anh đến đúng lúc quá, em đang phân vân chọn mẫu thêu áo cưới, đến thì chúng thể cùng chọn."

Phó Đình Uyên vốn đang bực bội, khóe miệng nhịn nhếch lên: "Ồ, mẫu thêu áo cưới . Em thích cái nào cũng , đều cả!"

"Không , đây là đám cưới của chúng , tổ chức long trọng, ý kiến của cũng quan trọng." Cẩn Triều Triều kéo xuống bàn.

Cô luôn bà nội thấy đám cưới của cô. Sau đám cưới, lẽ bà sẽ rời vĩnh viễn. Cô nhất định tổ chức một đám cưới thật lớn để tiễn biệt bà.

Phó Đình Uyên cầm mẫu thêu lên, tấm lụa mịn màng, đó thêu đủ loại hoa văn: phượng bay, rồng cuộn, mây lành, chim thú hoa lá từng thấy, khiến hoa cả mắt.

Anh ngẩng đầu Cẩn Triều Triều: "Mẫu lấy ở ?"

Cẩn Triều Triều lật mặt tấm lụa, đó dòng chữ thêu chỉ kim tuyến: "Dụng phẩm cung đình".

Phó Đình Uyên kinh ngạc: "Đồ cổ ?"

Cẩn Triều Triều gật đầu: " , mẫu lưu truyền bằng cách thêu, học theo sẽ dễ hơn."

vấn đề là ở đó ? Anh tò mò cô còn bao nhiêu đồ cổ, những thứ kỳ lạ.

"Anh thích cái !" Phó Đình Uyên chọn một mẫu thêu rồng phượng mây lành bằng chỉ vàng từ ba mẫu. Suy nghĩ của giống Cẩn Triều Triều, đồ lưu truyền ý nghĩa.

Cẩn Triều Triều gật đầu hài lòng: "Tốt quá, chọn mẫu nhé. Thợ thêu sẽ đến trong vài ngày tới, em sẽ sắp xếp họ ở biệt thự, chuyên tâm thêu áo cưới."

Phó Đình Uyên dậy, bế Cẩn Triều Triều lên bàn, cúi cô: "Sao giờ em hỏi đồng ý nữa?"

Hơi thở của gần kề, Cẩn Triều Triều mặt đột nhiên nóng bừng, vội : "Lúc là em đúng, giờ chúng là một thể, nhờ giúp là chuyện đương nhiên, nên đòi hỏi báo đáp!"

Loading...