"Cô Tổ Ba Tuổi, Ôm Bình Sữa Bói Toán Được Mạng Yêu Chiều" - Chương 466: Ngôi làng chài như một con quái vật

Cập nhật lúc: 2025-08-02 03:48:18
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Miên Miên dặn dò Trữ Dịch vài lời, lấy từ trong chiếc túi nhỏ xinh một tấm bùa đưa cho bé, phòng trường hợp trời đột ngột đổ mưa khiến thể chống đỡ cho đến khi tìm thấy cô.

Sau khi xong những việc , Hồ Chính Quốc ở phía xa hô to: "Được , tập hợp đủ , Tiểu Cô Nãi Nãi chúng nên lên máy bay thôi."

Thực , ông cho Miên Miên và Trữ Dịch thời gian để chuyện.

Phiêu Vũ Miên Miên

, Hồ Chính Quốc cảm thấy thật chu đáo, vuốt chòm râu nhỏ tủm tỉm.

Nghe thấy tiếng thúc giục, Miên Miên liền chào tạm biệt Trữ Dịch và Vân Linh, đến bên Charlie.

Charlie đang chăm chú Vân Linh và Trữ Dịch, vị đội trưởng vệ sĩ mới thì thầm tai rằng sân bay thêm một lực lượng vũ trang khác.

Điều khiến Charlie nhạy cảm nhận rằng, hai con đang chuyện với Miên Miên thể đơn giản.

Tuy nhiên, họ cũng là kẻ thù, nên sự " đơn giản" cũng chẳng .

Sau khi tập hợp đầy đủ, Hồ Chính Quốc sắp xếp cho tất cả khách mời lớn nhỏ cùng lên máy bay.

Hồ Doanh Doanh thấy Bạch Long theo Miên Miên, liền hỏi: "Đứa trẻ là ai ?"

Hồ Chính Quốc trả lời: "Đây là khách mời bình thường của kỳ , vì dẫn dắt nên để Tiểu Cô Nãi Nãi cùng chăm sóc."

Thực , đây là yêu cầu của Miên Miên, cô bé khăng khăng đòi mang theo thiếu niên tên Bạch Long đến biển. Vì , Hồ Chính Quốc suy nghĩ một chút sắp xếp để cùng Miên Miên, như cũng cần thêm khách mời lớn.

Sau khi nhận vé máy bay, cùng lên máy bay.

Lần , chỗ của Cố U U và Miên Miên sắp xếp cạnh , tránh phiền phức đổi chỗ.

Hai cô bé rúc thì thầm.

Nhìn thấy Miên Miên và Cố U U cùng , còn Charlie bên cạnh, Hồ Tiểu Hồng ngây thơ hỏi Hồ Chính Quốc: "Tại họ là một nhóm cùng ? Chẳng lẽ nên với Tô Miên Miên ?"

Hồ Chính Quốc trả lời: "Dù là Bạch Long cùng họ, họ vẫn thể đổi chỗ, như sẽ thuận tiện hơn."

Hồ Tiểu Hồng gì nữa, chỉ chăm chú Bạch Long.

Đến giờ máy bay cất cánh, cảnh vật bên ngoài cửa sổ bắt đầu đổi, máy bay bay lên cao.

Bạch Long cạnh Hồ Chính Quốc mặt mày tái mét, há miệng nhưng thốt lên lời.

Nhận thấy Bạch Long vẻ , Hồ Chính Quốc tưởng là phản ứng khi bay cao, liền gọi tiếp viên mang thuốc cho .

Bạch Long lắc đầu từ chối, gượng ép một câu khàn đặc: "Miên Miên, Miên Miên."

Cậu gọi Miên Miên, và cô bé ngay lập tức thấy.

Quay đầu thấy Bạch Long mặt mày trắng bệch, Miên Miên cũng hoảng hốt, vội hỏi xem khi máy bay cất cánh thể đổi chỗ .

Tiếp viên nghĩ rằng đứa trẻ lẽ vì môi trường xa lạ, bên cạnh quen nên mới phản ứng mạnh như , liền giúp họ đổi chỗ.

Miên Miên với Cố U U: "Bạn của bệnh , chúng xuống máy bay chuyện nhé."

Cố U U dù cảm thấy tiếc vì cùng Miên Miên như , nhưng vẫn dậy nhường chỗ. Bởi vì mặt mày của Bạch Long trông thật sự tệ, như thể sắp ngã quỵ xuống .

Sau khi đổi chỗ xong, Miên Miên bắt mạch cho Bạch Long, lúc mới phát hiện sợ hãi quá mức, cơ thể phản ứng khiến khó thở.

Miên Miên liền cho Bạch Long uống một viên thuốc an thần, lén truyền một chút linh lực cơ thể . Sau khi , sắc mặt Bạch Long dần dần hơn, chỉ là đầu vẫn dựa vai nhỏ của Miên Miên, áp sát đầu cô.

Cậu khẽ lời cảm ơn, dần dần giữ nguyên tư thế và chìm giấc ngủ.

Không ai gì, Miên Miên báo với Charlie một tiếng cũng nhắm mắt ngủ.

Khi tỉnh dậy, máy bay đến thành phố ngôi làng chài.

Có nhân viên đón Bạch Bạch và mấy đứa khác.

Bạch Bạch dẫn theo chú gà trống và gà mái lớn, cùng Tiểu Hổ, theo Miên Miên.

Mọi xuống máy bay, nhanh chóng đổi sang xe buýt.

Xe buýt chạy một lúc trong thành phố, đến ngoại ô. Ngoại ô của thành phố biển khác với Bắc Thành, đường rộng thênh thang, cây cối cũng là loại cây lá to.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-to-ba-tuoi-om-binh-sua-boi-toan-duoc-mang-yeu-chieu/chuong-466-ngoi-lang-chai-nhu-mot-con-quai-vat.html.]

"Em đỡ hơn ?" Miên Miên hỏi Bạch Long, vẫn còn mơ màng.

Bạch Long gật đầu, lắc đầu.

Biển là quê hương của , càng đến gần quê hương, càng cảm thấy xúc động. phản ứng đau đớn khi máy bay vẫn qua, nên vẫn còn hoảng loạn.

Mắt ướt nhẹp, vẫn áp sát Miên Miên, ngoài cửa sổ.

Bên ngoài cửa sổ thể thấy biển.

Những tòa nhà ở đây ít, một xuống cấp, trông như những ngôi nhà bỏ hoang từ lâu. Một vài chiếc cối xay gió đường, tổng thể cảnh vật .

Cửa sổ mở, gió biển mặn mòi thổi .

Ngửi thấy mùi quen thuộc, nước mắt từ khóe mắt Bạch Long cuối cùng cũng rơi xuống.

Cậu trở về, liệu thể tìm thấy t.h.i t.h.ể của cha và chị gái ? Chỉ là những tòa nhà ở đây đổi, khác với trong ký ức của .

Khuôn mặt vốn yếu ớt, thanh tú của Bạch Long giờ đây lấm tấm nước mắt, những giọt lệ trong veo lăn dài gương mặt non nớt khiến thấy xót xa.

Và khi , biển vốn yên lặng bỗng dậy sóng gió. Không chỉ , bầu trời vốn trong xanh gợn mây bỗng đổ mưa.

Lúc đầu chỉ là mưa nhỏ, nhưng khi xe càng đến gần biển, mưa càng lớn.

Miên Miên vỗ nhẹ lưng Bạch Long.

Cô bé Bạch Long đang cảm thấy bồi hồi khi trở về quê hương, nếu bây giờ cô đánh thức bố dậy, đường về núi, cô cũng sẽ , thật to.

, phản ứng của Bạch Long là bình thường.

Trong cơn mưa, chiếc xe dừng ở một ngôi làng nhỏ, cầm ô chuẩn sẵn, xuống xe để nhận phòng.

Những ngôi nhà trong làng chài khác với trong đất liền, tường ẩm mốc lâu ngày nên đen xì. Những ngôi nhà trông cũ kỹ, một thậm chí cửa sổ.

Tư Đồ Cha méo miệng, trực tiếp hỏi Hồ Chính Quốc: "Chúng ở đây?"

Hồ Chính Quốc Tư Đồ Cha, híp mắt: " , ngay tại đây."

Lúc trời gần tối.

Trong cơn mưa, cả ngôi làng chài trông như một con quái vật, Cố U U lúc mới sợ hãi, nắm tay Lưu Huệ dám buông.

Cô bé liếc Miên Miên, thấy cô vẫn đang an ủi Bạch Long, mím môi gì.

Hồ Chính Quốc : "Ngày đầu tiên, trời tối , hãy bốc thăm chọn nhà để ngủ , nhiệm vụ gì , sáng mai dậy tính ."

[Trời ạ, Hồ Quậy Quậy cũng lúc tử tế đấy, nơi như thế , nếu đến nhiệm vụ thì cũng thấy phiền lắm.]

[Hahaha, Hồ Quậy Quậy tuy thích gây chuyện nhưng cũng tàn nhẫn lắm, huống chi bây giờ trời đang mưa.]

[Kỳ lạ thật, nãy thời tiết còn , giờ mưa .]

[Ai ngôi làng chài ? Có thể đến xem trường ?]

Khán giả khi xong sắp xếp của Hồ Chính Quốc đều bình luận xôn xao.

Lúc , các khách mời mái hiên của một ngôi nhà gần đó, ánh đèn bắt đầu bốc thăm.

Miên Miên bên , Charlie để cô tự bốc thăm.

Miên Miên với tay lấy ngẫu nhiên một tấm, mở xem, là nhà 5.

Hồ Chính Quốc hì hì: "Tiểu Cô Nãi Nãi may mắn quá, nhà 5 là nhà view biển nhất, gần biển lắm, cháu chắc chắn sẽ thích."

Hồ Chính Quốc chân thành.

khi các khách mời tản , về nhà của , khán giả mới rằng, cái " nhất" thực sự , chỉ là so với năm ngôi nhà thì nhà Miên Miên bốc hơn mà thôi.

Bằng , những cánh cửa sổ vỡ, ban công sụp một nửa thì giải thích đây?

Loading...