Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

"Cô Tổ Ba Tuổi, Ôm Bình Sữa Bói Toán Được Mạng Yêu Chiều" - Chương 3: Vòng tay tỏa khí đen

Cập nhật lúc: 2025-06-28 08:36:58
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông lão Tô đỏ hoe đôi mắt, giấu đi giọt nước mắt, cẩn thận cất bức thư vào nơi an toàn nhất trên người. Ông đứng dậy khỏi ghế, chỉnh lại trang phục một cách cẩn thận.

Sau khi kiểm tra kỹ lưỡng không có gì sơ suất, ông cung kính cúi người chào đứa bé đang ngồi trên bàn: "Cô nội Miên Miên, cháu xin kính chào cô."

Miên Miên cười tươi như hoa, thò tay vào chiếc túi nhỏ, lôi ra hai sợi râu nhân sâm vàng óng ánh đưa cho ông lão Tô: "Cháu ngoan ngoãn nhé, đây là quà sinh nhật và quà gặp mặt cô dành cho cháu đấy."

Ông lão Tô khom lưng, hai tay đưa ra đón nhận món quà với vẻ thành kính. Khi chạm vào nhân sâm, ông bỗng cảm thấy tinh thần sảng khoái lạ thường, liền hỏi: "Cô nội, đây là...?"

"Là râu của ông Sâm đấy. Ông ấy nghe cháu nói về việc trở về quê dự sinh nhật 60 tuổi của cháu, liền cắt tặng cháu để mang tới cho nhà cháu đó."

Trả lời xong, ánh mắt Miên Miên dừng lại ở cổ tay ông lão Tô. Ngay từ đầu, cô bé đã để ý thấy chiếc vòng hạt trên tay ông đang tỏa ra một luồng khí đen kỳ lạ.

"Cháu à, không nên đeo vòng này nữa đâu."

Ông lão Tô giật mình, vội tháo ngay chiếc vòng ra: "Cô nội, cô thấy có gì không ổn sao?"

Chiếc vòng này là do Lâm Nhu - bạn gái của con trai cả tặng, nghe nói cô ấy đã quỳ từng bậc thang lên chùa Pháp Hoa để được trụ trì tự tay ban tặng chuỗi hạt đã được khai quang. Tin tưởng vào con mắt nhìn người của con trai, ông lão Tô mới luôn đeo nó bên mình.

Miên Miên nghiêm túc giải thích: "Chiếc vòng này chứa đầy oán khí, được làm từ xương người. Cháu có quầng thâm mắt, đêm ngủ không ngon giấc phải không? Tất cả là do đeo chuỗi hạt này đấy."

Nghe đến "xương người", ông lão Tô rùng mình. Liệu bạn gái con trai ông có biết chuyện này không? Ông vội tháo vòng ra ngay: "Vậy cháu sẽ không đeo nữa, cũng sẽ bảo con dâu không đeo."

Miên Miên đưa tay ra: "Đưa cô đi cháu, để thứ này ở đây không tốt đâu."

Ông lão Tô trao chuỗi hạt cho cô bé. Miên Miên cất nó vào túi nhỏ của mình.

Tô Thần Phi đứng nghe cuộc đối thoại giữa một già một trẻ mà đầu óc quay cuồng. Oán khí là gì? Một đứa trẻ nhỏ xíu sao có thể mê tín đến mức nhìn thấy oán khí từ chuỗi hạt?

Đang suy nghĩ, anh bỗng bị một cú đá vào chỗ khủy chân: "Mày đứng thần ra đấy làm gì? Tao đã chào cô nội rồi, mày còn không quỳ xuống lạy bà cố đi!"

Tô Thần Phi đau đến méo mặt: %$%^$^%, thôi kệ, đành chịu vậy. Một thanh niên 20 tuổi phải quỳ lạy một đứa bé mẫu giáo, còn phải gọi bằng "bà cố", thật sự là không thể chấp nhận được.

Ông lão Tô hiểu ý con trai, liền đè đầu nó xuống bắt quỳ lạy: "Bảo quỳ thì quỳ. Mau gọi đi, không thì theo gia pháp đấy."

Bị ép buộc, lại nghe cha nhắc đến gia pháp, Tô Thần Phi đành quay mặt đi, lầm bầm với Miên Miên: "Cháu chào bà cố, cháu là Tô Thần Phi, xin kính chào bà."

Miên Miên mặc kệ cháu chắt mình tự nguyện hay bị ép quỳ lạy. Hồi nhỏ cô cũng từng lạy trưởng bối của mẹ, giờ đã đến lượt người khác lạy mình rồi.

"Cháu ngoan, bà cố cũng có quà cho cháu đây."

Bàn tay nhỏ nhắn lại thò vào túi, lấy ra một sợi râu nhân sâm đưa cho Tô Thần Phi. Anh ta đưa hai tay lên đỡ lấy, xem nó như một ngọn cỏ dại bình thường.

Ông lão Tô nhớ lại lời "râu ông Sâm", biết đó là bảo vật. Thấy con trai đối xử với nó một cách bất kính, ông đau lòng, tát vào đầu Tô Thần Phi: "Đồ ngốc phung phí của trời! Đưa đây cho tao, rồi đi gọi người giúp việc đến đây."

Nói xong, ông quay sang nói với Miên Miên bằng giọng dịu dàng: "Cô nội, người cô hơi bẩn, để cháu cho người giúp việc đưa cô đi tắm rửa thay quần áo nhé?"

Phiêu Vũ Miên Miên

Miên Miên gật đầu, cô bé thật sự cần tắm rửa.

Nhưng Tô Thần Phi lại hỏi: "Ba, hôm nay anh hai có đưa cháu về không?"

Ông lão Tô biết con trai đang hỏi về ai, sắc mặt lập tức thay đổi: "Anh hai mày bảo bọn trẻ đang bệnh, không thể về được."

Tô Thần Phi xoa xoa mũi, hai đứa cháu không về, vậy chương trình của anh ta thì sao? Kiếm đâu ra trẻ con bây giờ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-to-ba-tuoi-om-binh-sua-boi-toan-duoc-mang-yeu-chieu/chuong-3-vong-tay-toa-khi-den.html.]

Khoan đã, không phải có một đứa trẻ ngay trước mặt sao? Hơn nữa, với sự ngoan ngoãn của "bà cố" lúc nãy, có lẽ đưa cô bé tham gia chương trình còn tốt hơn hai đứa cháu nghịch ngợm kia.

"Ba, con có việc muốn thương lượng với ba." Tô Thần Phi nở nụ cười xã giao, "Con vừa nhận lời tham gia một chương trình truyền hình thực tế, sắp tới sẽ lên sóng. Ba cho phép bà cố đi cùng con được không?"

Ông lão Tô ngạc nhiên: "Chương trình? Chương trình gì?"

Tô Thần Phi giải thích: "Chương trình ghi lại cuộc sống hàng ngày của con và trẻ em, nhiều người xem lắm. Con muốn nhân cơ hội này lật ngược tình thế."

Kỳ lạ thay, dù tự nhận có năng khiếu diễn xuất, nhưng ngoài bộ phim đầu tiên, Tô Thần Phi chưa từng đóng phim nào nổi tiếng, luôn gặp xui xẻo. Có lẽ anh không hợp với làng giải trí?

Đây là chương trình do bạn thân giành giúp, nếu thất bại lần này, anh sẽ từ bỏ và tìm đam mê khác.

Ông lão Tô nghe xong, nghĩ đến việc cô nội muốn tích đức bằng thuật huyền môn, cần có danh tiếng. Ông nhìn Miên Miên đang ngồi trên bàn đung đưa chân, gật đầu: "Đợi sau tiệc mừng thọ rồi tính, cô nội vừa mới xuống núi, cần thời gian thích nghi. Dù sao chương trình cũng chưa gấp."

Tô Thần Phi cảm thấy cha mình đồng ý một nửa: "Vậy con đi gọi người."

Khi Tô Thần Phi trở lại phòng tiệc, có người liền đến nịnh nọt: "Thất thiếu, lúc nãy ngài bận trong đó, không thấy chuyện vui bên ngoài."

Tô Thần Phi thờ ơ liếc nhìn người nói: "Chuyện gì?"

"Mấy người kia đang bàn tán về con gái ngài, tự nhiên ngã gãy hết răng cửa, m.á.u me đầm đìa, giờ đã đi bệnh viện rồi."

Một thanh niên khác cũng đến nịnh: "Đúng vậy, ngã thê thảm lắm. Đám đó không biết Thất thiếu là ai sao mà dám bàn tán bừa bãi?"

Tô Thần Phi nghe xong, tim đập mạnh, nhìn về phía đó thấy người giúp việc đang lau dọn. Lúc anh bế Miên Miên vào, cũng nghe thấy người ta bàn tán cô bé là con riêng của anh, còn nói anh từng bị tố 18 tuổi đã vào khách sạn với phụ nữ.

Lúc đó, Miên Miên thì thầm vào tai anh: "Cháu à, bà cố đã trừng phạt mấy kẻ xấu nói bậy rồi nhé."

Chẳng lẽ đây là hình phạt? Khiến tất cả những ai nói bậy đều gãy răng cửa?

Tô Thần Phi rùng mình. Chắc... chắc là trùng hợp thôi! Mọi người đều lớn lên dưới cờ rồng, không thể tin vào mê tín dị đoan được!

...

Trong phòng tắm dành cho công chúa nhà họ Tô, Miên Miên ngồi trong bồn tắm, được người giúp việc tắm rửa chu đáo.

Đang thư giãn, cô bé bỗng hắt xì một cái thật lớn. Người giúp việc vội lau mặt cho cô, lo lắng bảo người khác: "Mau gọi bác sĩ Lưu đợi bên ngoài, bà cố hắt xì rồi, có thể bị cảm."

Ông lão Tô đã dặn tất cả mọi người phải tôn trọng cô bé này, vì cô là trưởng bối trong nhà họ Tô. Ngay cả ông cũng cúi đầu khi nói chuyện với cô, người giúp việc đâu dám lơ là?

Miên Miên xoa mũi, trên mũi còn dính một cục bọt xà phòng to, chớp mắt: "Không cần đâu, có người đang nói xấu cháu thôi, không phải cảm đâu."

Khuôn mặt cô bé đã được rửa sạch, trông như búp bê sứ, đáng yêu vô cùng. Ba người giúp việc không khỏi xuýt xoa: "Bà cố xinh đẹp đáng yêu như tiên nữ giáng trần vậy."

"Ước gì con tôi sau này cũng xinh như bà cố."

"Ôi, tôi chỉ sinh được thằng cu, biết bao giờ mới có con gái?"

Miên Miên nhìn tướng mặt người giúp việc, cười nói: "Chị sắp có con gái rồi đấy, đừng nóng vội."

Nói xong, cô bé hát vu vơ, tận hưởng bồn tắm ấm áp. Cô đã bay từ trên núi bằng phi kiếm, bố dặn không được để người khác nhìn thấy nên cô dán bùa tàng hình. Người và kiếm đều tàng hình, nhưng trên đường đi gặp phải một ống khói lớn, cô tò mò đứng xem nên bị khói đen bám đầy người.

Giờ được người nhà họ Tô tắm rửa, cô vui lắm. Thư đã đưa xong, Miên Miên quyết định tắm rửa sạch sẽ, tặng quà xong sẽ ăn chút đồ ngon dưới núi rồi về nhà tìm mẹ ngay!

Loading...