"Cô Tổ Ba Tuổi, Ôm Bình Sữa Bói Toán Được Mạng Yêu Chiều" - Chương 77: Cháu trai thứ bảy đôi lúc cũng có chút nghịch ngợm
Cập nhật lúc: 2025-06-30 08:19:40
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ư ư..." Bạch Bạch thấy Miên Miên cũng nổi giận, liền mở miệng nhả ra hai chú gà con ướt sũng.
Hai chú gà con kêu ầm ĩ, mách tội với Miên Miên, xong lại đuổi theo mổ vào m.ô.n.g Bạch Bạch.
"Đừng đánh nhau nữa, cháu trai thứ bảy vẫn đang ngủ."
Miên Miên khẽ ngăn cản nhưng chẳng có tác dụng, gà con vẫn đuổi theo Bạch Bạch.
Cả phòng lúc này hỗn loạn như gà mắc đạn, ồn ào đến mức đánh thức Tô Thần Phi đang ngủ. Cậu ngồi dậy, gãi đầu, rồi chứng kiến cảnh một chú gà con bay qua, một chú sói nhảy loạn xạ trước mặt.
"Xin lỗi cháu trai thứ bảy, Miên Miên không trông chúng nó cẩn thận, để chúng làm phiền giấc ngủ của cháu rồi." Miên Miên vội vàng nhận lỗi.
Tô Thần Phi nghe tiếng cô nội nhỏ xin lỗi, lập tức cười: "Không sao, không phải lỗi của cô nội, là lỗi của chúng nó. Vả lại cháu cũng sắp dậy rồi."
Miên Miên nghe thế mới yên tâm, nghiêm mặt nói to: "Ta nổi giận đây, ta đếm 1, 2, 3, tất cả đến đây ngồi ngay ngắn!"
"1, 2..."
Vừa đếm đến 2, ba "tiểu yêu tinh" đã ngoan ngoãn ngồi xếp bằng trước mặt cô bé.
Miên Miên hài lòng: "Bạch Bạch làm sai, để Đại Hoàng và Tiểu Hoàng mổ một cái, thế là hòa, không được đánh nhau nữa đâu đấy."
Thấy cô nhóc búng ra sữa nghiêm mặt, Bạch Bạch không dám nghịch nữa, đưa chân ra cho hai chú gà mổ.
Hai chú gà mỗi con mổ Bạch Bạch một cái, rồi lại "chip chip" với Miên Miên.
"Miên Miên không sao, Miên Miên chỉ hơi đói thôi."
Cô bé xoa bụng, hỏi cháu trai thứ bảy sáng nay ăn gì.
Chẳng mấy chốc cô đã biết sẽ ăn gì - tại khách sạn.
Nghe nói đây là khách sạn sang nhất thị trấn, bữa sáng được biến tấu đủ kiểu: nào mì đủ vị, bánh bao, dầu cháo quẩy...
Đoàn làm phim cũng có mặt đầy đủ, Cố U U còn chạy vòng quanh Miên Miên để kiểm tra xem cô bé có bị thương không.
Xong xuôi, Cố U U mắt sáng rực, ngưỡng mộ nhìn Miên Miên: "Miên Miên giỏi quá, mẹ em bảo Miên Miên là anh hùng."
"Mẹ em cũng bảo Miên Miên là anh hùng!" Vương Trạch không chịu thua, hét to hơn, "Miên Miên siêu đỉnh!"
"Mẹ em nói trước!" Cố U U không phục, cũng nâng giọng.
Vương Trạch lập tức gào to hơn: "Không phải, mẹ em nói trước!"
Phiêu Vũ Miên Miên
Hai đứa trẻ tranh cãi ầm ĩ khiến Miên Miên hoang mang.
Cô nội ba tuổi rưỡi chưa từng chơi với nhiều trẻ con, không hiểu tâm lý so bì của chúng, không biết "mẹ ai nói trước" lại quan trọng đến thế.
Im lặng một lúc, thấy hai đứa bạn càng lúc càng ồn, cô vội đổi chủ đề: "Ta đói rồi, các ngươi có đói không?"
Hai đứa trẻ đồng thanh: "Em cũng đói."
Mọi người cùng ngồi vào bàn chuẩn bị ăn sáng.
Trong bữa ăn, đạo diễn Hồ cố ý ngồi giữa Trữ Kỳ và Tô Thần Phi, bên trái nói: "Ta tiếp tục quay đi?"
Bên phải lại bảo: "Chúng ta giờ là một nhà rồi, không thể tùy tiện giải tán đâu!"
Rồi đưa điện thoại cho hai người: "Trả điện thoại cho các cậu, tự xem đi, không biết dân mạng mong đợi các cậu tiếp tục tham gia show đến mức nào đâu."
Tô Thần Phi rất muốn xem điện thoại, cậu muốn biết mình diễn thế nào, có giúp được cô nội nhỏ không.
Ăn vội vài miếng, cậu mở Weibo đăng nhập.
Vừa vào tài khoản cá nhân, Tô Thần Phi choáng váng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-to-ba-tuoi-om-binh-sua-boi-toan-duoc-mang-yeu-chieu/chuong-77-chau-trai-thu-bay-doi-luc-cung-co-chut-nghich-ngom.html.]
Vô số tin nhắn riêng, toàn là mong họ tiếp tục quay, hiểu họ đi làm việc quan trọng, không muốn họ rời show. Xen lẫn là những lời xin lỗi, tag xin lỗi.
Những anti-fan từng chửi cậu thậm tệ giờ tự đưa ID cũ vào bài viết, thành khẩn sám hối vì những lời lẽ độc địa trước đây.
Thú thật, Tô Thần Phi thấy rất đã, nhưng không gì bằng đọc những lời khen ngợi cô nội nhỏ khiến cậu vui.
Cậu nhìn những lời khen, rồi nhìn cô nhóc đang ngoan ngoãn ăn sáng bên cạnh, cười khúc khích.
Đúng rồi, cô nội vừa giỏi vừa đáng yêu.
Miên Miên đang ăn, nghe tiếng cười của Tô Thần Phi, ngơ ngác hỏi: "Cháu trai thứ bảy, cháu sao vậy?"
"Không có gì, đạo diễn Hồ trả điện thoại rồi, chúng ta chụp ảnh gửi về nhà nhé!" Tô Thần Phi nói rồi áp sát Miên Miên, tự sướng một kiểu gửi vào nhóm gia đình.
Trong nhóm, ai rảnh đều lập tức xuất hiện.
Mẹ: "Thằng bé thứ bảy, sao cô nội gầy thế?"
Bố: "Thằng nhóc đừng dí sát cô nội thế, làm cô nội ngạt thở thì sao?"
Anh cả: "Dạo này thể hiện không tồi."
Anh năm: "Đề nghị thằng bé thứ bảy đừng lộ mặt, anh chỉ muốn nhìn cô nội."
Anh sáu: "Đã photoshop xong, tự lấy đi."
Tô Lục đính kèm ảnh đã xóa Tô Thần Phi, chỉ còn Miên Miên cầm thìa, biểu cảm ngây ngô khi bị chụp lén.
Thấy ảnh photoshop của anh sáu, Tô Thần Phi tức điên, lập tức chụp liền mấy kiểu ảnh với Miên Miên, đủ góc độ. Toàn là Miên Miên chăm chú ăn, còn cậu thì tạo dáng đủ kiểu.
"Đừng chụp nữa cháu trai thứ bảy." Miên Miên thấy cậu chạy lung tung không ổn, nhanh chóng ăn xong bữa sáng, uống hết sữa, lau miệng rồi ngồi ngay ngắn: "Mình gọi video đi, cái mà nhìn thấy mặt nhau ấy, được không?"
Tô Thần Phi nghĩ, đúng thật.
Video sẽ để cả nhà thấy cậu và cô nội thân thiết thế nào!
Bên kia, đạo diễn Hồ thấy khách mời người lớn ăn xong, cũng phát điện thoại: "Mọi người liên lạc với gia đình đi, hôm nay coi như hoạt động gia đình."
Nhân viên cầm máy quay, hướng ống kính vào Lưu Huệ và Từ Vy Vy, ghi lại phản ứng của họ khi nhận điện thoại.
Còn Miên Miên, vì nhân vật chính chưa đồng ý nên chưa quay.
Cô nhóc lúc này đang tươi cười chào cháu trai cả và cháu dâu.
"Cháu ngoan, cháu dâu ngoan, Miên Miên nhớ mọi người lắm."
Vì là video nhóm, mọi người đều thấy nhau.
Ông bà Tô lâu ngày không gặp Miên Miên, nhớ không chịu nổi, cười đến lộ cả lợi: "Chúng cháu cũng nhớ cô nội, cháu trai thứ bảy có ngoan không? Không ngoan thì cứ thẳng tay đánh đ.í.t nó."
Miên Miên không ngần ngại: "Cháu trai thứ bảy đôi lúc có chút nghịch ngợm, nhưng phần lớn thời gian vẫn ngoan, không cần đánh đ.í.t đâu."
Vừa dứt lời, một khuôn mặt lạ xuất hiện trong video nhóm.
Đó là Tô Thần Dực - cháu trai thứ hai.
Miên Miên nhận ra ngay, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm Tô Thần Dực, lập tức nhíu mày: "Cháu trai thứ hai, cháu vẫn chưa nhận được bùa hộ mệnh của ta sao?"
Tô Thần Dực giật mình, không ngờ cô nội nhỏ lần đầu gặp đã nhận ra ngay thân phận mình.
Anh mỉm cười ôn hòa: "Chào cô nội, cháu đã nhận được bùa rồi, cất giữ cẩn thận, không mất đâu."
Hai người lần đầu gặp, giọng Tô Thần Dực có chút xa cách.
"Không được, phải đeo cho cháu và các cháu chắt, với lại nhà cháu trai thứ hai giờ ở không tốt, âm khí nặng lắm, cháu dọn đi ngay đi."