Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cô vợ của sĩ quan - Chương 320

Cập nhật lúc: 2024-09-19 16:17:44
Lượt xem: 30

Cửa sân đóng và cài chốt lại.

Bầu không khí trong nhà chậm rãi hoà hoãn lại.

Một ngày mùa hè thường sáng lâu hơn, cơm nước xong xuôi, sắc trời còn sáng, Đan Tuệ, Đan Đồng cùng Hưng Vũ tiếp tục chơi trong sân đại viện một lát.

Chơi đến khi sắc trời hoàn toàn tối mịt, Đan Tuệ chạy tới hỏi Chung Mẫn Phân: "Bà ơi, có đi tắm không ạ?"

Chung Mẫn Phân vừa đứng dậy vừa nói: "Nếu đó là phong kiến mê tín thì bà không làm theo nữa, vẫn nên đi tắm thôi.”

Sau đó ba đứa trẻ được tách ra để tắm rửa.

Trân Trân tắm cho Đan Tuệ cùng Đan Đồng, Thị Hoài Minh tắm cho Hưng Vũ.

Chung Mẫn Phân giúp hai người lấy nước nóng vào chậu, chợt lẩm bẩm nói: "Ai...... Việc này rắc rối quá..... Cháu gái không phải cháu gái, bà nội cũng không phải bà nội, người một nhà giờ cũng đề phòng nhau như đề phòng trộm, ngay cả lời nói cũng không dám nói......"

Bọn nhỏ đương nhiên nghe không hiểu.

Đan Tuệ nhìn Chung Mẫn Phân, hiếu kỳ hỏi: "Bà, bà nói gì vậy ạ?"

Chung Mẫn Phân bị hỏi đến sững sờ một chút, khẽ đáp một câu: "Bà cũng không biết."

Đan Tuệ nhìn bà nói: "Cháu biết, bà chính là bà nội.”

Chung Mẫn Phân cười: "Đúng, bà là bà của cháu!"

Đan Tuệ: "Còn cháu là cháu gái lớn của bà!"

Chung Mẫn Phân và Trân Trân bị Đan Tuệ chọc cười.

Giờ này khắc này, trong phòng tắm chính là không gian đơn thuần vui vẻ nhất thế gian này.

Hai năm rưỡi sau.

-

Tháng Giêng nhưng thời tiết vẫn không ấm áp lên.

Mặt trời nghiêng qua phía Tây, những nơi không có mặt trời chiếu tới bị gió lạnh thổi qua.

Lý Sảng đứng trước dây phơi quần áo, gỡ từng bộ quần áo đã khô ra khỏi dây phơi.

Sau khi gỡ được bộ quần áo cuối cùng xuống, chợt nghe thấy cách đó không xa có người lo lắng gọi tên của cô ây: "Lý Sảng! Lý Sảng!"

Lý Sảng nghe tiếng quay đầu lại, chỉ thấy chủ nhiệm Lư của Cách Ủy Hội xông về phía cô ấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/co-vo-cua-si-quan/chuong-320.html.]

Chủ nhiệm Lư là một người phụ nữ hơn năm mươi tuổi, tóc hoa râm, thân hình tương đối béo, chạy rất không nhẹ nhàng, khi chạy đến Lý Sảng đã thở không ra hơi.

Vừa vội vừa mệt, bà ta dừng lại không nói nên lời nữa.

Lý Sảng kéo bộ quần áo cuối cùng từ dây phơi xuống, lên tiếng hỏi: "Chủ nhiệm Lư, có chuyện gì vậy?"

Chủ nhiệm Lư lại chống nạnh thở hổn hển mấy cái, sau đó nhìn Lý Sảng nói: "Hà Tử Nhiên nhà cô...... Hà Tử Nhiên...... Thằng bé đang ầm ĩ với chủ nhiệm Hạ tại Cách Ủy Hội kìa! Cô tranh thủ thời gian, mau đi xem một chút đi!"

Nghe nói như thế, trong lòng Lý Sảng trầm xuống, sắc mặt trong nháy mắt đã căng ra.

Cô ấy vội vàng xoay người đem quần áo bỏ vào trong phòng rồi cùng chủ nhiệm Lư đi về hướng của Cách Ủy Hội.

Chạy đến văn phòng chủ nhiệm của Cách Ủy Hội, quả nhiên thấy Hà Tử Nhiên ở bên trong, lúc này đang bị người khác đè xuống ghế sa lon.

Mà gần chỗ cậu bé bị đè xuống ghế sa lon, còn có Trình Trần nhà chị dâu Trần.

Hai đứa trẻ giống như hai con sư tử con bị đè lại.

Đầu tiên Lý Sảng sững sờ một chút, sau đó lập tức răn dạy Hà Tử Nhiên: "Hà Tử Nhiên, con đang làm gì vậy?!"

Hỏi xong cô ấy lại vội vàng hướng về phía chủ nhiệm chủ nhiệm Hạ xin lỗi: "Chủ nhiệm Hạ, thật sự là không có ý gì đâu, trẻ con còn nhỏ không hiểu chuyện, xin ngài đừng chấp nhặt bọn chúng, là tôi không dạy dỗ chúng tốt, về nhà nhất định sẽ dạy dỗ lại."

Chủ nhiệm Hạ đang ngồi sau cái bàn làm việc thở phì phò.

Sau khi thở một hồi, ông ta nhìn Lý Sảng nói: "Đứa nhỏ này nhà cô quả thực là cần dạy dỗ lại!"

Thần kinh Lý Sảng căng chặt, giọng điệu cũng sốt sắng, nhanh chóng nói: "Tôi biết rồi, tôi sẽ về đánh thằng bé một trận nhớ đời."

Không nói tiếp nữa, chủ nhiệm Hạ đen mặt, quay đầu nhìn về phía Hà Tử Nhiên.

Nhìn một hồi lại liếc nhìn Trình Trần bên cạnh, vừa nhìn vừa nói: "Còn có cậu nữa. Nếu không phải nể mặt người cha đã hy sinh của cậu thì hôm nay......" Trên mặt bỗng hiện lên sự hung ác, dừng một hồi rồi nói nốt: “Tôi sẽ không tha cho cậu.”

Ngữ khí và thần sắc của chủ nhiệm Hạ đều cực kỳ phẫn nộ, nói chuyện cũng vô cùng tàn nhẫn, nhìn tư thế kia giống như muốn đem hai đứa trẻ này xé nát vậy, nhưng thực tế ông ta cũng làm khó Hà Tử Nhiên và Trình Trần một cách quá đáng.

Dạy dỗ b.ắ.n cả nước bọt tới hơn mười phút sau ông ta mới để Lý Sảng đưa hai đứa trẻ đi.

Đi ra cửa phòng làm việc, Lý Sảng mới thở dài một hơi.

Đương nhiên cũng chỉ là thở phào một chút thôi chứ thần kinh của cô ấy vẫn căng thẳng như cũ.

Chủ nhiệm Lư đứng bên cạnh cô ấy nhỏ giọng nói chuyện: "Mau đưa về dạy dỗ cẩn thận đi, lá gan đứa nhỏ này cũng quá lớn đấy!"

Lý Sảng gật đầu, trả lời: "Chủ nhiệm, tôi biết rồi, tôi sẽ dạy dỗ thằng bé."

Chủ nhiệm Lư không tiễn Lý Sảng đi bao xa, sau khi ra Cách Ủy Hội cô ấy phải tự mình đi về.

Loading...