Có Không Giữ - Mất Lấy Lại Mệt Ghê - Chương 96

Cập nhật lúc: 2025-10-18 04:21:47
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hay là... cả ba cùng ?

Chắc sẽ khoa trương đến mức hẹn hò ba nhỉ.

Quan Linh chút lơ đãng.

Không thấy cô trả lời, Ôn Dã nghĩ rằng cô , sợ quá vội vàng dọa cô sợ, liền vội giải thích: “Nếu em cảm thấy thì thể từ chối.”

Anh chút hối hận, nên câu “chỉ hai chúng ”, mập mờ quá. Lẽ nên từ từ thì hơn.

“Ngày mai cũng mấy giờ mới về nữa, để mai tính ?”

“Cũng đúng. Vậy đợi em về .”

Hai đang định xuống lầu thì bất ngờ chạm mặt Lục Thanh Yến đang lên.

Lục Thanh Yến thấy họ, khẽ nhướng mày, đôi mắt lạnh lùng dán chặt gương mặt Quan Linh. Cô thản nhiên đối diện với ánh của , vẻ mặt bình tĩnh chút gợn sóng.

“Hai cùng sách lầu ?”

Ánh mắt Lục Thanh Yến dừng cuốn sách trong tay Quan Linh.

“Không , là chút chuyện tìm cô , mới chuyện một lát thôi.” Ôn Dã giải thích.

Lục Thanh Yến hai họ, rõ đang nghĩ gì, chỉ “Ồ” một tiếng.

“Anh lên phòng sách ?” Ôn Dã hỏi.

“Không .” Lục Thanh Yến chằm chằm Quan Linh, “ cũng tìm cô chút việc.”

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

Cả Quan Linh và Ôn Dã đều sững .

Cả hai cùng Lục Thanh Yến, còn Ôn Dã thì im bặt.

Không khí bỗng trở nên chút khó xử.

Bình luận màn hình đột nhiên tăng vọt.

[Ba hẹn đến gì?]

[Sao trùng hợp thế nhỉ? Ai cũng đến tìm Quan Linh.]

[ là Tu La tràng, nổi hết cả da gà! thích!]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-96.html.]

[Kích thích ghê, chỉ thích xem mấy cảnh thế thôi!]

Các bình luận viên trong phòng quan sát cũng vô cùng phấn khích. Không ngờ một luôn kiệm lời như Lục Thanh Yến cũng chủ động tìm Quan Linh, còn thẳng mặt Ôn Dã.

Đây chẳng là tuyên chiến công khai ?

Vương Tề Sơn: “Sao ngửi thấy mùi t.h.u.ố.c s.ú.n.g nồng nặc thế .”

Trang Sân Sân: “Hay đây, chiến trường sắp bùng nổ .”

Ngô Diên kích động đến mức bật dậy, cởi cả áo khoác : “Gay cấn quá, toát hết cả mồ hôi, nóng thật sự!”

Sở Hàn: “Xem ngày mai Quan Linh sẽ bận rộn lắm đây.”

Cố Như Nam: “Lục Thanh Yến , thật sự thích Quan Linh ?”

Sở Hàn: “ từ , thái độ của đối với Quan Linh bình thường.”

Nhan Lâm: “Làm bây giờ, đột nhiên thấy đôi Quan Linh với Lục Thanh Yến tướng phu thê.”

Ngô Diên: “Tiểu Nhan, cái miệng thần của đừng mà đẩy thuyền lung tung đấy.”

Vốn dĩ Quan Linh chuyện với Lục Thanh Yến, nhưng Ôn Dã bên cạnh, nếu cô phớt lờ thì quả thật kỳ quặc, ngược còn dễ khiến khác nghi ngờ.

“Anh tìm chuyện gì?”

Lục Thanh Yến liếc Ôn Dã.

Ánh mắt đó rõ ràng đang : Cậu ở đây tiện, phiền tự giác tránh .

Ôn Dã đến khó chịu, liếc sang Quan Linh, chần chừ vài giây : “Vậy hai chuyện nhé, nhớ còn quần áo giặt, về phòng đây.”

“Vâng.”

Đợi Ôn Dã , cầu thang chỉ còn Quan Linh và Lục Thanh Yến.

Quan Linh , Lục Thanh Yến thấp hơn cô bốn bậc thang. Cho dù cao hơn cô, lúc cũng ngẩng đầu lên để cô. Đây là một dịp hiếm hoi Quan Linh thể dùng ánh mắt từ cao xuống .

Dù cô cố giữ vẻ bình tĩnh và thờ ơ, nhưng ánh mắt Lục Thanh Yến cô vẫn khiến cô chút khó hiểu.

Tại lúc , dùng dáng vẻ chuyên chú và thâm tình như để cô?

 

Loading...