Cô Lao Công Duy Nhất Trong Trò Chơi Kinh Dị - [PHẦN 4] - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-12-05 17:23:16
Lượt xem: 841
Từ việc chọn loại cây, khoảng cách trồng, phối hợp với các loại cỏ, đến cách tưới tiêu, ông đều giảng giải rất cặn kẽ.
Ông nói với chúng tôi: "Trước đây là sa tiến người lui, giờ là người tiến sa lui. Rất có hy vọng."
Niềm vui của ông xuất phát từ tận đáy lòng, khiến tôi lặng người.
Khi trở lại giao diện nhiệm vụ phụ, ông chủ nhìn tôi, hỏi: "Sao trông cô đen đi vậy?"
6
Tôi nói: "Cũng tạm thôi, dù sao cũng không đen bằng Tiểu Hắc."
Ông chủ bật cười: "Nếu cô mà đen như Tiểu Hắc, đừng nói là thay đổi chủng tộc, đến cả loài cũng khác luôn rồi."
Tiểu Hắc đi ngang qua chẳng thèm để ý đến chúng tôi. Kể từ khi dị năng xuyên qua phó bản của nó bị ông chủ phát hiện, nó chẳng buồn giả vờ nữa.
Thời gian này không mở phó bản, nó thường xuyên ra ngoài lang thang.
Còn Tiểu Bạch, hay bám theo nó, chạy lon ton khắp nơi.
Tôi hỏi: "Tiểu Bạch đâu rồi?"
Tiểu Hắc nhảy lên giá sách: "Nó đến phó bản Cửu Vĩ rồi."
7
Bên trong phó bản Cửu Vĩ.
Cửu Vĩ hồ ly nhiệt tình chào tôi: "Lâu rồi không gặp."
Dưới chín chiếc đuôi của nó, Tiểu Bạch đang chạy nhảy tung tăng.
Tôi thở ra một hơi khí lạnh, kéo chặt áo lông vũ trên người: "Đâu có lâu, mới chỉ một tuần thôi mà."
Cửu Vĩ lắc lắc cái đầu lông xù của mình, tuyết rơi xuống từ trên người nó: "Vậy sao? Ta còn tưởng ít nhất cũng phải một tháng rồi."
Tôi bước lên phía trước: "Ngọn núi mà cô nói, tôi đã đi xem qua rồi, mấy con hồ ly ở đó sắp bị khách du lịch cho ăn đến thành cáo béo hết rồi."
Nó cười, đôi mắt nheo lại thành một đường: "Thế thì tốt. Ta hy vọng ta sẽ là nạn nhân cuối cùng của bọn săn trộm."
Nhìn nó, tôi không khỏi đau lòng. Tôi lấy ra món đồ chơi thần kỳ làm người tuyết mà mình mang đến: "Cho ngươi xem cái này, chỉ cần kẹp một cái."
Cửu Vĩ tò mò ghé lại gần.
"Người tuyết nhỏ sẽ xuất hiện."
Nó trầm trồ: "Thật là kỳ diệu."
Tôi mở túi, lấy ra đủ loại kẹp khác nhau: "Người tuyết lớn nhiều rồi, có muốn thử làm người tuyết nhỏ không?"
Tiểu Bạch bị Cửu Vĩ đùa nghịch cũng chạy đến, đôi mắt sáng long lanh như thủy tinh, tò mò hỏi: "Meo meo?"
Tôi nhìn nó: "Ngươi cũng muốn chơi thử à?"
Nó gật gật đầu nhỏ: "Meo."
Tôi đưa kẹp cho nó: "Thử đi."
Tiểu Bạch nằm xuống tuyết, cẩn thận dùng hai miếng đệm thịt ở chân trước ép đồng thời hai đầu của chiếc kẹp.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Vì ép ở mép ngoài, lực không đều, chiếc kẹp bật ra như lò xo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/co-lao-cong-duy-nhat-trong-tro-choi-kinh-di/phan-4-chuong-4.html.]
Tiểu Bạch tròn mắt ngạc nhiên: "Meo?"
8
Rời khỏi phó bản Cửu Vĩ, tôi đi đến trước cửa phó bản Huyết Nguyệt.
Cánh tay đang giơ lên dừng lại hai giây, cuối cùng vẫn gõ cửa: "Tiểu Trương, tôi có thể vào không?"
Cô ấy sốt ruột mở cửa, dựa nghiêng vào khung, nhìn tôi với ánh mắt oán trách: "Má Ngô, đồ phụ bạc! Cuối cùng cô cũng chịu đến thăm tôi rồi."
Tôi chăm chú quan sát cô ấy: "Vết thương thế nào rồi?"
Cô xoay một vòng 360 độ: "Không sao cả, chỉ là một hình phạt rất nhỏ, cô đừng lo. Không đúng, cô vốn dĩ đâu có lo! Tôi đã hồi phục được năm ngày rồi, vậy mà cô không đến thăm tôi ngay."
Cô ấy hếc mũi: "Tôi giận rồi, kiểu giận mà không thể dỗ được ấy."
Tôi giải thích: "Mấy ngày nay tôi bận việc bên ngoài, nguyện vọng của các NPC phải từng cái một thực hiện. Mấy việc chỉ cần dùng tiền thì dễ, nhưng những thứ như quyên góp vật tư thì tôi phải đích thân giám sát."
Tiểu Trương bịt tai lại: "Tôi không nghe mấy lý do chính đáng của cô đâu."
Tôi bật cười: "Vậy xin hỏi phải làm sao mới có thể dỗ dành được Tiểu Trương xinh đẹp, đáng yêu đây?"
Cô ấy thả tay ra khỏi tai: "Nghe nói có hai chú mèo có thể xuyên qua phó bản, cô đưa chúng đến đây cho tôi chơi thử đi."
Chơi thử nghe có ổn không?
Tôi nhìn cô ấy: "Tôi có thể mời chúng qua gặp, còn chơi được với nhau hay không thì phải xem thế nào đã."
9
Phó bản mèo trắng - đen.
Tiểu Hắc lắc đầu: "Không đi, tôi không quen ai tên Trương Tam Lý Tứ cả, không muốn gặp."
Tôi nhìn nó: "Gặp chút thôi mà. Tôi sẽ mua cá nhỏ cho cậu."
Nó vẫy vẫy đuôi: "Cô cứ dẫn Tiểu Bạch đi đi. Gần đây nó cứ như phát hiện ra châu lục mới, đam mê vô bờ bến với chuyện đi thăm nơi khác, không biết lại chạy đến phó bản nào nữa rồi."
Phó bản Đáy Biển chính là phó bản nơi Hải Quái sống.
"Giới thiệu phòng: Dưới đáy biển có vô số báu vật, nhưng báu vật ấy từ đâu mà đến?"
10
Tôi bước vào phó bản, xuất hiện trên boong của một chiếc thuyền cướp biển.
Nhìn ra xa.
Tiểu Bạch đang đứng trên đỉnh đầu của Hải Quái, giống hệt Simba trong Vua Sư Tử, ngẩng đầu nhìn về phía mặt trời.
Không ai nói với ai câu nào.
Cứ thế trôi theo dòng hải lưu.
Dường như muốn trôi mãi cho đến khi mặt trời lặn.
Tôi gọi lớn: "Hải Quái, tôi đến tìm Tiểu Bạch một lát."
Cả hai đồng thời quay đầu lại, động tác ăn khớp không ngờ.
Hải Quái lười biếng lên tiếng: "Là Má Ngô à."