Nhuyễn Nhuyễn vội vàng lấy viên đá , đưa cho Miên Miên xem: "Tiểu Cô Nãi Nãi, ngài xem là cái ạ?"
Miên Miên khúc khích: "Ừm ừm, chính là nó đấy."
Nhuyễn Nhuyễn: !!!
Tiểu Cô Nãi Nãi bao giờ dối!!!
"Trong cái búa đá ... vàng?" Nhuyễn Nhuyễn hỏi một cách thận trọng.
Miên Miên gật đầu, giơ bàn tay nhỏ xíu : "Cần Miên Miên giúp cô lấy vàng ? Tay nghề của Miên Miên đấy."
Khán giả livestream đều đồng thanh bảo mở , Nhuyễn Nhuyễn liền gật đầu: "Vâng, mở , fan của em đều xem lắm."
Miên Miên bèn lấy dụng cụ , biểu diễn ngay tại chỗ việc gọt vỏ đá. Dụng cụ trong tay cô bé là một con d.a.o găm màu đen, lớp vỏ bên ngoài của viên đá từ từ rơi xuống đất như vỏ táo. Chẳng mấy chốc, lộ phần bên trong lấp lánh ánh vàng.
"Cả cục đều là vàng đó." Miên Miên tủm tỉm, "Chị ước phát tài ? Xem , ước thành hiện thực đấy."
Cục vàng to bằng quả bóng bàn trở tay Nhuyễn Nhuyễn. Cô gái trẻ hình, khán giả livestream cũng hình luôn.
Lúc còn chê Hoàng Bát Bát tặng mỗi cục đá, quá bủn xỉn, giống một yêu quý nhiều bảo vật tu luyện thành tinh. Giờ thì viên đá xí đó là một cục vàng! Vàng đó, thứ tính tiền theo gram, thanh niên thời nay ai mà ? Ai thấy chẳng hoa mắt?
"Em... em thật sự ngờ là vàng." Nhuyễn Nhuyễn ngó nghiêng tìm Hoàng Bát Bát, "Cục vàng nguyên chất chắc trị giá nhỏ, là em trả cho ?"
"Không ạ." Miên Miên ngăn Nhuyễn Nhuyễn , "Miên Miên , quà tặng là do họ tự chuẩn theo ý , thể hoặc , Miên Miên sẽ trả lương khác để bù cho họ, chị cần lo ."
Nghe Miên Miên , Nhuyễn Nhuyễn mới yên tâm phần nào, cất cục vàng túi: "Vậy, em tiếp tục tham quan vườn thú nhé, Tiểu Cô Nãi Nãi tạm biệt."
Miên Miên cũng vẫy tay chào tạm biệt.
Chẳng mấy chốc, ngày khai trương đầu tiên cũng kết thúc, đến giờ đóng cửa.
Thời gian thông báo từ , nhưng du khách vẫn lưu luyến rời . Họ tụ tập ở cổng, trao đổi với : "Trời ơi, gấu trúc còn chia măng cho nữa."
"Ha ha ha, con khỉ đột bẻ đôi trái cây của nó, cho một nửa, từ chối ..."
"Mày từ chối á? Trái cây bọn thú ăn thơm lắm, khác hẳn đồ mua ngoài chợ, nếm thử một miếng, ngon tả nổi."
"Vậy ? Vậy nên từ chối, ôi, hối hận quá."
Đang bàn tán, du khách bỗng thấy Miên Miên. Cô bé vẫy tay chào , nhoẻn miệng như một lãnh đạo nhí: "Về nhà nếu góp ý gì, nhớ với Miên Miên nhé, vườn thú của Miên Miên sẽ cố gắng cải thiện~ Nếu thu thập đủ dấu, chụp ảnh gửi lên trang công khai, sẽ kiểm duyệt và gửi link đặt hàng cho các bạn."
Vườn thú đóng cửa khá sớm, khi tiễn khách, Miên Miên đến khu vui chơi ngay để kiểm tra. Du khách đều đồng ý, về nhà sẽ gửi ngay cảm nhận chuyến tham quan. Ai thu thập đủ dấu liền lấy điện thoại , chuẩn chụp ảnh ...
Miên Miên yên tâm, lên xe đến khu vui chơi. Các trò chơi ở đây vẫn đang hoạt động, ít khách nên thời gian chờ lâu. Buổi tối, khu vui chơi còn b.ắ.n pháo hoa.
Khi đến nơi, Miên Miên lập tức tìm Tô phu nhân và Tô lão gia. Hai vị cao niên hôm nay cũng giúp đỡ, nên đang đóng vai NPC trong khu vui chơi. NPC thể yên một chỗ, di chuyển để du khách cảm giác tìm kho báu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-to-ba-tuoi-om-binh-sua-boi-toan-duoc-mang-yeu-chieu/chuong-633-ho-cu-the-ma-hon-chung-ta.html.]
Miên Miên sợ cháu trai và cháu dâu mệt, chuẩn sẵn thuốc bổ để họ tăng cường sức khỏe.
"Cháu trai, cháu ?" Miên Miên hỏi thăm sức khỏe Tô lão gia.
Tô lão gia vỗ ngực: "Ổn lắm lắm, vườn thú đóng cửa hả?"
Miên Miên gật đầu: "Vâng, đóng cửa ạ."
Tô lão gia : "Ta đây đợi khách đến lấy dấu, còn vài tới đổi."
Người già việc cẩn thận, khi lượng khách hôm nay, mỗi đến ông đều ghi chép . Hầu hết những bạn trẻ nào chịu chuyện, ông vui, ông đều phong bao lì xì một nghìn tệ, coi như đóng góp cho sự nghiệp của Tiểu Cô Nãi Nãi.
Thấy Tô lão gia tinh thần vẫn , Miên Miên tìm Tô phu nhân. Bà đang một nhóm cô gái trẻ vây quanh, ai nấy đều tươi .
"Thật ư? Dòng sữa rửa mặt nguyên liệu ? Vâng , em nhớ , cảm ơn lời khuyên của phu nhân."
"À, nhà máy là của gia tộc họ Tô ạ? Em nhớ , sẽ mua đồ của họ."
"Ôi, quần áo của hãng cũng là của nhà máy họ Tô? Em cứ tưởng rẻ thế thì hợp..."
Các cô gái đang thảo luận với Tô phu nhân về quần áo và mỹ phẩm. Bà giới thiệu một sản phẩm từ các công ty thuộc gia tộc họ Tô. Gia tộc nhiều doanh nghiệp, tất cả đều hướng đến phân khúc cao cấp, mà cũng những sản phẩm giá cả chăng dành cho đại chúng. Chỉ là thường để ý nguồn gốc nhà máy, nên đó cũng là của họ Tô.
Thấy Tô phu nhân trò chuyện vui vẻ với khách, Miên Miên từ xa , gần. Cô bé tiếp tục kiểm tra các bạn khác.
Không ngờ thấy một cảnh tượng kinh ngạc: chị em cương thi, Liễu Yên và những khác, mặt mũi chi chít vết son.
Miên Miên hỏi chuyện gì xảy , ba đứa nhỏ tụm , ấp úng: "Bọn tớ định tặng quà cho họ, chỉ khách nam nhận, khách nữ bảo cần, chỉ hôn thôi."
"Bọn tớ đồng ý, thế là họ cứ thế mà hôn chúng tớ."
Vừa lúc một cô gái trẻ ngang qua, bịt miệng ngượng ngùng: "Các em đáng yêu thế , hôn một cái để lấy may, chúng chị cũng sẽ đáng yêu."
Nói , cô gái chằm chằm Miên Miên: "Tiểu Cô Nãi Nãi cho chị hôn một cái ?"
Miên Miên vội vàng che mặt: "Không , mặt Miên Miên bôi kem dưỡng, hôn sẽ ngất xỉu đấy."
Cô gái thấy Miên Miên từ chối, cũng ép, chụp ảnh chung rời .
Liễu Yên thấy Miên Miên từ chối, giọng đầy ngạc nhiên: "Không là hôm nay cố gắng khách vui ? Sao là chủ mà từ chối yêu cầu của khách thế?"
Miên Miên mở to mắt Liễu Yên: "Xin nhé, Miên Miên nên rằng nếu yêu cầu của khách khiến các thoải mái, thì các từ chối như Miên Miên mới đúng."
Ánh mắt cô bé dừng những vết son đáng sợ, nghĩ đến cảnh hôn, khỏi rùng .
Phiêu Vũ Miên Miên
"Miên Miên sẽ trả lương cao hơn cho các ! Các vất vả !"
Nghe đến từ "lương cao", vẻ mặt Liễu Yên mới tươi tỉnh trở . Có tiền là , tiền thì hôn cũng . Cậu đang mua tài liệu học tập mà lo tiền đây!