Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

CÔ THIÊN KIM THẤT LẠC - Chương 463

Cập nhật lúc: 2024-11-17 07:29:30
Lượt xem: 10

Trong chốc lát, gương mặt người trung niên biến sắc: “Người nhà họ Lâm à?”

Nhà họ Lâm là một trong ba gia tộc lớn của giới võ cổ, thực lực cự3c kỳ cao cường.

Thợ săn dưới trướng gia tộc

Taylor từng giao chiến với đội hộ vệ của nhà họ Lâm.

Đương nhiên người trung niên biết rõ nhà họ Lâm ghê1 gớm

tới mức nào.

Độ tương thích không cao nhưng cũng đã vượt hơn 50%, điều đó chứng tỏ cổ võ mà người tấn công lính đánh thuê

bọn họ sử dụn9g là kế thừa từ nhà họ Lâm.

Thậm chí, còn có khả năng người đó chính là Lâm Thanh Gia.

Cho dù Lâm Thanh Gia đã lộ mặt ở thế giới bên ngoài n3hiều lần, bọn họ cũng chỉ có nằm video nên đương nhiên

không thể nào so sánh hết tất cả các động tác được.

Nhưng cũng may Lâm Thanh Gia là cổ y nên 8tính tình hiền

hậu.

Bên phía châu Âu cũng có gia tộc từng mời cô ta tới khám bệnh, trong số đó có gia tộc Bevin.

Nếu như là Lâm Thanh Gia, bọn họ kịp thời để nhận tội và xin lỗi có lẽ vẫn có thể cứu vãn được.

Tuy nhiên, người

trung niên vẫn chưa thở phào nhẹ nhõm được, màn hình lớn màu xanh lam tiếp tục chuyển động.

“Nhà họ Nguyệt, Nguyệt Phất Y, 20 tuổi, độ tương thích 49,6%”

“Nhà họ Tạ, Tạ Niệm, 24 tuổi, độ tương thích 47,4%”

Phòng tư liệu im lặng như tờ.

Trong chớp mắt, mọi âm thanh đều biến mất, người quản gia nhìn ba tấm ảnh đến ngày người.

Người trung niên

hít một hơi, không nén nổi lùi về sau một bước.

Duke trợn trừng mắt, thất thanh: “Gia, gia chủ, chuyện này.”

Về mảng kỹ thuật, chắc chắn bốn nhà tài phiệt lớn ở châu âu đã vượt xa giới cổ võ.

Tuy rằng đây là lần đầu tiên tiến

hành so sánh với kho dữ liệu của cổ võ giả nhưng chắc chắn không có chuyện xảy ra sai sót.

Bởi vì ngoại trừ kho dữ

liệu của cổ võ giả ra, bọn họ còn có một kho dữ liệu thợ săn nữa.

Cũng nhờ vào so sánh độ tương thích của video để tìm ra thân phận có khả năng là thợ săn, rồi tiến hành truy xét.

Kỹ thuật so sánh độ tương thích này rất cao, chỉ chọn ra những người phù hợp nhất.

Đây là lần đầu tiên người trung niên gặp trường hợp xuất hiện đến tận mấy kết quả tương thích như thế này.

“Gia, gia chủ… Cơ thể của người quản gia cũng trở nên run rẩy.

“Rốt cuộc là người nào đây?”

Bọn họ không hiểu nhiều về cổ võ, chỉ biết đại khái cổ võ chia thành mấy hệ phái.

Tất nhiên những bí tịch cổ võ lợi

hại nhất đang nằm trong tay của ba gia tộc cổ võ lớn.

Xuất hiện ba người tương thích, điều này chứng tỏ kẻ tấn

công biết hết võ công của ba gia tộc cổ võ lớn.

Đùa kiểu gì thế?

Học lộn xộn như thế làm sao thấu hiểu hết đây?

Có lúc toàn năng sẽ đồng nghĩa với tầm thường.

Người học nhiều đầu mạnh bằng kẻ chỉ tập trung luyện một thứ?

Giờ thì hay rồi, ba người tương thích vừa khéo đại diện cho ba đại thế gia cổ võ.

Làm thế nào đây?

“Thân hình và vóc dáng của cô ta khá giống với Lâm Thanh Gia” Nhân viên quản lý lên tiếng, “Cho nên độ tương

thích của Lâm Thanh Gia là cao nhất, còn về hai người còn lại..“.

“Nguyệt Phát Y chỉ có một đoạn video” Nói rồi, ông ta nhấn vào đoạn video của Nguyệt Phất Y, “Đây là lúc một

thể lực phản động của châu Âu chôn b.o.m trong khu vui chơi làm nổ tung đường ray của trò tàu lượn siêu tốc”

“Tàu lượn phanh lại kịp lúc nhưng một người phụ nữ ở hàng ghế trước bất cẩn đánh rơi đứa con trong lòng mình

xuống dưới” Trong đoạn video là một cô gái trẻ tuổi tiến lên phía trước với tốc độ cực kỳ nhanh, cứu được đứa bé,

sau đó lại rời đi với tốc độ còn nhanh hơn nữa.

Bởi vì tốc độ rất nhanh, camera chỉ chụp được gương mặt của cô ấy trong chốc lát.

Thông qua so sánh, xác nhận đó

là tiểu thư của nhà họ Nguyệt – Nguyệt Phất Y.

Xưa nay nhà họ Nguyệt luôn nổi tiếng bởi tốc độ.

Tất nhiên, đoạn video này cũng đã bị xóa rồi.

Sau việc đó, chuyện

rốt cuộc làm sao đứa bé ấy có thể sống sót được đã trở thành câu đố chưa có lời giải đáp trong mắt mọi người.

“Đây là hai đoạn video của Tạ Niệm” Nhân viên quản lý lau mồ hôi, lại lục tìm ra hai đoạn video, “Đòn tấn công

của nhà họ Tạ mạnh mẽ và ác liệt, cũng khá giống”

Người đàn ông trung niên chẳng nói được chữ nào.

Quản gia thình lình ngẩng đầu: “Gia chủ, bây giờ phải làm sao?”

“Chắc chắn không phải là nhà họ Tạo Ảnh mắt của người đàn ông trung niên u ám, “Người nhà họ Tạ nham hiểm

độc ác, không có chuyện để người còn sống sót, chỉ có thể là nhà họ Lâm và nhà họ Nguyệt thôi”

Tuy nhiên, võ công của nhà họ Lâm và nhà họ Nguyệt hoàn toàn khác nhau, theo lẽ thường không thể nào cũng

xuất hiện người tương thích mới đúng.

“Đến nhà họ Nguyệt và nhà họ Lâm một chuyến” Người trung niên cau chặt mày, suy nghĩ rất lâu rồi quả quyết

đáp, “Đừng nói là chuyện gì, chỉ báo là biểu quà thôi.”

Quản gia lập tức trả lời: “Vâng, thưa gia chủ

“Tạm thời đừng động đến Hickman nữa” Người trung niên quay đầu, dặn dò Duke, “Cho dù là gia tộc cổ võ lớn

nào thì cũng không dễ động vào đầu”

Tất nhiên, một quả b.o.m nguyên tử của bọn họ là có thể san bằng cả nhà họ Lâm.

Nhưng nhà họ Lâm cũng có thực

lực, có thể lấy được đầu của gia chủ giữa cá ngàn người.

Đến lúc đó cả hai bên đều cùng thua thiệt.

Không cần thiết

phải đắc tội giới cổ võ vì Hickman.

Tuy Duke có hơi không cam tâm nhưng cũng đành phải tuân theo.

Người trung niên châm một điếu thuốc, ngón

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/co-thien-kim-that-lac/chuong-463.html.]

tay đang run rẩy.

Nếu như cá nhà họ Nguyệt và nhà họ Lâm đều không phải thì rốt cuộc ông ta đã đụng trúng gia

tộc đáng sợ nào rồi?

***

Giới cổ võ.

Nhà họ Lâm.

Tuy giới cổ võ không thích dùng các phương tiện kỹ thuật cao cấp của thế giới bên ngoài, cũng hoàn toàn không

quan tâm đến bất cứ tin tức nào của thế giới ấy.

Nhưng vì nhiều lần giao thủ với bốn nhà tài phiệt lớn ở châu Âu

nên vẫn có người chuyên phụ trách việc liên lạc với bên châu âu.

Lâm Cẩm Vân cau mày: “Gia tộc Taylor bảo muốn đến tận nhà biếu quà à? Không nói rõ là nguyên nhân gì sao?”

Quản gia vừa mới lên chức cung kính đáp lời: “Không nói ạ, nhưng bọn họ có hỏi thêm vài câu về tiểu thư Thanh

Gia”

“Thanh Gia á?” Lâm Cẩm Vân ngây người, cho hộ vệ đi mời Lâm Thanh Gia, Thanh Gia, dạo gần đây con có đi ra

ngoài không?”

Xưa nay ông ta luôn giữ thái độ nuôi thả với Lâm Thanh Gia.

Cố Diệp Phi

Mấy con cháu dòng chính của nhà họ Lâm thì ông ta đều để mắt tới, sợ bọn họ bỏ bê việc luyện tập và học hành.

Thế nhưng Lâm Thanh Gia không hề khiến ông ta phải

lo lắng về điều này, cô ta rất tự giác.

“Hả?” Lâm Thanh Gia ngẩn ra, “Không ạ, dạo gần đây con chỉ ở giới võ cổ”

“Thế à?” Đôi mày cau chặt của Lâm Cẩm Vân giãn ra, “Vậy con đi làm việc tiếp đi.”

Lâm Thanh Gia gật đầu.

“Đúng rồi” Lâm Cẩm Vân bỗng gọi cô ta lại, “Buổi đấu giá tháng tới, Tư Pháp đường sẽ gửi một bản danh sách

sang, con xem có dược liệu nào con cần không”

“Nhà họ Lâm sẽ chuẩn bị sẵn tài nguyên, đến lúc đó đấu giá nó.

Sau khi đọc qua bảng danh sách, Lâm Thanh Gia đánh dấu vào mấy vật phẩm đấu giá: “Cảm ơn bố nhé!”

Lâm Cẩm Vân xua tay: “Đi đi”

Lúc này quản gia lại lên tiếng: “Đúng rồi, gia chủ, hình như gia tộc Taylor cũng liên lạc với nhà họ Nguyệt nữa,

nghe bảo là cũng có liên quan đến tiểu thư Nguyệt Phất Y

Nghe được cái tên này, Lâm Cẩm Vân trầm ngâm: “Nguyệt Phất Y?”

Ông ta đã từng gặp Nguyệt Phất Y.

Người nhà họ Nguyệt rất khiêm tốn, bởi vì tất cả bọn họ đều là tu luyện cuồng

ma.

Nguyệt Phất Y năm nay hai mươi tuổi nhưng tu vị cổ võ đã vượt xa những người cùng tuổi.

Nguyệt Phất Y không giao tiếp nhiều với người cùng tuổi, người bạn thân duy nhất của cô ấy là Lăng Miên Hề của

nhà họ Lăng.

“Mặc kệ” Lâm Cẩm Vân lắc đầu, “Nhà họ Nguyệt không động thì chúng ta cũng đừng động tới, gia tộc Taylor

muốn tặng thì cứ để họ tặng đi”

Giàu có quá liên quan gì đến bọn họ, rảnh rỗi đến phát chán.

***

Hôm sau.

Nhà họ Kỷ.

Viện nghiên cứu.

Doanh Tử Khâm giao nguyên liệu có được cho Ôn Phong Miên.

Sau khi báo cáo lên nội viện hạng mục thí nghiệm

thứ tám, nội viện cũng đặc biệt phê chuẩn cho một phòng thí nghiệm.

Hôm nay bọn họ phải đến nội viện lấy chìa khóa.

Kỷ Ly là một thành viên của hạng mục thí nghiệm nên đương

nhiên cũng đi theo cùng

Trên đường đi, ba người bọn họ gặp Kỳ Nhất Nguyên và mấy thanh niên.

Ôn Phong Miên ngừng bước chân lại

nhưng không đến đó xem thử.

Ngược lại, Kỷ Nhất Nguyên tiến lên chào đón, gương mặt nở nụ cười: “Phong Miên,

hơn hai mươi năm không gặp rồi mà phong thái của cậu vẫn chẳng đổi nhỉ?

“Năm xưa trong viện nghiên cứu có không biết bao nhiêu cô gái ngưỡng mộ cậu, sau khi cậu chết, bọn họ còn khóc

lóc nữa cơ.

Tôi đúng là không thể bì được.”

Ôn Phong Miên chẳng nói gì, không bận tâm đến những chuyện đó.

Sau khi nghe thấy câu này, mấy thanh niên đi theo Kỷ Nhất Nguyên cũng nở nụ cười.

“Ông..” Kỷ Ly tức giận, định lên tiếng nhưng bị ngăn cản lại.

“Ông không bì được.” Doanh Tử Khâm ngước mắt lên, ngữ điệu không nhanh cũng không chậm, “Sau khi ông

chết, bọn họ sẽ nhảy đầm trên mộ ông”

Ôn Phong Miện lạnh nhạt nói: “Ảnh hưởng mỹ quan thành phố thật.”

Kỷ Ly bật cười “ha ha” thành tiếng, cực kỳ không nể mặt.

Ngay lập tức, gương mặt Kỷ Nhất Nguyên sa sầm xuống,

trở nên tái nhợt.

“Yểu Yểu, đi thôi.” Ôn Phong Miên thôi không nhìn nữa, “Người không liên quan thì chẳng cần để ý tới”

Ba người rời đi, gương mặt Kỷ Nhất Nguyên vẫn rất khó coi.

“Bố, giáo sư Nhan ở bên trong.” Một thanh niên lên tiếng, “Bọn họ sẽ không lấy được tiền thí nghiệm dễ dàng đầu”

“Lấy được rồi thì đã thế nào?” Kỷ Nhất Nguyên khinh thường, “Đến cả tư liệu thí nghiệm cũng chẳng có, không thể

nào thực hiện được đầu”

Ông ta xua tay nói: “Đi thôi, mười ngày sau là có thể giải quyết được bọn Ôn Phong Miên và Kỷ Nhất Nguyên rồi.”

***

Đại sảnh nội viện.

Ngoại trừ Nhan Nhược Tuyết ra còn có một phó viện trưởng nữa.

Kỷ Ly nhỏ giọng: “Doanh thần, đó chính là Nhan Nhược Tuyết.”

Doanh Tử Khâm quay đầu.

Cùng lúc đó, Nhan Nhược Tuyết cũng nhìn sang, ánh mắt đầy vé dò xét.

Một lát sau, cô ta mở miệng nói: “Cô chính là Doanh Tử Khâm à? Nghe nói cô là thủ khoa kỳ thi tốt nghiệp của

thành phố Hộ, biết virus C là gì không?”

“Nói được thì tiền vốn của phòng thí nghiệm sẽ được tăng gấp mười lần cơ bản.”

Phó viện trưởng không hề ngăn cản.

Địa vị của Nhan Nhược Tuyết thật sự cao hơn Ôn Phong Miên nhiều.

Kỳ Ly theo bản năng lên tiếng: “VirusClà…”

Nhan Nhược Tuyết chẳng thèm nghe đã cắt ngang: “Không sần cô, để nó nói”

 

Loading...