Nghĩ đến Kim Cô Bổng, Miên Miên mới nhận trong lúc đánh , cây gậy vàng cứ nhất quyết chắn mặt cô bé biến mất.
"Ý ngươi là Kim Cô Bổng?" Miên Miên hỏi thẳng Lục Lục, "Biệt danh của nó vốn là Định Hải Thần Châm, cắm nó xuống biển là thể ngăn chặn thảm họa đúng ?"
Lục Lục lắc đầu, tỏ ý : "Không , liên quan đến nó nhưng dùng nó để định biển. Tóm , Miên Miên , lặn xuống xem, chỉ cần lặn sâu một chút là ."
Miên Miên đương nhiên tin tưởng Lục Lục.
Cô bé bảo Tiểu Bạch Long và Tư Đồ Cha cứu , còn thì theo lời Lục Lục, ngậm Tránh Thủy Châu trong miệng lặn xuống biển.
Khi nước biển cuồn cuộn, lực đẩy mạnh.
Miên Miên một ngọn sóng đánh dạt xa, mãi mới tìm hướng bơi chính xác.
Bơi một lúc, tiểu bánh bao sờ lên ngực.
Vết thương thật sự đau, kỳ thực cũng lành nhanh đến thế. Chỉ là do thuốc cô bé uống đang phát huy tác dụng, nên đáng sợ lắm.
Quan trọng nhất là Miên Miên bây giờ lúc nũng lóc, chỉ thể cắn răng chịu đựng đợi giải quyết xong việc tính.
Dưới tác dụng của Tránh Thủy Châu, Miên Miên chìm xuống đáy biển.
Không Lục Lục cụ thể là gì, tiểu bánh bao ngó nghiêng khắp nơi.
Lục Lục chỉ dẫn cho Miên Miên: "Này, bên , bốn cái cột như thế , ở đảo chương trình."
Đảo chương trình?
Miên Miên nghĩ đến lời Hồ đạo diễn hòn đảo sẽ xuất hiện theo chu kỳ, bình thường ở . Lại nghĩ đến bốn cái cột to lớn như thế, trong đầu óc nhỏ bé nảy một suy đoán.
Trên cột quấn đầy rong biển, phía cũng .
Vì đây là vùng biển sâu, đám cá ảnh hưởng gì, vẫn bơi lội tung tăng. Chúng lượn quanh cột như , phản ứng gì với sự xuất hiện đột ngột của Miên Miên.
Lục Lục kinh ngạc: "Lũ cá coi như ngươi tồn tại."
Miên Miên híp mắt: "Không coi tồn tại , thể chuyện với chúng đó."
Miên Miên thử giao tiếp với đám cá nhỏ: "Các ngươi ai bốn cái cột là gì ?"
Lời dứt, lũ động vật nhỏ trả lời cô bé, mà là một giọng trầm đục vang lên từ phía : "Bốn cái cột gì, con nít bây giờ vô lễ như thế ?"
Cột ?
Miên Miên ngẩng đầu, ngay lập tức chạm mặt với hai đôi mắt sáng rực. Đôi bên trái màu hổ phách, con ngươi tròn, đôi bên màu vàng, con ngươi dọc như rắn.
Nhìn lên hình ảnh mờ ảo phía , suy đoán trong lòng tiểu bánh bao chắc đến tám phần.
Cô bé nhanh chóng bơi lên , khi đối mặt với chủ nhân hai đôi mắt, dùng giọng nũng nịu mềm mại cầu xin: "Huyền Vũ đại nhân, thể giúp cháu một chút ? Nước biển sắp tràn đất liền , dân cư xung quanh nguy hiểm. Ngài là linh thể của nước, chắc chắn cách đúng ?"
Huyền Vũ thấy tiểu bánh bao mặt gọi đúng tên , hai đôi mắt .
Huyền Vũ trong Tứ Linh Tiên Thiên, ngũ hành chủ về thủy. Trong các thần tiên cổ đại, Cộng Công tuy cũng là thủy thần, nhưng Huyền Vũ quyền hạn cao hơn một bậc, bản chính là hóa của nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-to-ba-tuoi-om-binh-sua-boi-toan-duoc-mang-yeu-chieu/chuong-515-dung-la-tu-linh-tien-thien-khong-sai.html.]
hình dáng Huyền Vũ cực kỳ đặc biệt, rùa rắn hợp nhất. Rùa chỉ sống nước, mà còn thể đất liền. Vì Huyền Vũ thực cũng mang thuộc tính thổ địa.
"Bổn tôn đúng là cách, nhưng tại giúp ngươi?" Giọng Huyền Vũ lạnh lùng vô tình, "Biển cả bây giờ còn như xưa, bao nhiêu thứ bẩn thỉu giấu bên trong. Con đối xử tàn nhẫn với biển như thế, tại giúp họ?"
Trong lúc chuyện với Miên Miên, hình Huyền Vũ thu nhỏ .
Những cây cỏ và đá sỏi lưng , quả nhiên giống hệt bố cục của hòn đảo nhỏ.
"Đồ bẩn thỉu?" Miên Miên cũng là đầu tiên xuống biển, đó cùng Tiểu Bạch Long đến Long Cung biển nhanh chóng rời .
Phiêu Vũ Miên Miên
Đêm tối, cũng thấy gì bẩn thỉu.
Thấy Miên Miên hiểu, Huyền Vũ hiệu cho cô bé xuống .
Giữa bốn chân , chất đống đủ thứ rác rưởi. Có chai bia vỡ, túi ni lông và cả lưới sắt. Một con cá ngốc nghếch tưởng mảnh túi ni lông nhỏ là thức ăn, đang há mồm hút .
Miên Miên vội bơi đến bên con cá nhỏ, giật mảnh túi khỏi miệng nó, xoa đầu rằng thứ ăn .
Con cá nghiêng đầu, dường như hiểu tại sinh vật kỳ lạ mặt thể chuyện với nó. Một lúc , nó mới lời bơi chỗ khác.
"Bổn tôn đúng là Tứ Linh Tiên Thiên sai, nhưng bổn tôn cảm tình với những kẻ Nữ Oa nặn từ bùn đất." Huyền Vũ thẳng thừng bày tỏ ác ý, "Vừa là ngươi đánh với ở phía ? Làm phiền bổn tôn ngủ, tính sổ thế nào đây?"
Miên Miên ngờ nhận câu trả lời như .
Cô bé bĩu môi, chăm chú mắt Huyền Vũ.
Nhìn một lúc, khi nước mắt sắp rơi, tiểu bánh bao đưa tay lau , nghiêm túc cúi : "Xin ạ, là Miên Miên đánh với kẻ , phiền ngài ngủ , ngài nghỉ ngơi ạ, Miên Miên phiền nữa."
Nói xong, Miên Miên gọi Lục Lục rời .
Hành động khiến Huyền Vũ bất ngờ.
Từ xưa đến nay, con luôn thích áp đặt việc lên các vị thần. Họ thông qua cầu nguyện các cách thức, tìm kiếm sự giúp đỡ của thần linh. Lặp lặp , nếu vẫn giúp, liền oán trời trách đất, chỉ trích thần linh bản lĩnh mà lương tâm.
Tiểu bánh bao mặt, lúc nãy cầu xin giọng điệu thiết tha, từ chối suýt , nhưng một lời oán trách mà xin , đó rời ?
Nhìn bóng lưng nhỏ bé đang rời , Huyền Vũ vẫn nhịn , hỏi: "Ngươi trách bổn tôn giúp ngươi ?"
Miên Miên câu hỏi, Huyền Vũ một cái nghiêm túc trả lời: "Không trách ạ, ngài giúp là phúc khí của họ. Không giúp, lẽ họ còn phúc khí khác đang đợi, trách ngài chứ?"
Huyền Vũ giọng điệu thành khẩn của Miên Miên, chút miễn cưỡng, trong hai đôi mắt đều lóe lên hứng thú.
Tứ Linh Tiên Thiên vốn siêu thoát phàm trần, cũng thích nhận sùng bái của ai. Bởi họ khác với chư tiên thiên đình, dựa những thứ để xếp hạng. Tồn tại là đại diện của tôn quý, cần gì những thứ ngoài lề đó?
sinh mệnh dài lâu, quả thực khiến bất kỳ sinh linh nào cũng cảm thấy nhàm chán.
Huyền Vũ thực sự chán.
Hắn ngủ ở nơi , thỉnh thoảng tỉnh dậy xem thế giới biến thành gì. Thấy phàm nhân tuy đổi lối sống, nhưng bản tính vẫn như cũ, trong lòng càng thấy chán.
Giờ thấy một tiểu gia hỏa thú vị, nhịn trêu chọc.
"Vậy nếu bổn tôn những giúp, ngược còn sóng gió dữ dội hơn, ngươi tính gì?"