Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cô Nàng Huyền Học - Chương 181

Cập nhật lúc: 2025-06-16 01:38:17
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm đạo trưởng đứng một bên ngó nghiêng nãy giờ, liền tiến lại gần: "Cố đại sư, ngài nhìn thấy gì rồi?"

Cố Sanh vén ống quần lên thêm một chút nữa, nhìn kỹ hơn, tổng cộng là hai dấu chân màu đen.

Chắc hẳn lần trước Tưởng Tuyên nói ở nhà vệ sinh đột nhiên bị trượt chân, chính là do con tiểu quỷ kia giở trò. Bởi vì oán khí của tiểu quỷ rất nặng, cho nên sau khi làm Tưởng Tuyên trượt ngã, trên người anh cũng liền lưu lại vết tích màu đen.

Những dấu ấn này xâm nhập vào máu, lâu ngày sẽ khiến cơ thể phát lạnh, kéo dài sẽ khiến huyết dịch ở chân đông cứng, không cách nào lưu thông, sớm muộn gì cũng biến thành tàn phế, thậm chí đối mặt với nguy cơ phải cắt bỏ.

Cố Sanh nhớ Lâm đạo trưởng từng nói, trên người Tưởng Tuyên không chỉ có vết ấn đen ở chỗ này, chỉ là không biết ở vị trí nào khác.

Lúc này, Lâm đạo trưởng lại ghé sát vào: "Là cái gì vậy? Cố đại sư?"

"Ông không nhìn thấy?"

Cố Sanh có chút kỳ quái, nhưng nhìn biểu cảm của Lâm đạo trưởng, ông dường như thật sự không thấy gì cả.

Chỉ là điều này thật lạ, rõ ràng trước đó chính Lâm đạo trưởng nói cho cô biết, trên người Tưởng Tuyên có dấu tay màu đen, không có lý nào lúc ấy ông có thể nhìn thấy, mà bây giờ lại không thấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-181.html.]

Lâm đạo trưởng bĩu môi, tỏ vẻ không vui: "Tôi cũng đâu phải trời sinh đã có Âm Dương Nhãn, làm sao có thể cái gì cũng nhìn thấy được?"

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.

Nói xong, thấy Cố Sanh vẫn chưa định nói cho mình, ông ta dứt khoát đi vòng từ phía bên kia ra trước, đến gần giường Tưởng Tuyên, mở một chiếc hộp gỗ lim nhỏ trong tay ra, từ bên trong lấy ra một nắm tro.

Biện pháp này, Lâm đạo trưởng lần trước cũng từng dùng, nên lần này Tưởng Tuyên thấy ông lôi chiếc hộp gỗ nhỏ ra, bèn nằm im không nhúc nhích, mặc cho ông rắc tro lên chân mình. Một lúc sau, trên lớp tro phẳng lì xuất hiện những chỗ lồi lõm, đúng là hình dạng hai dấu chân, còn ẩn hiện màu đen, y hệt như những gì Cố Sanh nhìn thấy trước đó.

Cố Sanh thấy phương pháp này khá mới lạ. Sư Môn của bọn họ thường ngày chỉ cần nhỏ dược thủy đặc chế vào mắt là có thể thấy được những thứ này, không cần phiền phức như vậy.

Đương nhiên, cũng có người như cô, thiên phú dị bẩm, không phải Âm Dương Nhãn, cũng có thể nhìn ra một vài thứ kỳ quái.

Lâm đạo trưởng sau khi nhìn thấy hai dấu chân kia, trong lòng thầm kêu một tiếng quả nhiên, chính là con tiểu quỷ kia làm trò xấu.

Xác minh được suy đoán trong lòng, ông ta đưa tay, chuẩn bị lau đi lớp tro kia, lại phát hiện Cố Sanh đang nhìn chằm chằm vào đống tro đó, trong mắt ánh lên vẻ dò xét.

Lâm đạo trưởng mấy ngày nay bị cô đả kích không ít, hiện tại thấy cô hứng thú với thứ này, liền đắc ý cười một tiếng: "Thứ này tốt lắm phải không? Đây là tôi phải bỏ ra số tiền lớn cố ý từ nước T mang về đấy. Giống như chúng ta không có Âm Dương Nhãn, muốn nhìn thấy hành tung của tiểu quỷ này, cũng chỉ có thể dùng cách này thôi."

Qua chuyện vừa rồi, Lâm đạo trưởng đã ngầm thừa nhận Cố Sanh có Âm Dương Nhãn. Cố Sanh cũng không giải thích, bởi vì giải thích xong, lại phải nói cho ông biết tại sao mình không có Âm Dương Nhãn mà vẫn có thể nhìn thấy quỷ vật.

Cô từ trước đến nay rất lười.

Loading...