Cô Vợ Đáng Yêu Bói Toán Như Thần (Phó Phu Nhân Mới Là Đại Lão Huyền Học) - Chương 157: Phó tiên sinh và Phó phu nhân

Cập nhật lúc: 2025-08-02 12:36:27
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cẩn Triều Triều đối diện với ánh mắt của , thở chợt nghẹn , bản năng lùi về phía . Bàn tay vòng qua eo cô siết chặt hơn, khiến n.g.ự.c cô đập liên hồi như trống đánh.

Một nụ hôn chính thức... cô từng thử qua bao giờ.

Cẩn Triều Triều khẽ cắn môi, đôi tai và gò má nhanh chóng ửng hồng.

Phó Đình Uyên chằm chằm đôi môi hồng mềm mại như thạch của cô, cảm thấy trong lòng dâng lên một cơn ngứa ngáy khó tả.

Khi chuẩn lấy hết can đảm để hôn xuống, Diễn Ma bỗng xuất hiện từ phòng, cầm theo túi của Cẩn Triều Triều.

Khi bà thấy hai ở đầu cầu thang, lập tức che mắt nhưng vẫn lén qua kẽ tay.

Phó Đình Uyên cảm nhận sự hiện diện của khác, ho nhẹ một tiếng, buông Cẩn Triều Triều .

Lần tạm bỏ qua, lát nữa còn đến buổi đấu giá, tiện hỏng lớp trang điểm của cô.

Lần , sẽ dễ dàng buông tha cho cô như .

Cẩn Triều Triều vội vàng chỉnh tà áo sườn xám, ngắm nghía bóng lưng của Phó Đình Uyên đang rời .

Cô hít một thật sâu, vẫy tay gọi Diễn Ma: "Quạt của em ?"

Diễn Ma nhanh chóng thò tay túi khôn trong chiếc túi: "Tiểu thư, cô dùng chiếc nào?"

"Chiếc lông trắng !" Cẩn Triều Triều cảm thấy khí ngột ngạt và nóng bức, lưng ướt đẫm mồ hôi.

Diễn Ma đưa chiếc quạt cho cô, thấy biểu cảm của cô tự nhiên, liền khẽ: "Tiểu thư, cô và Phó là vợ chồng. Vợ chồng hôn là chuyện bình thường, cần ngại ngùng ."

Gò má Cẩn Triều Triều đỏ hơn, tay quạt cũng vung nhanh hơn, miệng còn biện bạch: "Em ngại ngùng !"

Từ biệt thự bước , chiếc xe đậu sẵn cổng.

Phó Đình Uyên lên xe.

Thấy Cẩn Triều Triều tới, tài xế nhiệt tình chào đón: "Phu nhân, mời cô lên xe!"

Cẩn Triều Triều gật đầu với , cúi bước xe.

Phó Đình Uyên ở vị trí bên trái, Cẩn Triều Triều xuống cạnh .

Diễn Ma và trợ lý Trương cũng lên xe đó.

Phó Đình Uyên trở vẻ lạnh lùng như thường ngày.

Khi thấy Cẩn Triều Triều xuống, mới chậm rãi lên tiếng: "Buổi đấu giá diễn ở đảo VV, lát nữa chúng sẽ thuyền bốn tiếng. Anh mời một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp, thể tranh thủ chụp vài bức ảnh trong lúc rảnh rỗi. Em thấy thế nào?"

Cẩn Triều Triều từ nhỏ đến lớn từng chụp ảnh bao giờ.

Cô cảm thấy sắp xếp của hợp lý, trong lòng vui mừng khôn xiết: "Được, em theo ."

Phó Đình Uyên bật : "Vợ ngoan quá!"

Cẩn Triều Triều: "...?"

...

Cô tưởng rằng chiếc thuyền họ sẽ là một con tàu chở khách thông thường.

ngờ, đầu tiên cô thấy du thuyền riêng của gia tộc họ Phó.

Đó là một du thuyền sang trọng gồm mười hai tầng, bên trong tựa như một tòa lâu đài khổng lồ với đủ loại tiện nghi giải trí, nhà hàng, phòng nghỉ, tổng thống phòng... tất cả đều đủ.

Quy mô thậm chí thể tiếp đón hàng trăm gia đình cùng lúc mà hề chật chội.

Chỉ riêng lượng nhân viên phục vụ và thủy thủ đoàn lên tới hàng trăm .

Phó Đình Uyên dẫn Cẩn Triều Triều lên boong tàu.

Thuyền trưởng là một đàn ông năm mươi tuổi, thấy họ tới liền chủ động chào hỏi: "Phó , chào buổi trưa!"

Phiêu Vũ Miên Miên

Phó Đình Uyên gật đầu với ông, đó giới thiệu: "Chú Kiều, đây là vợ , Cẩn Triều Triều!"

Chú Kiều lập tức bỏ mũ , nghiêm trang chào Cẩn Triều Triều theo kiểu quân đội: "Chào Phó phu nhân!"

Cẩn Triều Triều mỉm đáp lễ: "Xin chào!"

Chỉ một cái , chú Kiều khí chất của Cẩn Triều Triều khuất phục.

Ông nhận rằng vị Phó phu nhân mắt tuy tuổi còn trẻ nhưng toát lên vẻ điềm tĩnh, thanh cao, khi chuyện dù chỉ là một câu ngắn ngủi cũng khiến vô cùng thoải mái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-vo-dang-yeu-boi-toan-nhu-than-pho-phu-nhan-moi-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-157-pho-tien-sinh-va-pho-phu-nhan.html.]

Chú Kiều đội ngũ mười hàng, mỗi hàng mười chỉnh tề: "Mọi hãy chào Phó và Phó phu nhân!"

"Chào Phó , chào Phó phu nhân!" Mọi đồng thanh hô vang theo sự chỉ dẫn của chú Kiều.

Không chỉ xếp hàng ngay ngắn, tư thế của họ cũng oai phong lẫm liệt, giọng hào hùng, khí thế ngút trời.

Cẩn Triều Triều vô cùng kinh ngạc.

từng nghĩ rằng gia tộc họ Phó sở hữu một con tàu như thế , và những tàu dường như đều đơn giản.

Phó Đình Uyên ở vị trí dẫn đầu, ánh mắt quét qua bộ, gương mặt lạnh lùng, khí thế bao trùm.

Đối diện với , như một vị đế vương uy nghiêm.

Khi im lặng, chủ động nắm tay Cẩn Triều Triều và giới thiệu: "Đây là vợ , từ nay về cũng quyền sử dụng con tàu . Lời của cô cũng chính là lời của , các tuân theo vô điều kiện."

Trên con tàu , tất cả đều là tâm phúc của Phó Đình Uyên.

Chỉ khi nhiệm vụ quan trọng, một mới điều động.

Khi nhiệm vụ, tất cả đều là thủy thủ bình thường, thể tận hưởng cuộc sống nơi đây.

Đồng thời, họ cũng tham gia các khóa huấn luyện đặc biệt để đảm bảo xảy sai sót khi cần thiết.

Chú Kiều chỉ là thuyền trưởng, mà còn là tổng chỉ huy của những .

Sau khi chào hỏi xong.

Chú Kiều lệnh cho bắt đầu công việc, con tàu cũng chuẩn khởi hành.

Phó Đình Uyên dẫn Cẩn Triều Triều đến phòng nghỉ.

Nơi đây dù chỉ là một phòng nghỉ cũng trang trí vô cùng sang trọng, ghế sofa đều bằng da cao cấp.

Quầy bar trong phòng nghỉ đầy đủ các loại nước trái cây và rượu.

"Triều Triều, em uống gì?" Phó Đình Uyên hỏi.

Cẩn Triều Triều xuống ghế sofa một cách thanh lịch, ánh mắt lướt qua phòng nghỉ, đầu tiên thực sự cảm nhận sự khác biệt của giới quý tộc hào môn.

về phía tủ rượu, chậm rãi : "Mang cho em mỗi loại một ly!"

cô cũng uống cả ngàn ly say!

Phó Đình Uyên nhân viên phục vụ: "Nghe thấy ?"

"Nghe ạ!" Nhân viên phục vụ cung kính lên tiếng bắt đầu chuẩn .

Diễn Ma hôm nay đầu tiếp xúc với biển cả, đối diện với mặt biển mênh mông, lòng bà khỏi xúc động.

Phó Đình Uyên nhận sự phấn khích của bà: "Trên tàu đều là của , Diễn Ma thể tự do. Bà là quản gia trong nhà, ở đây cũng thể quản lý ."

Diễn Ma , nở nụ tươi: "Cảm ơn sự tin tưởng của Phó , dạo một chút."

Lúc , bà càng hài lòng hơn với vị tôn ông .

Tin tưởng bà, đồng nghĩa với việc cũng tin tưởng Cẩn Triều Triều.

Vợ chồng thể tình cảm sâu đậm, nhưng sự tin tưởng còn quan trọng hơn tất cả.

Chỉ trong chốc lát, đủ loại nước trái cây và rượu ngon bày lên bàn.

Phó Đình Uyên gọi nhiếp ảnh gia đến, lệnh: "Chụp bộ quá trình, nếu chụp ảnh sẽ thưởng!"

Nhiếp ảnh gia ôm máy ảnh, ngậm miệng.

Cặp đôi mắt quả thật là trai tài gái sắc, mỗi góc máy đều cho những bức ảnh xuất sắc.

Đặc biệt là Cẩn Triều Triều, dù ở góc độ nào, dù đang gì, mỗi cử chỉ, mỗi nụ của cô đều lộng lẫy hơn cả những ngôi dàn dựng công phu.

Khí chất xuất trần nuôi dưỡng từ nhỏ của cô là thứ mà khác dù cố gắng cũng thể nào bắt chước .

Cẩn Triều Triều nhấp một ngụm rượu trái cây màu hồng, vị chua ngọt dễ uống.

Cô cầm ly rượu về phía nhiếp ảnh gia, nở một nụ rạng rỡ như hoa mẫu đơn nở rộ, nghiêng nước nghiêng thành.

Bên cạnh, Phó Đình Uyên cô với ánh mắt đắm đuối.

"Tách!" Một tiếng nhẹ, máy ảnh lưu khoảnh khắc .

Loading...