"Cô Tổ Ba Tuổi, Ôm Bình Sữa Bói Toán Được Mạng Yêu Chiều" - Chương 172: Ngươi Là Con Rối Đồ Chơi Của Miên Miên~
Cập nhật lúc: 2025-07-03 07:03:53
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Miên Miên cảm nhận được ánh mắt thiện ý từ cô gái này.
Cô bé gật đầu, kéo kính mát xuống một chút để xem tướng mặt của cô gái. Không phát hiện điều gì xấu, cô bé lại đẩy kính lên và nói bằng giọng ngọng ngào: "Cảm ơn chị đã dẫn đường ạ."
Một đoàn người bước vào thang máy VIP.
Trong tòa nhà này có tổng cộng năm loại thang máy: thang máy nhân viên, thang máy vệ sinh, thang máy VIP, thang máy tổng giám đốc và thang máy tham quan. Bởi lẽ, tổng số nhân viên trong khuôn viên Tập đoàn Tô lên đến hơn 30.000 người, đông đến mức nếu không phân chia thang máy hợp lý thì sẽ không thể vận hành trơn tru được.
Thang máy nhân viên còn bao gồm cả thang máy kết nối giữa bảy tòa nhà, được xây dựng để thuận tiện cho việc di chuyển giữa các tòa.
Liễu Yên và hai anh em nhà Doanh lần đầu tiên được ngồi thang máy. Khi thang máy lên, ba đứa trẻ loạng choạng vì cảm giác mất trọng lực.
Miên Miên cũng là lần đầu, nhưng cô bé rất vững vàng, bởi đã từng phiêu lưu khắp nơi trên phi kiếm, cảm giác mất trọng lực này chẳng là gì cả.
Ting—
Thang máy dừng ở tầng cao nhất.
Văn phòng của Tô Thần Cẩn nằm ở đây.
Cô gái lễ phép mời Miên Miên rời thang máy: "Tiểu cô nãi nãi, các vị tiểu thư, tiểu gia, mời ạ."
Miên Miên nhoẻn miệng cười, để lộ hàm răng trắng nhỏ xíu, vẫy tay chào tạm biệt cô gái, rồi ngẩng đầu chờ vệ sĩ dẫn đường đến gặp "cháu đại tôn".
Vệ sĩ vừa bước lên phía trước thì thang máy VIP bên cạnh cũng dừng lại, bước ra một người đàn ông mặc vest, tóc chải ngược. Đằng sau hắn cũng có nhiều người đi theo. Vừa bước ra, hắn liếc nhìn về phía này rồi lập tức nhíu mày.
"Tô Thần Cẩn ngày càng không biết quy củ, lại để lũ trẻ con và thú vật lên tận văn phòng tầng cao nhất? Hừ."
Buông lời châm chọc xong, người đàn ông thẳng bước đi vào bên trong.
Miên Miên xem tướng mặt của hắn, đồng thời nhận ra trong số người đi theo có kẻ tu luyện huyền môn, lập tức nhíu mày.
Sao bên cạnh cậu của hai "tằng tôn" lại có người huyền môn? Chuyện này có liên quan đến cô bé hoặc cháu đại tôn, nhưng lại không thể dự đoán được.
Miên Miên bực bội, mím chặt môi.
"Sao cậu lại nói thế?" Tô Triều Vũ nghe thấy lời của người đàn ông, cũng tức giận. "Bình thường cậu gặp chúng cháu không như vậy, thật kỳ lạ."
Tô Triều Dương gật đầu: "Cháu cũng thấy lạ, sao cậu không nhận ra chúng cháu nhỉ?"
Hai đứa trẻ không hiểu nổi.
Miên Miên thì thầm: "Không biết thì chúng ta cứ đi theo xem hắn định làm gì thôi!"
Nếu hắn mang người kia đến để hại cháu đại tôn, cô bé sẽ bảo vệ cháu!
Mấy đứa trẻ lén lút đi theo sau lưng nhóm người lớn phía trước. Miên Miên thấy các vệ sĩ vẫn đi bình thường, liền vẫy tay nhỏ: "Các chú cũng phải cẩn thận như Miên Miên nha."
Nghe vậy, các vệ sĩ nhìn nhau, rồi cũng co cổ lại, bước nhẹ nhàng như mèo.
Những người đàn ông cao hơn một mét tám làm động tác này, đi theo mấy đứa trẻ, trông còn giống trộm hơn cả lũ nhóc.
Trợ lý của Tô Thần Cẩn vừa lên thang máy, nhìn thấy cảnh tượng mấy kẻ khả nghi lảng vảng ngoài văn phòng, lập tức gọi cho bộ phận an ninh.
"Có chuyện gì vậy? Có người lẻn đến ngoài văn phòng Tô tổng rồi, các anh còn không hành động, m.ô.n.g dính chặt vào ghế rồi sao?"
Bộ phận an ninh oan ức đáp: "Kim tiên sinh, không phải chúng tôi không hành động, mà là do lệnh của lão phu nhân và lão gia. Chuyện tiểu cô nãi nãi và hai tiểu thiếu gia đến gặp Tô tổng không được thông báo cho các anh."
Ánh mắt trợ lý sáng rỡ.
Tiểu cô nãi nãi đến rồi? Đây chính là chuyện tốt trời cho!
Anh ta lén đi đến chỗ các vệ sĩ, mới nhìn thấy phía trước còn có mấy đứa trẻ. Đứng đầu chính là tiểu cô nãi nãi đáng yêu mặc bộ đồ hoodie, đeo kính mát!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-to-ba-tuoi-om-binh-sua-boi-toan-duoc-mang-yeu-chieu/chuong-172-nguoi-la-con-roi-do-choi-cua-mien-mien.html.]
Tiểu cô nãi nãi còn đeo kính mát nữa! Muốn chụp hình quá! Vợ anh là fan cứng của tiểu cô nãi nãi, nếu biết anh lại được gặp cô bé, chắc chắn sẽ thưởng cho anh vài nụ hôn để hưởng chút tiên khí!
Trợ lý mơ màng nghĩ vậy, rồi cũng lén lút đi theo, khẽ hỏi: "Tiểu cô nãi nãi định lẻn vào văn phòng Tô tổng, tạo bất ngờ cho ngài ấy sao?"
Vệ sĩ lần đầu "làm trộm", không kịp phản ứng rằng phía sau không có ai, liền đáp: "Không, tiểu cô nãi nãi nghi ngờ cậu của hai tiểu thiếu gia có vấn đề, bảo chúng tôi lén theo xem họ định làm gì."
Nói xong, vệ sĩ quay đầu lại, túm lấy tay trợ lý.
Trợ lý đau đến mức "xì" một tiếng: "Làm gì vậy? Người nhà người nhà!"
Vệ sĩ: "À, ra là Kim Thái tiên sinh, xin lỗi xin lỗi."
Động tĩnh phía sau, Miên Miên nghe thấy nhưng không quan tâm. Cô bé đang chú ý đến phía trước.
Phiêu Vũ Miên Miên
Tầng cao nhất này quá rộng, đi ba phút mới đến chỗ nhóm người kia dừng lại. Kẻ tu luyện huyền môn mà Miên Miên nhận ra đang liếc ngang liếc dọc, xem có ai theo dõi không.
Miên Miên vội nép sau góc tường, ra hiệu cho mọi người dừng lại, rồi lén nhìn qua tán cây xanh.
Mấy người lớn phía trước ra hiệu, vây quanh kẻ huyền môn, tay cầm con rối chuẩn bị thao túng.
Lục Lục bay đến trước mặt Miên Miên, nói nhỏ: "Yểm thuật, dùng con rối gỗ. Bọn này to gan, định nguyền rủa cháu đại tôn của ngươi đấy."
Miên Miên không nhìn rõ chi tiết, nhưng nghe nói họ lấy con rối ra, liền lập tức móc từ trong túi ra một con rối nhỏ bằng gỗ đào, xếp thành hàng trên sàn.
"Ngươi định làm gì?" Lục Lục tò mò, ngồi lên vai Miên Miên xem cô bé thao tác.
Miên Miên lấy ra một cây bút lông nhỏ và một lọ mực đỏ, chấm mực rồi nhanh tay viết lên con rối.
Lục Lục kinh ngạc: "Ngươi chỉ nhìn một cái đã biết được bát tự của người ta?" Khả năng này làm sao có ở một đứa trẻ phàm nhân?
Miên Miên khẽ nói: "Ừm, Miên Miên tự nhiên biết mà."
Chẳng mấy chốc, bát tự của kẻ cầm con rối hiện lên trên thân rối.
Cô bé lắc tay, niệm chú:
"Con rối là ngươi, ngươi là con rối, ngươi là đồ chơi con rối của Miên Miên~"
Lại là câu chú tùy hứng đến mức khó tin.
Lục Lục nhìn gương mặt bầu bĩnh, mềm mại của Miên Miên, bỗng rùng mình.
Hắn là thần khí, nhưng cũng không đoán được giới hạn của Miên Miên, chỉ cảm thấy cô bé vô cùng đáng sợ. Những kẻ dám đối đầu với nhà họ Tô thật ngu ngốc!
Trợ lý Kim Thái thấy Miên Miên viết chữ lên con rối, liền nói nhỏ vào tai nghe: "Không sao, tiểu cô nãi nãi đã ra tay, bên này không cần lo."
Nói xong, anh ta bước đến trước mặt Miên Miên: "Tiểu cô nãi nãi còn nhớ tôi không?"
Miên Miên đang chuẩn bị nghịch con rối, nghe vậy liền gật đầu.
Trợ lý cười: "Tô tổng, tức cháu đại tôn của ngài, hôm nay thực ra có lịch trình riêng. Ngài có thể tạm chưa dùng cái này được không?"
Những khách đã hẹn trước thường được thông báo cho Kim Thái, rồi anh ta sắp xếp với Tô Thần Cẩn.
Theo lẽ thường, không ai có thể tự tiện lên thẳng tầng cao nhất.
Lục Dậu, cậu ruột của cặp song sinh, có thể lên đây dễ dàng không phải vì quan hệ thân thiết giữa hai nhà, mà là do Tô Thần Cẩn cố ý buông lỏng.
Đây cũng là lý do Kim Thái ngăn Miên Miên ra tay.
Miên Miên nhìn con rối trong tay, rồi nhìn Kim Thái, nghĩ đến việc cháu đại tôn là người có chủ kiến, liền gật đầu: "Ừm, vậy Miên Miên tạm chưa dùng, bây giờ chúng ta làm gì đây?"
Kim Thái cười: "Bây giờ tôi dẫn ngài vào, chúng ta gặp Tô tổng một cách đường hoàng, được chứ?"