Cô Lao Công Duy Nhất Trong Trò Chơi Kinh Dị - [Phần 5] - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-12-05 17:30:39
Lượt xem: 590

12

 

“Chào mừng ngươi đến với buổi tiệc cuối cùng. Là người sở hữu vé cửa ác ý, ngươi sẽ được diện kiến vị thần của thế giới này.”

 

“Hãy trình bày kế hoạch hủy diệt thế giới của ngươi. Đây là nhiệm vụ cuối cùng của ngươi.”

 

“Hoàn thành nhiệm vụ, phần thưởng của ngươi sẽ được nhân bảy lần, và ngươi sẽ thoát khỏi phó bản.”

 

……

 

Âm thanh nhắc nhở vừa dứt, tôi liền xuất hiện giữa không trung.

 

Ngôi thần điện vàng son lộng lẫy hiện ra trước mắt, những bậc thang hướng lên cao kéo dài đến vô tận.

 

Có thể nhìn thấy vài bóng người đang chìm vào suy tư.

 

Họ có vẻ là những người từng giữ vé cửa ác ý trước đây.

 

Bọn họ cũng đã từng suy nghĩ về cách hủy diệt thế giới này: 

 

Đại hồng thủy, núi lửa phun trào, khủng hoảng trí tuệ nhân tạo, Cthulhu…

 

Thiên thạch, đất nứt, người ngoài hành tinh…

 

Thây ma, virus, quái thú vực sâu…

 

Tôi không hề chần chừ, tiến thẳng lên những bậc thang.

 

Không có Tiểu Hắc và Tiểu Bạch bên cạnh, trong lòng vẫn có chút lo lắng.

 

Nhưng đã đến đây, không thể không lấy hết dũng khí ra mà đi tiếp.

 

Tôi lấy từ người cuốn sách thuần kim mang theo bên mình.

 

Trên trang đầu tiên của cuốn sách, có chữ ký của Boss trong phó bản Đồng Thoại.

 

Trang thứ hai thì vẫn còn để trống.

 

Vừa leo những bậc thang dài vô tận, tôi vừa suy nghĩ nên nói gì khi gặp thần.

 

Không có Tiểu Bạch giúp hồi phục thể lực, tôi cảm thấy mình nhanh chóng kiệt sức.

 

Xung quanh, mây trời và không gian gần như không thay đổi, khiến cảm giác mệt mỏi càng thêm nặng nề.

 

Tên Boss này thực sự phiền phức, đến đây rồi mà muốn gặp mặt vẫn phải đi lâu như vậy.

 

Tuy nghĩ như vậy, nhưng tôi không dám nói ra.

 

Dù sao hắn từng là cốt cán dưới trướng kẻ tiền nhiệm.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Gần đây, kẻ tiền nhiệm đang có dấu hiệu gây sóng gió, nếu hắn thật sự trốn ở đây, tôi e rằng mình không sống nổi.

 

Phật tổ, Chúa trời, Tam Thanh Lão Gia… Tôi nghĩ hết những vị thần có thể nghĩ tới.

 

Hy vọng nhận được một chút may mắn.

 

Thành bại thế nào, chỉ còn trông chờ vào lúc này.

 

Không biết đã đi bao lâu, cũng chẳng rõ đã đến đâu.

 

Cuối cùng, tôi nhìn thấy một người đàn ông ngồi ở vị trí cao.

 

Bên dưới hắn là một tòa tháp được xây bằng những đồng tiền thời gian.

 

Bên cạnh hắn là 89 chiếc máy chủ.

 

Những chiếc máy chủ này mỗi chiếc đều mang đặc trưng của từng khu vực riêng.

 

Tinh Tụ, chính là những rặng san hô đủ sắc màu.

 

Tái bác Cửu Long, tràn đầy hơi thở cơ khí.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/co-lao-cong-duy-nhat-trong-tro-choi-kinh-di/phan-5-chuong-7.html.]

Hang Vạn Phật, lại là một pho tượng Phật khổng lồ.

 

……

 

Tên Boss tự xưng là thần mở mắt ra, cất tiếng: “Hãy trình bày kế hoạch hủy diệt thế giới của ngươi đi.”

 

13

 

Tôi nói: "Tôi đề nghị thực hiện chế độ làm việc 007, thế giới sẽ nhanh chóng bị hủy diệt."

 

Hắn nhìn tôi, lại còn gật đầu: "Không tồi, mặc dù hơi cũ, nhưng cũng khá mới mẻ."

 

Tôi thầm nghĩ, đây là kiểu mâu thuẫn gì thế này?

 

Một đề nghị qua loa thế này cũng có thể chấp nhận được sao?

 

Thật là hết biết mà.

 

Hắn hỏi: "Còn ý kiến nào khác không?"

 

Tôi đáp: "Để bọn họ ăn chơi nhảy múa, bào mòn ý chí của họ; hoặc là cho mỗi người một điều ước, tự do phát huy."

 

Tôi bắt đầu nói linh tinh rồi.

 

Lần này hắn không khen ngợi nữa: "Có phần lặp lại kiểu trước, cảm giác ngươi chuẩn bị không kỹ càng."

 

Đương nhiên là vậy, tôi vốn không nhắm đến việc qua cửa.

 

Tôi nói: "Thực ra, ta đến đây theo lệnh của ông chủ."

 

Tôi lấy ra cuốn sách vàng ròng: "Nguyên văn lời ông chủ, một khi phát hiện kẻ tiền nhiệm, phải báo cáo ngay."

 

Mắt hắn nheo lại, nhìn chằm chằm vào cuốn sách: "Còn gì nữa không?"

 

Tôi căng thẳng nói: "Cần ngươi ký tên vào đây."

 

Ầm! Trời nổ tung, bầu trời âm u như khuôn mặt hắn.

 

Hắn siết chặt nắm đấm, tiếng kêu "rắc rắc" vang lên.

 

Bên ngoài thần điện, cuồng phong nổi lên dữ dội.

 

Hắn nói: "Lúc trước khi ta đầu quân cho hắn, không phải như thế này."

 

Tôi đột nhiên nhớ ra một câu: Trước đây là trước đây, bây giờ là bây giờ. Kỹ năng thì luyện thêm, thua không nổi thì đừng chơi.

 

Nhưng vào thời điểm then chốt này, tôi không dám đùa giỡn nữa.

 

Tôi cố nặn ra một nụ cười: "Giờ tình hình khác rồi, chắc ông chủ cũng không có ý gì khác đâu, chỉ đơn thuần là để ứng phó với kẻ tiền nhiệm thôi."

 

Hắn mặt lạnh nói: "E là không phải đâu, hắn nhân cơ hội này muốn gom quyền lực về tay mình."

 

Tôi nói: "Không đâu, ông chủ là người rất tốt, sẽ không làm thế."

 

Biểu cảm của hắn không thay đổi chút nào, nhưng tôi lại cảm thấy áp lực ngày càng lớn.

 

Lần này có lẽ toi đời rồi.

 

Hắn nói: "Khi kẻ tiền nhiệm nắm quyền, ta sống chẳng khác gì một con chó, ta phản bội hắn vì tự do, bây giờ các người lại muốn xiềng ta bằng xích sắt!"

 

Tim tôi như ngừng đập, khó thở.

 

Hắn đứng lên: "Ta sẽ không làm kẻ hèn nhát nữa!"

 

"Hôm nay g.i.ế.c ngươi, ngày mai g.i.ế.c hắn!"

 

14

 

Toàn bộ thế giới tối sầm lại, tôi ngửi thấy mùi hôi thối.

 

Không, đây là mùi của cái chết.

 

Loading...