Có Không Giữ - Mất Lấy Lại Mệt Ghê - Chương 98

Cập nhật lúc: 2025-10-18 04:21:49
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Trò chơi bài 'Thật Thách' phiên bản rút gỗ.” - Tô Vãn Chi chỉ tháp gỗ đặt bàn - “Mỗi sẽ rút một thanh gỗ , nếu ai tháp sập thì rút một lá bài và theo yêu cầu đó.”

Trò chơi gần như mùa nào cũng xuất hiện, là tình tiết mà khán giả yêu thích nhất.

“Thật Thách”, chỉ tên thôi thấy kích thích , ai mà lá bài sẽ những câu hỏi và yêu cầu oái oăm đến mức nào.

Hai mùa thậm chí còn yêu cầu như nắm tay bên cạnh cho đến khi trò chơi kết thúc.

Và thật trùng hợp, cặp đôi nắm tay hôm đó cuối cùng thành đôi thật.

Liễu Thư bỗng : “Ơ, hình như chỉ thiếu mỗi Lục Thanh Yến, gọi chơi chung .”

Tô Vãn Chi tán thành: “ đó, đông chơi chung mới vui chứ.”

Tiết Nhất Minh góp lời: “ nãy giờ thấy , chẳng .”

Nghiêm Tự dậy: “Để xem về .”

Nghiêm Tự dứt lời, Lục Thanh Yến liền từ phía ký túc xá nam đẩy cửa bước .

Anh thấy cả đám đông tụ tập ngoài ban công, vẻ mặt thoáng chút kinh ngạc. Anh vốn định về phòng, nhưng gọi .

Tiết Nhất Minh vội vàng: “Khoan , Lục Thanh Yến đừng vội, còn thiếu mỗi thôi, mau đây!”

Lục Thanh Yến dừng bước, đầu .

Ánh mắt vặn bắt gặp cảnh Quan Linh và Ôn Dã đang ghé tai thì thầm to nhỏ.

“Chuyện gì?” - Miệng thì hỏi , nhưng chân bước tới.

Liễu Thư vui vẻ : “Mọi cùng chơi game, chơi chung luôn .”

“Trò gì?” Lục Thanh Yến kéo một chiếc ghế xuống ngay cạnh Quan Linh.

Chỗ đó vốn hết ghế, giữa Quan Linh và Ôn Dã chỉ còn một trống bằng nửa chiếc ghế. Lục Thanh Yến cứ thế chen , nghiêng ở đó.

Ôn Dã cau mày .

Quan Linh cũng hiểu Lục Thanh Yến đang giở trò gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-98.html.]

Tô Vãn Chi một vòng: “Đủ , chúng bắt đầu thôi.”

Hình Na lên tiếng: “Vậy tớ bắt đầu nhé, đó lượt từ trái sang .”

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

Hình Na rút một thanh gỗ từ phía , tháp gỗ vẫn vững vàng hề lay động.

“Đến .” Hình Na sang Nghiêm Tự bên cạnh.

Nghiêm Tự rút một thanh, cũng đổi.

Những lượt đầu tiên lúc nào cũng khá dễ dàng, nhưng khi qua hết vòng thứ nhất, tháp gỗ bắt đầu lung lay, chực chờ sụp đổ.

Lúc , ai nấy đều hết sức cẩn thận.

Đến lượt Tô Vãn Chi, cô chọn thanh gỗ ở ngoài cùng bên . Trông vẻ an , nhưng cô chạm , cả tháp gỗ đổ sập xuống.

“Rồi, rút bài nào.” Hình Na đẩy xấp bài mặt Tô Vãn Chi.

Tô Vãn Chi kêu lên một tiếng “Aiya”: “Tớ cứ tưởng nó sẽ đổ chứ.”

Cô thở dài, rút một lá bài.

“Ồ.”

Tô Vãn Chi xong nội dung lá bài nhưng thành tiếng, đó lộ vẻ mặt kinh ngạc.

“Viết gì thế?” Tiết Nhất Minh tò mò hỏi.

Tô Vãn Chi đẩy lá bài giữa bàn để cùng xem.

Liễu Thư ghé sát : “Ở đây bạn rung động ? Nếu , hãy một đặc điểm của .”

Tô Vãn Chi ngượng ngùng cúi đầu.

“Có ạ. Đặc điểm của là… sẽ khiến khác cảm thấy ấm áp, ở bên cạnh chút áp lực nào cả.”

Lời miêu tả thật thể áp dụng cho bất kỳ ai. từ khi đến đây, Tô Vãn Chi chỉ tiếp xúc nhiều với vài . Nghiêm Tự thể loại trừ, vì cả hai gần như chuyện với . Lục Thanh Yến thì càng thể, lạnh lùng như một tảng băng, từ “ấm áp” căn bản thể dùng để hình dung .

Vậy chỉ còn Tiết Nhất Minh, Hàn Tiệp Tư và Ôn Dã.

 

Loading...