Tay săn ảnh còn tưởng họ kinh ngạc vì ở đây paparazzi, nên chút ngượng ngùng, rằng họ đang kinh ngạc tốc độ như một cái bóng của Cố Sanh lúc nãy, cùng với cú đá bay .
Tuyệt đối là luyện võ, cao thủ!
Trong lòng ông Vu thoáng qua một ý nghĩ như . Ban đầu ông chỉ tỏ cung kính vì con gái nhờ vả Cố Sanh, nhưng bây giờ sự cung kính đó thêm mấy phần chân thật.
Còn bà Vu, cơn kinh ngạc thì càng thêm lo lắng. Cố Sanh càng lợi hại, họ càng khó cầu xin, nhịn liền bắt đầu lóc.
"Cố đại sư, van cầu cô, mau cứu San Nhu nhà !"
Bà , Cố Sanh cảm thấy tim gan bắt đầu đau nhói, khó chịu vô cùng.
Cô thật sự chịu đựng cái tội nữa, cũng mỗi khác đến lóc là cô tay giúp đỡ. Nghĩ tới nghĩ lui, cô cảm thấy vẫn nên tìm một cơ hội, trở về Cố gia một chuyến.
Dù thì, mắt xem , chỉ cách trở về Cố gia, tìm của nguyên chủ để câu trả lời, đồng thời thành tâm nguyện của nguyên chủ, thì chút chấp niệm cuối cùng mới khả năng biến mất.
Gọi cả ba trong phòng xong, Cố Sanh thêm một giây ở cửa phòng bên cạnh, thấy bất kỳ tiếng động nào.
Trong lòng cô thầm nghĩ, Tề Thịnh hơn phân nửa là ngoài lo liệu công việc, bên trong , nếu thể nào mở cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-169.html.]
Trong lòng thả lỏng một chút, cô trở về phòng, đóng sầm cửa . Tiếng động vang lên khiến mấy hóng chuyện ở hai bên đều giật nảy , lấm lét rụt đầu .
Có mấy lúc lấy điện thoại di động chụp, lùi về phòng lén lút lấy xem, phát hiện những khác trong ảnh đều rõ ràng, duy chỉ Cố Sanh, nào cũng ở những góc cạnh rõ vị trí, khuôn hình đúng chỗ cắt mất.
Bà Vu khi phòng liền nữa, chỉ là trong lòng vẫn thấp thỏm yên.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Lúc Cố Sanh , ông Vu vì tăng thêm phần trăm thành công, còn cố ý với cô: "Cố đại sư, chỉ cần cô thể giúp con gái , nhất định sẽ hậu tạ cô một phần lễ lớn."
Cố Sanh liếc xéo ông một cái. Trong lòng đột nhiên dâng lên ý oai phủ đầu, thể nào kiềm . Cô tùy ý lấy một tấm thẻ đen, ném tới mặt ông Vu: "Ông nghĩ thiếu tiền ?"
Ông Vu tấm thẻ đen đó, mắt mở lớn, nhưng dù cũng là tay lão luyện thương trường, nên nhanh che giấu vẻ thất thố.
"Là sai lời, Cố đại sư đừng trách, chỉ là bày tỏ một chút thành tâm mà thôi."
Bà Vu chợt vung tay đánh mạnh ông một cái, đôi mắt đỏ ngầu chằm chằm chồng: "Ông đừng giở mấy trò khôn vặt đó nữa, đợi đến lúc hại c.h.ế.t con gái ông mới cam tâm đúng ?"
Ông Vu những lời , vành mắt cũng chút đỏ lên, miệng mím chặt, một lời.
Cố Sanh lấy tấm thẻ, cần thêm gì nữa.
Cô tin rằng ông Vu thật lòng yêu thương con gái, nhưng ngoài điều đó , bản tính gian thương khôn lỏi của ông ăn sâu tận xương tủy, dễ dàng tin tưởng khác, tự nhiên cũng tin khác sẽ tùy tiện giúp đỡ .