Trong lòng oán hận, nhưng mặt Nhân Hoàng dám biểu lộ sự bực bội, vẫn giữ vẻ mặt "từ phụ" như cũ: "Sâm Kỳ , con đang giận cha ? Trong lòng cha thực chỉ con thôi, chỉ là xuất của con lắm..."
Vừa , Nhân Hoàng cố nắm lấy bàn tay con trai.
Nắm thì nắm , nhưng rằng Tô Sâm Kỳ khi c.h.ế.t sống giờ đang ở trong thể của một nữ yêu, còn nắm thực là Khương Dao.
Khương Dao nhíu mày: "Buông ."
Tô Sâm Kỳ cũng nhíu mày: "Ngươi buông... buông chồng ."
Miên Miên cũng nhăn mặt, giọng ngọng nghịu: "Ngươi buông cha ."
Khương Dao trải nghiệm cảm giác đàn ông, nên bây giờ Miên Miên gọi Khương Dao là cha, gọi Tô Sâm Kỳ là . Hai con chơi trò đóng vai vui, chỉ Tô Sâm Kỳ là vẫn quen với phận nữ nhân, lúc nào cũng gọi Khương Dao là "nương tử".
gọi sai cũng ảnh hưởng đến giọng điệu giống hệt của hai con, qua là họ chắc chắn là một gia đình.
Sự cự tuyệt của cả nhà khiến Nhân Hoàng suýt nữa giữ vẻ mặt "nhân từ". Hắn nhịn mãi mới : "Sâm Kỳ, con thế nào mới chịu tha thứ cho cha?"
Khương Dao liếc mắt hiệu cho Tô Sâm Kỳ, hỏi xem cô thể hành xử theo ý .
Trước đây chiến trường, Nhân Hoàng tự xưng là ông nội của Miên Miên, Khương Dao cũng chuyện . Sau khi , hai vợ chồng họ trong bình bàn bạc, nếu may mắn phục sinh cũng nhận cha .
hai vợ chồng ngờ, với tư cách là hoàng đế, Nhân Hoàng tự hạ tìm đến như .
Hoàng đế nào cũng chút kiêu hãnh, hành động như chắc chắn là vì lợi ích lớn hơn. Ví dụ, Nhân Hoàng cũng để ý đến thể chất của con gái họ, thu lợi từ con bé.
Tuy nhiên, cũng một phần nghìn khả năng là Nhân Hoàng thực sự nhận con trai...
Tô Sâm Kỳ hiểu ý Khương Dao, gật đầu im lặng.
Bản tin Nhân Hoàng thực sự cha , nên vợ đối xử với Nhân Hoàng thế nào cũng . Dù con gái họ cũng tài, lợi hại, họ sợ!
Bây giờ yêu giới mạnh hơn nhiều so với thời Yêu Hoàng , trừ khi Nhân Hoàng khai chiến, bằng dám tùy tiện tay.
Khương Dao thấy Tô Sâm Kỳ đồng ý, sắc mặt lập tức lạnh , quăng tay Nhân Hoàng và quát: "Vị lão nhân , xin hãy tự trọng. Cha c.h.ế.t từ lâu, ngươi đừng tự xưng là cha , ghê lắm."
"Ngoài , nếu ngươi còn tùy tiện động chạm, đừng trách khách khí."
Hai vợ chồng họ yêu quái cũng uổng, ngày nào cũng tu luyện. Con gái hết lòng yêu thương họ, tốc độ tu luyện của hai khiến các yêu quái xung quanh trầm trồ.
Phiêu Vũ Miên Miên
Dù dựa con gái, Nhân Hoàng chắc là đối thủ của họ.
Nhân Hoàng "Tô Sâm Kỳ" cha c.h.ế.t từ lâu, tức đến phát điên.
đạt mục đích thì chịu thôi, bèn : "Sâm Kỳ, cha con thể chấp nhận cha ngay , cha cũng ép, nhưng con thể cho cha đối xử với con chứ? Chúng là một nhà bốn , cùng dạo phố, ?"
Khương Dao lạnh: "Được, cùng chúng , ngươi cởi bỏ quần áo đang mặc, ăn mặc như bình thường, sẽ cho ngươi một cơ hội."
Nhân Hoàng mặc như dân thường! Hắn liếc những dân đang xem xa, quần áo của họ mấy ngày giặt, bẩn thỉu. Mặc như , sợ ngứa ngáy khắp !
Vì theo lời Khương Dao, Nhân Hoàng Liễu Tịch đại sư.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-to-ba-tuoi-om-binh-sua-boi-toan-duoc-mang-yeu-chieu/chuong-720-lam-sao-co-the-de-mot-dua-tre-len-ngoi-yeu-hoang.html.]
, Miên Miên ở đây, cũng Tô Sâm Kỳ và Khương Dao trọng sinh, chính là nhờ hỏi Liễu Tịch đại sư và Lăng Tiêu đạo trưởng.
Hai tuy trực tiếp tiết lộ đáp án, nhưng nội dung trả lời cũng đủ để Nhân Hoàng đoán sự thật.
"Liễu Tịch đại sư, ngài là tử Phật môn, từ bi hỷ xả, xin ngài giúp khuyên Sâm Kỳ. Cha con chúng nhận , đời thêm chút tình , chẳng ?"
Liễu Tịch khẽ niệm "A Di Đà Phật", : "Bệ hạ, lão tăng , ngài duyên phận cha con."
Nhân Hoàng tin chút nào.
Đệ tử Phật môn thích về duyên phận, nhưng duyên phận thể cưỡng cầu. Hậu cung của cưỡng cầu bao nhiêu duyên phận, giờ vẫn đấy thôi?
Nghĩ , Nhân Hoàng nén giận: "Được, cha sẽ dạo với các con."
Để thể hiện thành ý, bảo thái giám bên cạnh mua quần áo của dân thường, yêu cầu là loại giặt sạch sẽ.
Dân chúng quanh đó tranh giơ tay, cuối cùng một ông lão giành cơ hội. Vì tiền, ông chạy về nhà lấy quần áo, đưa cho thái giám.
Nhận quần áo, Nhân Hoàng nhanh chóng mặc .
Quần áo dân thường chỉ mùi xà phòng. Không như trong cung, dù Nhân Hoàng mặc gì, quần áo cũng xông trầm hương để tránh mùi giặt khiến khó chịu.
Mặc xong quần áo, những binh lính bảo vệ Nhân Hoàng cũng rút lui. Đường phố lập tức trở nên yên tĩnh, dân chúng xung quanh cũng xem nữa, vì họ còn việc riêng, rảnh rỗi lắm.
Nhân Hoàng mặc quần áo dân thường trông chẳng khác gì bình thường.
Dù cố tỏ uy nghiêm đế vương, Khương Dao và Tô Sâm Kỳ cũng mặc kệ.
Họ tiếp tục dạo phố, Tô Kỷ tò mò hỏi nhỏ: "Cứ để theo như ?"
Miên Miên vẫy tay: "Thêm cũng chẳng , dù cũng hòa thượng và đạo sĩ ."
Tô Kỷ nhíu mày: " khác chứ? Cha khí chất đế vương, hẳn là Nhân Hoàng."
Miên Miên: "Cha ngươi cũng giỏi đấy, đúng . Lúc đánh , mới cha là con của Nhân Hoàng! Thực với ngươi giống đấy, đều ông nội hoàng đế."
Tô Kỷ , so sánh nghiêm túc: "Ta với ngươi vẫn khác, giờ ngươi là Yêu Hoàng, là vương gia."
Miên Miên lập tức : "Nếu ngươi ngôi Yêu Hoàng, thể nhường ngay, Yêu Hoàng chán lắm."
Tô Kỷ vội vẫy tay: "Đừng, bận rộn như ngươi, chỉ rảnh thì chơi."
Hai đứa trẻ chuyện, tuy hạ giọng nhưng lớn xung quanh vẫn thấy.
Nhân Hoàng yêu giới bây giờ do Miên Miên Yêu Hoàng, sửng sốt cả , chằm chằm Miên Miên mãi thôi.
Hắn thực sự giữ Tô Miên Miên trong cung, để cũng thể tu luyện nhanh như Yêu Hoàng tiền nhiệm. Tô Miên Miên giờ là Yêu Hoàng , thì giữ thế nào? Giữ để nhân yêu hai tộc đánh ?
Bọn yêu quái thế nào ? Làm thể để một đứa trẻ Yêu Hoàng?
Hay là, Tô Miên Miên thực khống chế, bọn yêu quái chỉ dựa nó để tu luyện?