CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 163

Cập nhật lúc: 2025-01-02 10:22:48
Lượt xem: 19

Ngày hôm sau, sáng tinh mơ Thẩm Việt phải dậy đi phủ nha, Chu Lê ngủ đến có chút say, ngay cả Thẩm Việt đi khi nào cũng không biết.

Ngưu thị chưa bao giờ quản Chu Lê ngủ nướng, bà cũng là người từng trải, nữ tử trong thời kỳ cho b.ú ngủ nhiều cũng khá tốt.

Chờ đến lúc Chu Lê tỉnh mặt trời đã lên cao. Nàng ăn chút cháo táo đỏ nhà bếp để lại cho nàng, cho hài tử b.ú xong, liền ra cửa đi đến quán cơm món hầm.

Hôm qua mới khai trương, mọi người cảm thấy mới mẻ, buôn bán tốt là đương nhiên, chỉ là không biết hôm nay thế nào.

Kết quả mới vừa đi đến cửa tiệm, nhìn xuyên qua cửa sổ thấy bên trong cư nhiên không còn chỗ ngồi. Chu Lê ngừng ở trước cửa, nhìn cảnh tượng khí thế ngất trời bên trong, nghe hương vị cay bay lên bốn phía, khóe miệng giương lên.

Nàng đột nhiên sinh ra một ít cảm khái, nhớ tới trước kia nàng bất quá chỉ mở một cửa hàng đậu hoa nhỏ ở Cam Thủy trấn, trước nay không nghĩ tới có thể mở cửa hàng ở phủ thành, hết thảy việc này giống như giấc mộng vậy.

Tiểu nhị bên trong nhận ra nàng tới, vội chạy ra đón nàng vào. Chu Lê tiến vào, nhìn nhìn ở nhà chính một chút, lại đi ra sau nhà bếp nhìn nhìn một chút, hết thảy ngay ngắn trật tự, tựa hồ nàng cũng không cần dặn dò gì thêm.

Nàng ở lại trong tiệm một chút, bỗng nhiên cảm thấy chỉ bán món hầm tựa hồ có chút đơn điệu, dường như có thể bán thêm một chút đồ ăn vặt. Nghĩ đến đây, nàng lập tức rời khỏi cửa hàng trở về nghiên cứu.

Nàng kéo người giúp việc ở nhà bếp cùng nhau nghiên cứu, cái gì bánh dày đường đỏ, bánh bí đỏ, còn có món mặn, đều nghiên cứu một lần.

Khi đang nghiên cứu đến khí thế ngất trời, bỗng nhiên thấy hộ vệ vội vội vàng vàng chạy vào bẩm báo, người triều đình tới, nói là tới tuyên thánh chỉ.

“Thiệt hay giả?” Chu Lê có chút khó có thể tin, trong tay còn không ngừng nhồi bột.

Hộ vệ: “Thật sự thật sự, người tới còn mang theo lệnh bài đại nội, loại lệnh bài này ta từng gặp qua, nhất định không sai!”

Chu Lê vội rửa sạch tay đi theo hộ vệ ra ngoài, trong miệng còn nói mãi: “Nhất định là tìm đại nhân các ngươi, chàng còn chưa hạ chức đâu, ta phải đi nói với người tuyên chỉ xem sao, xem hắn chờ chàng trở về rồi tuyên hay như thế nào.”

Kết quả đi đến sảnh ngoài, liền thấy một gương mặt quen thuộc, đúng là Hoa công công đã gặp mấy tháng trước.

Chu Lê tiến lên hàn huyên một phen, rồi nói Thẩm Việt còn ở trong nha môn.

Hoa công công nói: “Nếu cần tìm hắn, đã sớm đến phủ nha tuyên chỉ rồi.”

Ngụ ý là tìm nàng?

Ngay sau đó liền thấy Hoa công công đột nhiên mở ra một quyển trục hoa văn rồng mạ vàng, cao giọng đọc: “Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu rằng……”

Chu Lê vội vàng quỳ xuống, nàng có chút ngốc, cho đến khi Hoa công công đọc xong thánh chỉ, vẫn còn ngốc.

Mơ màng hồ đồ tiếp nhận thánh chỉ, quên cả đứng lên.

Hoa công công cười nói: “Lục phẩm sắc mệnh Thanh Hoan phu nhân, mau mau đứng lên đi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-163.html.]

Lúc này Chu Lê mới đỡ Ngưu thị cũng có chút ngốc đứng lên.

Chu Lê: “Công công, dân phụ không hiểu.”

Hoa công công chỉ cười, cũng không giải thích cái gì, lúc gần đi lại nói: “Phu nhân, dưa muối của nhà ngài…… Còn không?”

Còn còn, về sau nàng có ủ mới thêm một ít, nàng lập tức gọi người đi ôm một vò ra.

Hoa công công nhận vò dưa muối cười nói: “Tuy lần trước phu nhân có viết cách làm dưa muối, nhưng trước sau vẫn là tự tay phu nhân làm ăn ngon nhất. Thay ta vấn an Thẩm đại nhân.” Nói xong, liền dẫn các sai dịch truyền chỉ rời đi.

Ngưu thị thấy người đi rồi, mới hỏi: “Lục phẩm sắc mệnh Thanh Hoan phu nhân là gì?”

 

Chu Lê lắc đầu: “Con không biết, chờ Việt Lang trở về hỏi chàng một chút.”

Ngày này Thẩm Việt đến lượt trực đêm, đến giờ Hợi (21h - 23h) mới hạ chức, lúc trở về đã là đêm khuya tĩnh lặng.

Hắn vốn cho rằng mình trở về trễ như vậy, Chu Lê đã sớm ngủ, kết quả đi đến cửa chính phòng, liền thấy bên trong đèn vẫn còn sáng.

Hắn cong cong khóe môi. Phu nhân đây là đang đợi hắn nha! Nghĩ đến đêm qua triền miên trong ổ chăn, lòng Thẩm Việt tràn đầy chờ mong bước vào cửa.

Đi đến phòng trong, liền thấy Chu Lê đang ngồi ở đầu giường, nghiêng đầu nhắm hai mắt, tựa hồ ngủ rồi.

Hắn nhẹ nhàng đi qua, thấy ngọn đèn dầu chiếu lên một bên mặt tức phụ thực sự ôn nhu, liền nhịn không được cúi người hôn một cái.

Chu Lê cảm nhận được xúc cảm trên trán, vốn dĩ còn chưa ngủ sâu, lập tức tỉnh lại: “Chàng đã trở về?”

“Phu nhân về sau không cần chờ ta, mệt nhọc cứ đi ngủ.”

Chu Lê bỗng nhiên nhớ tới cái gì, vội đưa thánh chỉ đang nắm chắc trong tay cho Thẩm Việt: “Chàng xem, đây là thứ gì?”

Thẩm Việt vừa thấy, quyển trục hoa văn rồng mạ vàng, đây không phải……

Vội vàng nhận lấy nhanh chóng mở ra xem.

Chu Lê bò đến trên đầu vai hắn cùng nhau xem: “Việt Lang, vì sao Hoàng Thượng lại hạ chỉ cho ta vậy? Thanh Hoan phu nhân là có ý gì a?”

Thẩm Việt xem xong liền hiểu rõ, kích động ôm Chu Lê hung hăng hôn một cái.

 

Chu Lê bị hôn lại càng ngốc.

Loading...