Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cô Nàng Huyền Học - Chương 194

Cập nhật lúc: 2025-06-16 02:53:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chẳng qua lần này việc này vẫn là do Lâm đạo trưởng giới thiệu cho cô, cho nên Cố Sanh vẫn cho ông một viên thuốc an thần: "Trước đây tôi từng giúp người ta trục xuất âm khí rồi, không cần lo lắng."

Âm khí và oán khí không hoàn toàn giống nhau, nhưng tương tự đều khó trừ. Đã Cố Sanh nói mình từng trục xuất âm khí, vậy Lâm đạo trưởng liền hoàn toàn yên tâm, không cần phải nhiều lời nữa.

Hai người đến bệnh viện, bên trong đã có không ít người. Họ đứng ở cổng, không vào ngay.

Không lâu sau, đám người kia lần lượt đi ra. Cố Sanh nhìn lướt qua, phát hiện chính là người của đoàn làm phim «Chiến Hồn» lần này.

Trong đó có một người đàn ông cũng chú ý tới cô, thậm chí còn tâm trạng không tệ mà đến bắt chuyện, hoàn toàn không có nửa phần dáng vẻ đến thăm bệnh.

Cố Sanh ghét bỏ liếc mắt một cái, không thèm đáp lại. Người đàn ông thấy không trêu chọc được, tuy cảm thấy đáng tiếc, nhưng cũng không thể ở bệnh viện mà dây dưa, đành quay người rời đi. Chỉ có điều trước khi đi, hắn ta nói một câu: "Phạm Kiều còn ở bên trong đấy!"

Phía trước có người trả lời: "Cậu ta xin nghỉ rồi, chúng ta về trước đi, không đợi cậu ấy."

Cố Sanh không ngờ Phạm Kiều lại đến sớm như vậy, chắc hẳn hiện tại đang ở trong phòng bệnh nói chuyện. Cô cùng Lâm đạo trưởng nhìn nhau một cái, Lâm đạo trưởng chỉ chỉ xuống dưới, ý bảo mình xuống trước chờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-194.html.]

Cố Sanh một mình ở lại, đứng ngoài phòng bệnh. Cửa phòng bệnh khép hờ, hé ra một khe nhỏ, Cố Sanh có thể nghe rõ ràng cuộc nói chuyện của bọn họ.

Phạm Kiều kéo một cái ghế, ngồi bên giường Tưởng Tuyên, mặt cậu u ám: "Hôm qua cậu gọi điện thoại, có ý gì?"

"Có ý gì thì trong lòng cậu tự rõ, Phạm Kiều. Đừng tưởng rằng cái gì cũng có thể lừa dối được. Thủ đoạn thấp kém như vậy, trong toàn bộ giới giải trí này, trong số những người tôi quen biết, cũng chỉ có cậu mới làm ra được!"

"Cậu nói bậy bạ gì đó?" Phạm Kiều luôn cho rằng mình làm việc thần không biết quỷ không hay, không thể nào bị Tưởng Tuyên nắm được thóp, cho nên hiện tại đối mặt với sự chất vấn, hắn cũng không sợ chút nào. Đương nhiên, cũng sẽ không thừa nhận.

Tưởng Tuyên cười lạnh một tiếng, trực tiếp nói thẳng: "Gần đây cậu có đi nước T không? Sau khi tôi bị thương, đoàn phim có phải chuẩn bị sửa vai nam phụ thành nam chính không?"

Phạm Kiều tiếp tục giả bộ vô tội: "Đó cũng là bởi vì cậu bây giờ bị thương nằm viện, không có cách nào tiếp tục tham gia diễn xuất, cũng không thể để cả đoàn phim chờ một mình cậu được. Hơn nữa, đây cũng là sự sắp xếp của đoàn phim, có liên quan gì đến tôi?"

"Sắp ba mươi tuổi đầu rồi, cũng đừng giả bộ ngây thơ nữa. Không nói chuyện sắp xếp của đoàn phim có liên quan đến cậu hay không, nhưng chuyện chân tôi bị thương, chắc chắn không thoát khỏi liên quan đến cậu đâu nhỉ?"

Phạm Kiều trừng mắt: "Cậu đừng có mà lên cơn điên nhé Tưởng Tuyên! Cậu làm người kiểu gì thế hả? Tự mình ngã bị thương cũng đổ lỗi cho tôi? Cậu nổi tiếng bao nhiêu năm nay, cũng chỉ học được cách đổ thừa với vu oan thôi à!"

Tưởng Tuyên rõ ràng là muốn nói thẳng vào vấn đề để ép Phạm Kiều thừa nhận, nhưng Phạm Kiều lại cảm thấy anh không nắm được bằng chứng gì của mình, cho nên c.h.ế.t cũng không chịu nhận.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.

 

Loading...