CÔ THIÊN KIM THẤT LẠC - Chương 496
Cập nhật lúc: 2024-11-17 08:03:57
Lượt xem: 8
Quả thực là xe của nhà họ T! Dù họ không sản xuất xe đua nữa, nhưng ra những mẫu xe bình thường, vẫn xuất
hiện thường xuyên t1rên các tạp chí xe hơi lớn! Tôi nhận ra logo!]
[Ở thời điểm đó, có tin đồn rằng nhà họ I chọn rút lui khỏi tất cả cá0c giải đua xe vì bọn họ đã vô địch thiên hạ
không có đối thủ.
Nhìn lại các giải đua xe lớn hai mươi năm trước, tất cả đều là1 xe của nhà họ T giành chức vô
địch, không có ngoại lệ.]
Ngoài việc công bố các đội và thứ hạng của các tay đua, các2 giải đua cũng sẽ công bố nhãn hiệu của các loại xe đua
và có một bảng xếp hạng.
[Tuyệt vời, quá tuyệt vời.
Hồi nhỏ 6bố tôi hay khoe với tôi rằng, ông ấy từng xem giải đua xe của nhà họ T, nếu
không có xe của nhà họ T thì ông ấy sẽ không xem9 giải đua.
Bây giờ ông cụ vừa mới xuống lầu đánh mạt chược,
tôi sẽ không nói ông ấy biết, he he.]
[Ahhhhh, hoa tiêu của tuyển thủ số 11 là ai thế? Che hết cả mặt rồi, không nhìn thấy gì cả, nhưng nhìn thân hình kia
có vẻ như là một cô gái.
Dáng người đẹp quá!]
Do vấn đề thể lực nên rất hiếm có các tay đua nữ trong hơn ba mươi năm gia tộc Manson tổ chức giải đua đường
trường, chỉ có nắm tay đua nữ.
Có thể trở thành hoa tiêu của Tu Vũ thì nhất định kiến thức về đua xe của cô ấy cũng không hề kém cỏi.
Bình luận viên cũng tỏ ra vô cùng hào hứng: “Tay đua số 11 của chúng ta đã chờ sẵn ở đây để làm nên chuyện lớn.
Mọi người xem rồi.
Đây là xe của nhà họ T! Đây cũng là lần đầu tiên tôi nhìn thấy xe của nhà họ I xuất hiện lại trên
trường đua”
Giải đua xe do gia tộc Manson tổ chức không có quy định nào ngoại trừ các thông số kỹ thuật của xe.
Dù là là giữa chừng thay đổi tuyển thủ cũng không thành vấn đề.
Đối với gia chủ nhà Manson mà nói, ông ta chỉ muốn xem một bữa tiệc thị giác với những chiếc xe đua.
Không có quy tắc gì thì sẽ càng đẹp mắt hơn.
Quản gia lấy lại tinh thần sau sự hoảng hốt, nhìn về phía gia chủ nhà Manson: “Gia chủ?”
“Tiếp tục giải đua” Gia chủ nhà Manson lại ngồi xuống: “Thông báo xuống dưới, nếu như tuyển thủ số 11 chạy xe
của nhà họ I mà giành được giải nhất thì không chỉ tiền thưởng gấp đôi mà tài nguyên cho gia tộc của cô ta cũng
tăng gấp đôi”
“Dù cho lần sau, đội xe này không giành giải nhất thì gia tộc Manson cũng sẽ không lấy lại những tài nguyên này”
Nghe được câu này, quản gia cũng vô cùng kinh ngạc: “Vâng”
Ông ta vừa kết nối với người phụ trách, vừa lau mồ hôi.
Gia chủ nhà bọn họ thực sự là một người đam mê đua xe điên cuồng.
Dù cho có một ngày nào đó gia chủ nhà Manson có bán cả gia tộc đi, quản gia cũng sẽ thấy không có gì ngạc nhiên.
***
Trên đường đua.
Tu Vũ vẫn còn hơi giật mình.
Cô ấy nhìn chiếc xe đua mới toanh này mà đầu óc như trên mây.
Tất nhiên, Tu Vũ cũng đã nghe nói đến thương hiệu xe nhà họ T từ hồi nhỏ, chính là Tu Thiếu Ninh nói với cô ấy.
Tu Thiếu Ninh nói: “Được lái xe do nhà họ I sản xuất là ước mơ của tất cả các tay đua.
Đáng tiếc, nhà họ I đã không
còn sản xuất xe đua nữa, chỉ còn một số ít được trưng bày trong bảo tàng ở châu âu
“Nếu sau này con có thể tham gia giải đua, không cần biết con có thể lấy được thứ hạng gì không nhưng bố sẽ cho
con chiếc xe đua tốt nhất.
Xe đua là vinh quang của nhà họ Tu.”
Nhưng đến khi cô ấy có thể xuất hiện trên trường đua một lần nữa thì cha cô ấy lại không rõ tung tích, không rõ
sống c.h.ế.t nữa.
Cô ấy không biết là ông đang ở nơi nào, muốn đến xem cũng không có cách nào.
“Chiếc xe này, tôi tặng cậu” Doanh Tử Khâm dựa vào ghế phụ lái, nhíu mày: “Yên tâm, không cần trả tiền”
Tu Vũ là người bạn giới tính nữ đầu tiên mà cô gặp sau khi tái sinh ở Trái đất.
Cô chưa bao giờ keo kiệt với bạn bè của mình.
Sau đó, Tu Vũ mới rút lại suy nghĩ của mình, cô ấy cũng nhận thấy mọi ánh mắt và máy quay trên sân đều tập
trung vào mình.
Cô ấy nhanh chóng bước sang bên kia và lên xe
Đây là một chiếc xe mới hoàn toàn, trang bị bên trong đều đầy đủ.
Nhưng nó cao cấp hơn nhiều so với chiếc xe đua nguyên bản của Tu Vũ.
Một lúc lâu sau, cô ấy mới nặn ra được một câu: “Bố Doanh, cậu… đã biết từ trước sao?”
“Ừm” Doanh Tử Khâm chống khuỷu tay: “Không thể phòng được thì để bọn họ phá hết đi, đỡ phiền.
Cố Diệp Phi
Dù sao thì an
toàn của cậu vẫn quan trọng hơn.”
Cô dùng lại một chút, dường như đã nhận ra sự bối rối của Tu Vũ, bèn chậm rãi giải thích “Không tặng cho cậu từ
trước đó là vì chiếc xe này đắt quá, nếu bị hỏng thì không tốt”
Tu Vü: “…”
Cô ấy biết điều đó.
Cô ấy thực sự không thể hiểu được khái niệm về tiền bạc của bố Doanh nhà mình.
Tuy là yêu tiền nhưng tiêu tiền lại như nước, còn hào phóng hơn cả cô ấy nữa.
Tu Vũ đội mũ bảo hiểm, ngồi vào ghế lái, nhìn thẳng về phía trước và nắm c.h.ặ.t t.a.y lái.
Ngay cả khi Tu Thiếu Ninh không thể đến xem, cô ấy cũng phải làm việc hết mình.
Bởi sau hai mươi năm trôi qua, xe của nhà họ I lại quay trở lại đường đua, khán giả không thể bình tĩnh được, đồng
loạt đứng dậy hò hét điên cuồng.
Một đoàn xe khác, cũng ngồi trên hàng ghế VIP có logo XS.
Đây là một đội đua xe của châu âu.
Kể từ khi Tu Vũ rời khỏi giải đua do tai nạn xe hơi, bọn họ đã giành được chức
vô địch năm năm liên tiếp.
Các tay đua trong đội đua này có danh tính khác, bọn họ đều là lính đánh thuế từ cấp B trở lên, đội trưởng của họ
còn là một tay lính đánh thuê cấp A.
Lính đánh thuê cấp A có thực lực tương đương với cổ võ giá có tu vi hai mươi năm, thể lực vượt xa người thường.
Đội đua xe XS nhờ vào việc năm nào cũng giành hạng nhất đã nhận được không ít tài nguyên.
Thế nhưng, bọn họ vẫn phải dè chừng Tu Vũ.
Có quá ít người có thiên phú đua xe, mấy chục năm mới xuất hiện một người.
Tài nguyên của gia tộc Manson không thể mất đi, dù chỉ là một khả năng nhỏ, bọn họ cũng phải loại bỏ nó.
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Người đàn ông trung niên nhìn chiếc xe xanh lam, sắc mặt trầm xuống, giọng nói gần như
phát ra từ kẽ răng: “Tại sao, tại sao cô ta lại có xe của nhà họ T?”
Bọn họ đã phá hoại hết xe của Tu Vũ, thậm chí ra tay cả với hoa tiêu của Tu Vũ.
Bởi như vậy, Tu Vũ sẽ tuyệt đối
không thể tiếp tục tham gia thi đấu.
“Đại ca, không biết được nữa” Một thanh niên tóc vàng lắc đầu, kinh ngạc: “Nhà họ Tu có địa vị gì trên trường quốc
tế chứ? Căn bản không thể nào mời nhà họ I đặc biệt làm riêng cho cô ta một chiếc xe được.”
Chuyện hài hước gì thế này.
Vẻ mặt của người đàn ông trung niên càng thêm lạnh lùng, ông ta giễu cợt: “Nói với tất cả các tay đua của đội
chúng ta, trên đường đua phải để mắt đến Tu Vũ, bằng mọi giá phải để đội trưởng giành được giải nhất.”
Thanh niên tóc vàng thầm thấy giật thót.
Nếu ở trên đường đua, chắc chắn là muốn khiến cho Tu Vũ gặp tai nạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/co-thien-kim-that-lac/chuong-496.html.]
Lúc này, trọng tài đã thổi còi.
“Brừm!”
Tất cả các xe đua đều lao đi ngay lập tức như tên bắn.
Trước sự ngạc nhiên của nhiều người, Tu Vũ đã không vọt lên dẫn đầu mà luôn duy trì ở vị trí số ba mươi lăm.
Nhan An Hòa dẫn trước cô ấy, xếp thứ ba mươi.
Chỉ trong vài phút, ngã rẽ tử thần đầu tiên đã xuất hiện.
Nhan An Hòa giảm tốc độ một chút, chỉ có những chiếc xe đua phía trước là vẫn tiếp tục đi với tốc độ bình thường.
Phó đội trưởng là hoa tiêu của Nhan An Hòa, có nhiệm vụ quan sát tình hình đường sá mọi lúc, anh ta có chút
khinh miệt, cười kiểu coi thường: “Đội trưởng Nhan, cô nói không sai, Tu Vũ quả nhiên là lâu rồi không đua xe nên
có vẻ không thuận lợi.”
Lái xe như vậy còn muốn lọt vào top 3?
Đến lúc đó mà về chót thì thật đáng tiếc cho một chiếc xe tốt như vậy.
Trên xe.
Doanh Tử Khâm nheo mắt, chậm rãi nói: “Bây giờ, tăng tốc, quay đầu”
“Brùm brừm!”
Ngay khi Doanh Tử Khâm ra chỉ thị, Tu Vũ nhân ga và bẻ lái.
“Chếch về bên phải ba mươi độ”
“Ba giây sau, chuyển trái sáu mươi độ”
“Một giây nữa, tăng tốc độ tăng mã lực”
Tu Vũ lần lượt làm theo.
Tất cả mọi người trong khán đài có thể nhìn thấy chiếc xe ô tô màu xanh vượt qua khúc cua tử thần này với khả
năng vận hành tuyệt vời.
Lướt đi nhanh chóng!
Lướt đi điên cuồng!
“Tăng tốc, tuyển thủ số 11 đã tăng tốc!” Bình luận viên liên tục cho lời bình: “Không hổ danh là tay đua tài năng
của chúng ta!”
Ngay lập tức, Tu Vũ đã thành công vượt qua năm chiếc xe phía trước, đồng thời bỏ xa những chiếc xe phía sau.
Phó đội trưởng trợn mắt há mồm, ngây ra một lúc lâu mới phun được hai chữ “Điên rồi!”
Đây là khúc cua tử thần đầu tiên!
Không có mấy tay đua dám vượt với tốc độ cao như vậy, nếu không cẩn thận sẽ thành xe tan, người tàn.
Không giảm tốc độ đã là Vua xe rồi, Tu Vũ lại dám tăng tốc?
Cũng bởi vì hành động đột ngột này của Tu Vũ mà có mấy chiếc xe đã bị ảnh hưởng.
Nhan An Hòa đột nhiên sơ sẩy, phanh gấp và tông vào một cái cây gần đó.
“Rầm” mấy tiếng, lốp xe đã được báo hỏng.
Chặng đua đầu tiên đã không hoàn thành nên buộc phải rời khỏi đường đua.
Nhan An Hòa nhếch môi, nhìn về phía trước.
Cô ta từng xem Tu Vũ thi đấu, Tu Vũ có thể thực hiện thao tác như vậy là rất bình thường, nhưng Tu Vũ sẽ không
bạo lực như vậy.
Chỉ có thể là do hoa tiêu chỉ thị.
Một cô gái lại có những phán đoán mạnh mẽ như vậy, Nhan An Hòa không thể tìm được ai phù hợp các điều kiện
này
Hoa tiêu của Tu Vũ rốt cuộc là người nào?
Phía trước.
“Làm tôi sợ muốn chết” Trái tim của Tu Vũ đang đập thình thịch: “Tôi chưa từng lái xe kiểu này bao giờ, thật là
kích thích.”
Đua xe đường trường có rất nhiều chặng đua, mỗi chặng đua đều không giống nhau.
Để đảm bảo tính thưởng thức của cuộc đua, gia tộc Manson và thậm chí còn mô phỏng một số hoàn cảnh như là sa mạc hay núi tuyết phủ.
“Đằng sau sẽ còn kích thích hơn đấy” Doanh Tử Khâm từ đầu đến cuối vẫn rất bình tĩnh: “An tâm lái xe, đường sá
giao cho tôi.”
***
Hiện tại, trên khán đài.
Vân Sơn cầm kính viễn vọng, liên tục quan sát thời tiết: “Cậu chủ, có sương rồi, trận đấu hôm nay sẽ khó khăn
đây.”
Trong thời tiết này, chưa nói đến các tay đua, ngay cả hoa tiêu cũng sẽ bị quấy nhiễu phán đoán.
Vân Sơn quan sát một lúc, sau đó chửi thề: “Mẹ kiếp, cậu chủ, đội xe XS thật không biết xấu hổ, bọn họ đang muốn
lấy mạng của cô Doanh và cô Tu”
Trên đường đua, đột nhiên có sáu chiếc xe đột ngột tăng tốc độ, không quan tâm đến việc sắp đến khúc cua tử thần
tiếp theo mà đuổi theo xe của Tu Vũ và Doanh Tử Khám.
“Rầm!”
Mấy chiếc xe va vào nhau, tạo ra tiếng ma sát lớn.
Tốc độ nhanh đến mức cả không trung đều rung chuyển.
Thế nhưng, cảnh tượng này khiến gia chủ nhà Manson càng thấy phấn khích: “Hay lắm! Có tranh đấu mới hay!”
Tu Vũ đương nhiên cũng chú ý tới sự bao vây của đội xe XS: “Là bọn họ sao?”
“Ừm” Doanh Tử Khâm khẽ gật đầu: “Cậu lái xe đi, cứ đ.â.m thẳng họ.
Cậu chơi xe điện đụng bao giờ chưa, cứ làm
như thế!”
Tu Vũ rất tin tưởng vào Doanh Tử Khâm, ngay sau đó cô ấy lại bắt đầu thao tác.
Dùng sức một mình đ.â.m lại sáu chiếc xe.
Màn hình trực tiếp đã chiếu cận cảnh.
“Rầm rầm rầm!”
Trong nháy mắt, chiếc xe đã bị lật.
Sáu chiếc xe đều bị lật, chỉ còn một chiếc xe màu xanh lam tiếp tục lao về phía trước.
Xe của nhà họ I lợi hại ở chỗ tất cả các thiết bị như động cơ, lốp xe đều đáp ứng đủ điều kiện đường đua, không bị
sửa đổi thô bạo, không vượt quá tiêu chuẩn.
Trong cùng một điều kiện, xe của nhà họ I hoàn toàn có thể áp chế các loại xe khác.
Thương hiệu xe đua số 1 thế giới không phải là nói khoác.
Cũng bởi vì liên tục bị các tay đua của đội xe XS quấy nhiễu nên Tu Vũ vẫn chỉ ở hạng thứ mười.
Vân Sơn xem được cũng rất kích động: “Thiếu gia, sao anh có thể khiến nhà họ T gửi xe đua mới đến thế?”
“Có tiền” Phó Quân Thâm vận về vạt áo, cười đầy ma mị: “Thì mua tiên cũng được.”
Vân Sơn: “…”
Thất sách thất sách, anh ta quên mất khả năng lớn nhất của cậu chủ nhà họ chính kiếm tiền.
“Chiếc xe này thực sự không rẻ” Vân Sơn vẫn tiếp tục quan sát, không khỏi cảm thán: “Tôi có làm thuê cả năm trăm
tiếp cũng không kiếp được”
Nhà họ I quả thực là đã lâu không chế tạo xe, nhưng trên thực tế, bọn họ đã định tung ra một loạt xe mới vào năm
ngoái.
Chỉ là, tin tức này còn không công bố ra bên ngoài.
Chiếc xe màu xanh mà Doanh Tử Khâm lái chính là sản phẩm chủ đạo của loạt xe này.
Tăng tốc từ 0 đến 100 km/h chỉ trong 2 giây, lực bạo phát thật khủng khiếp.
Thời gian thấm thoát trôi qua, trên đường đua chỉ còn lại có ba mươi chiếc xe.
“Chặng cuối cùng, đã đến chặng cuối cùng!” Giọng điệu của bình luận viên nhanh chóng vang lên: “Bây giờ, người
xếp thứ nhất là tuyển thủ số 63, thứ nhì là tuyển thủ số 130.
Tuyển thủ số 11 của chúng ta đã rớt ra khỏi top 5 rồi!”
“Khoảng cách giữa cô ấy và tay đua thứ năm là vài trăm mét!”
Càng về sau, chênh lệch đã càng lớn, khoảng cách mấy trăm mét này sẽ không thể vượt qua được.
Hơn nữa, chặng cuối này mới là lúc quyết định sống còn thực sự.
Gia tộc Manson đã cải tạo chặng đua cuối cùng để nâng cao tính biểu diễn và kỹ năng của cuộc đua.
Gần như cứ mỗi phút lại có một chiếc xe báo hỏng.
Tu Vũ cũng lái xe rất cẩn thận.
Phía trước là một khúc cua lớn.
Doanh Tử Khâm vẫn chỉ nói hai chữ “Tăng tốc”
Tu Vũ đang cầm vô lăng,ngón tay khẽ run,như có điện chạy khắp người Bố Doanh,nguy hiểm”
Doanh Tử Khâm cười khẽ:“Không sao,tăng tốc”
“Uynh!”
Động cơ phát nổ!