CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 74

Cập nhật lúc: 2024-12-31 16:16:25
Lượt xem: 24

Sau Tết Trung Nguyên, thời tiết dần dần chuyển lạnh, Chu Lê đột nhiên cảm thấy ngồi ở trên quầy hàng, dựa vào cửa tiệm, quá lạnh. Liền quyết định mấy ngày này sẽ không ngồi chỗ đó nữa

Đã nhiều ngày buôn bán ế ẩm, trấn trên rất nhiều người đều về quê hỗ trợ gia đình thu lúa, người tới tiệm ăn cũng giảm bảy tám phần so với ngày thường

Thấy gần đây buôn bán chậm, lại nghĩ trong nhà cũng có lúa cần thu, một mình Lý thị ước chừng cũng lo liệu không hết quá nhiều việc, liền quyết định không tiếp tục buôn bán mấy ngày, về thôn hỗ trợ.

Ngày về thôn, đi ngang qua cửa nhà Thẩm Việt, cửa lớn viện nhà bọn mở ra, nàng ngẩng đầu nhìn vào, liền nhìn thấy một nữ tử, đang ngồi bên trong sửa xiêm y. Nữ tử tuổi thanh xuân cúi đầu, bộ dáng hết sức chuyên chú, đường may của nàng tựa hồ ép tới rất nhỏ, sửa đến cực kỳ nghiêm túc

Không biết giờ khắc này nhãn lực của Chu Lê từ đâu ra, thế nhưng liếc mắt một cái liền nhận ra đó là xiêm y Thẩm Việt

Lúc này nàng mới nhớ tới cô nương này là ai, ngày ấy cửa hàng nàng khai trương, cô nương này đã cùng Thẩm Việt đi vào tiệm. Đúng là biểu muội hắn, Ngưu Nhân Nhân.

Cô nương này lại vẫn ở nhà Thẩm Việt

Chu Lê âm thầm nghĩ, đây có lẽ, ước chừng là bộ dáng tức phụ tương lai của tam thúc đi.

Chu Lê không hề dừng chân, bước đi về nhà mình

Ngưu Nhân Nhân như cảm thấy gì đó, ngẩng đầu lên, vừa lúc nhìn thấy ngoài cửa viện, hiện lên bóng người áo xanh

Nàng gần như liếc mắt một cái liền nhận ra Chu Lê, nhăn mi, bĩu môi với cửa. Ấn tượng của Ngưu Nhân Nhân với Chu Lê, vốn chỉ có lần trước đi vào tiệm nàng ta ăn đậu hoa gặp mặt một lần. Sau đó, nàng thường đi bộ trong thôn, lại nghe không ít nhàn ngôn toái ngữ. Có phụ nhân thế nhưng so sánh nàng với Chu Lê, nói nàng bộ dáng còn không bằng Chu Lê, chỗ nào xứng đôi với Thẩm Việt tương lai có khả năng trúng cử làm quan

Lý thị nghe Chu Lê nói trở về hỗ trợ thu lúa, vội nói không cần, lúa có người hỗ trợ thu.

Nói là một nhà Thẩm Yêu bên cạnh sẽ thu lúa cùng bà, ruộng lúa hai nhà sát bên, nên cùng nhau thu.

“Đây vẫn do Việt Lang nói, hài tử kia, học giỏi, nội tâm cũng tốt.” Lý thị nhịn không được khen Thẩm Việt một phen.

Chu Lê cười gật gật đầu, không nói tiếp, trở về phòng mình

Lý thị thấy Chu Lê đi vội vàng, ánh mắt dừng trên bóng dáng Chu Lê, nhìn thêm chốc lát.

Ngày hôm sau, sáng sớm Lý thị liền cùng cả nhà bên cạnh đi ra đồng, kêu Chu Lê ở nhà, cà tím trên núi chín vẫn luôn không rảnh đi thu, dặn Chu Lê chờ lát nữa đi thu, còn dặn dò nàng giữa trưa khi đưa cơm làm thêm vài món thức ăn, để có thể ăn chung với một nhà Thẩm Việt

Hai ngày trước Lý thị ở nhà một mình, đi ra đồng thu lúa, đều là dùng cơm nhà Thẩm Việt, hôm nay nếu Chu Lê đã trở lại, bà liền nghĩ có thể đáp chút ân tình của người ta. Chu Lê nấu cơm ăn ngon, tin tưởng một nhà Thẩm Việt đều sẽ thích.

Sáng sớm Chu Lê đi lên núi thu một sọt tre cà tím trở về, khi đến đầu giờ Tỵ, nên nấu cơm.

Từ trước nghe Lý thị nói, giữa trưa sẽ cùng cả nhà Thẩm Việt dùng cơm ngoài ruộng, nàng nấu trước một nồi chè đậu xanh, sau đó liền đứng ở bệ bếp nhìn nhìn mẻ cà tím mới hái, suy nghĩ một chút, lại đi bồn hoa hậu viện hái được một mớ hoắc hương, lại vớt cá trích nuôi trong lu nước lên xử lý, lại nướng bánh nhân thịt, cắt thịt khô, sau khi chuẩn bị hành gừng tỏi cùng tất cả gia vị, liền bắt đầu đốt củi nhóm lửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-74.html.]

Trong lúc nấu thịt khô, nàng liền đem bánh nhân thịt đã nướng xong, cắt thành từng miếng từng miếng bỏ vào trong hộp bên cạnh, chờ nấu thịt khô xong, nàng vớt ra trước, lại xào đậu que với thịt khô, lại làm thêm món cá trích nấu hoắc hương, làm xong hết thảy đồ ăn, bỏ vào hộp, đi ra cửa

Nói cũng khéo, mới ra cửa đi được hai bước, phía sau liền vang lên tiếng nữ tử, gọi một tiếng A Lê tỷ tỷ.

Chu Lê quay đầu nhìn lại, đúng là Ngưu Nhân Nhân, trong tay nàng cũng mang theo một hộp đồ ăn, hai ba bước chạy đến trước mặt Chu Lê. Chu Lê đoán nàng đại khái cũng đưa cơm ra ruộng, liền cùng nàng đi.

Hai người không quá thân quen, đều không nói gì, Chu Lê cũng không phải người dễ nói chuyện, nên không chủ động mở miệng. Chờ đi được một lúc, Ngưu Nhân Nhân mới bắt đầu trò chuyện cùng nàng

Hỏi Chu Lê làm món ăn gì. Chu Lê đúng sự thật đáp.

Ngưu Nhân Nhân vừa nghe, hưng phấn nói: “Ngươi cũng làm cá trích nấu hoắc hương? Thật trùng hợp, ta cũng làm, biểu ca thích ăn cái này, ta cố ý làm cho hắn.” Chu Lê nghe, cười một cái.

Ngưu Nhân Nhân thấy nàng không tiếp lời, âm thầm liếc nàng vài lần. Thầm nghĩ cũng không xinh đẹp bao nhiêu, bất quá đôi mắt hơi to, n.g.ự.c hơi lớn, mở một cái cửa hàng, cả ngày xuất đầu lộ diện, nghe nói có người goá vợ thôn bên cạnh vẫn luôn thích nàng, mị lực thật không nhỏ.

Lại nghĩ đến tướng công tương lai của mình, dáng vẻ người đọc sách đường đường, ngày sau có thể sẽ làm quan nữa. Vậy nàng chính là quan phu nhân rồi, cấp bậc không thể giống một quả phụ thôn dã được

Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng đối diện với gương mặt xinh đẹp lại có phong vận của Chu Lê, bất chợt cảm thấy có chút không dễ chịu

Đi vào ruộng, Chu Lê đứng ở trên bờ ruộng, đã thu hơn một nửa lúa trong ruộng, Lý thị cùng cả nhà Thẩm Việt đều còn đang vội vàng.

Chu Lê gọi một tiếng nương, dẫn tới mọi người đều quay đầu lại.

Thẩm Việt kéo ống tay áo cùng ống quần, tay trái cầm một đám lúa vừa cắt, tay phải nắm lưỡi hái, mồ hôi trên trán dưới ánh nắng chói chang buổi trưa lóe lên thủy quang. Hắn nhìn bờ ruộng cách đó không xa, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Chu Lê.

Hắn còn không biết Chu Lê về thôn, chốc lát khi nhìn thấy, trước là kinh ngạc một chút, ngay sau đó, là vành tai đỏ lên.

Tâm tư bay đến đêm đó trên gác mái thư viện, lần hắn cầm thú đó. Vội thu hồi ánh mắt, khom lưng cắt lúa.

Thẩm Yêu thấy nhi tử cơm tới còn muốn tiếp tục làm việc, đi tới vỗ vỗ vai hắn: “Nhi tử, ăn cơm.”

Nhi tử không muốn ăn……

Thẩm Việt đứng lặng trong chốc lát, thấy mọi người trong nhà đều đi tới trên bờ ruộng, hắn mới chậm rì rì đi đến lạch nước bên cạnh ruộng rửa sạch cái tay, lại chậm rãi đi qua

Chu Lê cùng Ngưu Nhân Nhân sớm đã bày đồ ăn ra. Bởi vì hai nhà cùng nhau ăn cơm, liền đặt đồ ăn cạnh nhau.

Ngưu thị kinh ngạc phát hiện hôm nay có hai đĩa cá trích nấu hoắc hương, liền hỏi ra miệng cái nào là ai làm.

Chu Lê đang muốn trả lời, Ngưu Nhân Nhân đã cười nói: “Cô mẫu ăn trước rồi đoán thử xem.”

Tâm tư Ngưu thị xoay chuyển, nói: “Ta nếm không ra, để biểu ca ngươi nếm, hắn thích ăn cá trích nấu hoắc hương, lại thường ăn món ngươi làm, hắn quen thuộc tay nghề ngươi, chắc có thể đoán ra được”

Thẩm Việt đang cầm chiếc đũa, nhắm chuẩn một đĩa cá, chuẩn bị đưa xuống gắp. Nghe vậy, chiếc đũa ngừng lại

Loading...