Miên Miên đau khi ngã, cô bé lập tức dậy từ Tô Thần Dụ và lo lắng .
"Cháu ba, cháu ba, cháu ?"
Tô Thần Dụ rên "ối trời" to.
Chiếc kính gọng vàng của bay xa, khuôn mặt trắng trẻo dính chút bụi bẩn.
Sau khi Miên Miên đỡ dậy, dụi mắt đỏ hoe sờ chỗ đau, lo lắng hỏi: "Tiểu cô nãi nãi, ?"
Miên Miên đáp: "Ta , nhưng cháu ba thương , đau lắm ? Ta xem đầu gối cho cháu, trầy xước ?"
Giọng điệu của cô bé "bề ", còn giậm chân xuống đất: "Đều tại cái đất , cháu ba đau , đạp nó giúp cháu."
Tô Thần Dụ thấy Miên Miên vai trưởng bối phần quá đỗi, trong lòng vui sướng nhưng mặt vẫn giữ vẻ đau đớn cố nén: "Không , chỉ là bầm tím chút thôi, cần xem ."
Miên Miên nghi ngờ Tô Thần Dụ.
Cô bé kêu to như , tưởng đau lắm.
Tô Thần Dụ cho xem đầu gối, cô bé đành gật đầu sang kiểm tra sợi cáp đứt.
Loại vật liệu vốn chắc chắn, khi lắp đặt chắc chắn kiểm tra kỹ, lẽ tự nhiên đứt .
Tô Thần Dụ cũng thấy kỳ lạ, trong lòng tính toán sẽ trừng phạt nhân viên phụ trách bảo trì thiết trong nhà. Nếu thiết trong nhà dễ hỏng như , nuôi họ tốn tiền để gì?
Hai ông cháu đang suy nghĩ về sợi cáp thì giúp việc đến mời hai ăn.
Người giúp việc xong, phát hiện cáp đứt, mặt cũng đầy kinh ngạc.
Hàng ngày họ đều chuyên kiểm tra những thứ , mỗi ngày còn báo cáo an với quản gia. Giờ Tiểu cô nãi nãi chơi xích đu, xích đu đứt, dáng vẻ Tam thiếu gia vẻ ngã nhẹ.
Lát nữa quản gia mắng cho một trận , chắc lương cũng trừ!
Phiêu Vũ Miên Miên
Thôi kệ, xin .
"Tiểu cô nãi nãi, Tam thiếu gia, xin , xích đu chúng kiểm tra hàng ngày, ngờ hôm nay đứt."
"Đừng sợ đừng sợ." Miên Miên kiểm tra xong sợi cáp, thấy giúp việc vẻ vui, vội an ủi, "Ta sẽ với quản gia, chuyện của các ngươi."
Tô Thần Dụ theo lời Miên Miên cũng an ủi giúp việc: "Tiểu cô nãi nãi , ngươi đừng căng thẳng, sẽ chuyện gì ."
Thấy Tô Thần Dụ mà mắt vẫn nheo , giúp việc càng thấy rùng .
Tam thiếu gia trong nhà, những giúp việc cũ đều đắc tội. Bởi là kiểu "phần tử nguy hiểm" càng càng đáng sợ. Lát nữa báo cho đồng nghiệp khác, để chuẩn tinh thần.
"Cảm ơn Tiểu cô nãi nãi, cảm ơn Tam thiếu gia." Người giúp việc mặt ngoài cảm động, cúi cảm ơn Miên Miên, , "Lão gia và phu nhân đang đợi , Tiểu cô nãi nãi, Tam thiếu gia, mời sang phòng ăn."
Tô Thần Dụ lúc mới bế Miên Miên về phía phòng ăn.
Anh khập khiễng.
Miên Miên thấy đau lòng lắm, vội bảo để cô bé tự .
Tô Thần Dụ chịu: "Không Tiểu cô nãi nãi, chỉ một chút thương tích nhỏ thôi, bế vẫn thành vấn đề."
Miên Miên đành ngoan ngoãn nép lòng Tô Thần Dụ, buồn bã : "Cháu ba, cáp đứt thật sự của họ, lẽ là ông trời báo hiệu nguy hiểm cho , là nguy hiểm gì."
Tô Thần Dụ thấy Miên Miên chuyện tương tự trong nhóm gia đình, đầu cùng Lão Thất chương trình, ngã một cái, báo lũ quét ở nơi . Sau đó ở chương trình bên biển, sốt, cũng là vì đó sẽ lũ lụt và bão.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-to-ba-tuoi-om-binh-sua-boi-toan-duoc-mang-yeu-chieu/chuong-606-mot-chut-thuong-tich-nho.html.]
Lần , Tiểu cô nãi nãi chơi xích đu, xích đu đứt.
Chẳng lẽ Bắc Thành sắp thiên tai? Ô nhiễm khói bụi? Hay động đất bất ngờ mà thiết dò ?
Không thể nào.
Tô Thần Dụ đoán già đoán non, miệng vẫn an ủi Miên Miên: "Không Tiểu cô nãi nãi, thương, lẽ chỉ là tai nạn nhỏ thôi, báo hiệu nguy hiểm."
Anh Tiểu cô nãi nãi đáng yêu của lo lắng quá, cục bông nhỏ bé như mà trải qua nhiều chuyện thế .
Giờ còn đảm nhận cả sở thú và khu vui chơi nữa.
Rõ ràng Tiểu cô nãi nãi mới chỉ học mẫu giáo thôi!
Ở phòng khám nhi, những đứa trẻ mẫu giáo đến khám bệnh, quậy phá kinh khủng. Mong chúng việc như Tiểu cô nãi nãi, tuyệt đối thể. Cũng vì thế, Tô Thần Dụ càng thêm thương Miên Miên.
Anh ôm Miên Miên chặt hơn, thang máy lên phòng ăn.
Miên Miên Tô Thần Dụ đang an ủi , cô bé suy nghĩ một lát, bỗng lo lắng hỏi: "Cháu ba, ngày mai cháu ?"
Tô Thần Dụ lắc đầu: "Cháu xin nghỉ một ngày, ngày mai cùng Tiểu cô nãi nãi xem sở thú."
"Tốt, ngày mai cháu cùng nhé." Miên Miên chút vui vẻ.
Cháu ba ở cùng cô bé thêm một ngày, cô bé sẽ báo hiệu liên quan đến .
Đến phòng ăn, Miên Miên vốn định về chỗ của , là trưởng bối nên vị trí chủ tọa.
Tô Thần Dụ khẽ "xì" một tiếng, vẻ đau, vị trưởng bối nhỏ dùng cháu đệm thấy ngại quá, đành xuống cạnh .
"Tiểu cô cô, Lão Tam thế? Sao cạnh nó?"
Tô lão gia hỏi liếc Tô Thần Dụ.
Lão Tam nhà tâm ý, từ nhỏ nổi bật nhất trong bảy em. Giờ đây, còn diễn kịch mặt Tiểu cô cô nữa. Có tài năng , Lão Tam nên giới giải trí, bác sĩ gì?
"Hôm nay xích đu hỏng ." Miên Miên thẳng, "Ta suýt ngã, là cháu ba đệm cho , lẽ thương chân , nhưng cháu cho xem."
Tô Thần Viêm vội : "Dễ thôi, để em xem cho Tam ca."
Tô Thần Viêm tính tình thẳng thắn, xem là xem ngay, rời bàn ăn liền cuốn ống quần Tô Thần Dụ lên.
Tô Thần Dụ nghiến răng: "Đang ăn cơm đấy."
Nếu cho xem, chuyện giả vờ đau của chẳng Tiểu cô nãi nãi ? Thế thì lấy cớ gì để ôm ấp Tiểu cô nãi nãi?
Tô Thần Viêm thấy Tô Thần Dụ , nhe răng : "Vậy Tam ca, ăn xong em xem cho."
Cả nhà ăn xong, Tô Thần Dụ liên tục ngáp, cho Tô Thần Viêm cơ hội xem liền về phòng ngủ.
Anh giả vờ ngủ, nhưng nhóm gia đình họ Tô náo nhiệt.
Miên Miên cũng tuân theo quy tắc nhà họ Tô, chuyện gì .
Cô bé suy đoán của , rằng báo hiệu thể là Tô Thần Dụ sẽ gặp chuyện, hoặc nhà họ Tô, bảo mang theo bùa hộ mệnh cẩn thận.
Thấy đều phản hồi, cục bông nhỏ mới ôm gối chìm giấc ngủ say.
Ngủ một giấc thật ngon, hôm , Miên Miên đến sở thú.