Sự tò mò của khán giả đẩy lên đến đỉnh điểm, và sự mong chờ cũng dâng lên cao nhất.
Người đầu tiên tiết lộ bạn cặp chính là Nghiêm Tự.
Nghiêm Tự đang khán đài của sân vận động trường học. Nghe thấy tiếng bước chân, đầu và thấy Hình Na.
Nụ môi chút gượng gạo, nhưng vẫn và tiến lên đón cô.
Hình Na thấy Nghiêm Tự, cô nhướng mày, nụ cũng trở nên mất tự nhiên.
“Đến lâu ?” Hình Na đôi giày cao gót, chậm rãi bước .
Con đường chút bằng phẳng, khó . Nghiêm Tự bước lên , đưa tay đỡ cô xuống bậc thang.
Không thể , trong khoảnh khắc , hai trông khá xứng đôi.
Hình Na mặc một bộ vest đỏ đen, Nghiêm Tự thì khoác một chiếc áo cùng tông màu. Đó là một phong cách khác với thường ngày của , ngầu chất.
Một là chị đại ngầu lòi trong bộ đồng phục JK, một là trai dân chơi nhạc rock cực ngầu. Hai họ cạnh hài hòa đến lạ, khung hình trông cảm giác.
Nhiếp ảnh gia đến trao đổi với họ về phong cách chụp, Hình Na cũng chủ động ý tưởng của .
Nghiêm Tự bên cạnh cô, khoảnh khắc dường như chút rung động.
Cả hai khi bắt đầu chụp ảnh thì vô cùng ăn ý. Đặc biệt là Hình Na chủ động, cô kéo cổ áo Nghiêm Tự, lôi đến mặt , khiến cả phòng quan sát hét lên kinh ngạc.
Tiết Nhất Minh thì đợi cô em gái nhà bên hoạt bát, tràn đầy sức sống, Lâm Hâm Nghi.
Cô mặc chiếc áo len màu xanh lá, trông như một nàng tiên nhỏ bước từ rừng sâu, đáng yêu tinh nghịch. Còn Tiết Nhất Minh thì mặc chiếc áo gió màu kaki sẫm, trông từ xa như nam chính trong một vở kịch Anh quốc.
Lâm Hâm Nghi tươi bước đến mặt , cả hai cùng lúc bật .
“Anh đoán là em mà.” Tiết Nhất Minh .
Mặt Lâm Hâm Nghi đỏ bừng lên ngay lập tức.
“Thật ạ?”
Nụ của Tiết Nhất Minh càng sâu hơn: “Ừm, thật đó.”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Lâm Hâm Nghi cúi đầu, lí nhí: “Em cũng nghĩ sẽ là .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-82.html.]
Dù cả hai đều chút ngượng ngùng, nhưng vẫn thể che giấu khí ngọt ngào.
“Trời đất ơi, chốt đơn cặp luôn .”
“Mẹ ơi con ngậm mồm, đây đích thị là đang yêu thầm .”
“Hu hu hu, ngọt quá mất.”
Hàn Tiệp Tư cuối cùng cũng thấy tiếng bước chân. Anh đầu , thấy đang từ ngoài bước .
Những món đồ trang trí tủ kính che khuất gương mặt đối phương, chỉ thể thấy đó mặc một chiếc váy đỏ, khoác ngoài một chiếc áo ngắn, tay cầm một chiếc túi xách nhỏ màu đỏ lông xù.
Chưa kịp thấy mặt, Hàn Tiệp Tư nhíu mày.
Cùng lúc dậy, đối phương cũng mở cửa bước .
“Hóa là .” Tô Vãn Chi ngọt ngào .
“Ừm.” Hàn Tiệp Tư gật đầu.
Tô Vãn Chi thấy Hàn Tiệp Tư, rạng rỡ: “Anh đợi em lâu ?”
“Không, cũng mới đến thôi.”
“Ngoài trời lạnh thật, trong ấm hơn hẳn.”
“Hôm nay lạnh thật.”
Hai đối mặt , Tô Vãn Chi chớp chớp mắt: “Anh đoán là em ?”
Hàn Tiệp Tư chần chừ một giây: “Cũng nghĩ đến.”
Tô Vãn Chi càng ngọt ngào hơn: “Ồ.”
Cô bước đến bên cạnh Hàn Tiệp Tư: “Vậy chúng bắt đầu chụp bây giờ chứ?”
Hàn Tiệp Tư sang chỗ khác: “Ừm.”
Sau khi xuống, Tô Vãn Chi tự nhiên dựa đầu vai Hàn Tiệp Tư. Dù chút tự nhiên nhưng cũng hề né tránh.