Anh về phía Nghiêm Tự: “Có món nào hợp với mới bắt đầu ? Kiểu đơn giản, học cấp tốc ?”
Nghiêm Tự nghĩ ngợi: “Đơn giản học cấp tốc ? Hay là cà ri ? Cứ mua sẵn gói sốt cà ri là , đơn giản lắm.”
Ôn Dã lưỡng lự: “ mà cà ri... cô ... các cô sẽ thích ăn chứ?”
Nghiêm Tự : “Cái thì , thể hỏi thử xem.”
Tiết Nhất Minh sang Lục Thanh Yến, nãy giờ vẫn im lặng một bên.
“Lục Thanh Yến, món cà tím của ngon như , chắc là nấu ăn giỏi lắm nhỉ? Trước đây từng .”
Lục Thanh Yến đáp: “ ít khi bếp.”
Tiết Nhất Minh ngạc nhiên: “Vậy món cà tím hôm nay của ...”
Lục Thanh Yến: “Học theo công thức thôi.”
Nghiêm Tự hỏi: “Vậy ngày mai định món gì?”
Lục Thanh Yến: “Chưa nghĩ .”
Tiết Nhất Minh suy nghĩ một lúc dậy: “Hay là xem dự báo thời tiết , nếu ngày mai trời lạnh, sẽ lẩu.”
Anh chạy ngoài dùng trợ lý ảo để tra cứu thời tiết.
Một lát .
“Ngày mai hình như tuyết rơi đấy.” Tiết Nhất Minh bước .
Hàn Tiệp Tư chìm suy tư: “Tuyết rơi ?”
Ôn Dã : “Vậy chắc sẽ lạnh lắm đây.”
“A, món gì !” Nghiêm Tự nảy một ý tưởng.
Lục Thanh Yến ngoài cửa sổ, dường như cũng đang suy nghĩ điều gì đó.
Sáng sớm hôm , trời còn sáng hẳn, bên ngoài vẫn mờ sương.
Đèn trong ký túc xá nữ bật lên.
Người đầu tiên tỉnh dậy là Liễu Thư.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-76.html.]
Cô mở mắt dậy, Tô Vãn Chi thấy tiếng động cũng tỉnh giấc.
“Cậu dậy sớm thế?” Tô Vãn Chi hỏi.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Liễu Thư ngẩn một chút đáp: “Ừ, dậy gội đầu.”
Tô Vãn Chi: “Ồ, điều hòa bật cả đêm cổ họng khô quá, dậy uống chút nước.”
Hai chuyện vài câu, những khác cũng lượt thức dậy.
Lâm Hâm Nghi kéo rèm cửa sổ : “Mọi mau kìa, bên ngoài tuyết rơi!”
Mọi cùng ngoài cửa sổ, quả nhiên bầu trời đang lất phất những bông tuyết trắng. Có lẽ tuyết mới rơi nên mặt đất vẫn còn sạch, nhiều tuyết đọng.
“Đây là trận tuyết đầu mùa năm nay .”
“ .”
Tuyết đầu mùa đông vốn là một khung cảnh vô cùng lãng mạn, mang một ý nghĩa đặc biệt. Người thường tin rằng đây là thời điểm thích hợp nhất để tỏ tình, dường như lời yêu ngày sẽ nhận kết quả diệu kỳ.
Quan Linh cũng ngoài cửa sổ, đăm đăm ngắm những bông tuyết đang rơi. Cô dường như cũng chìm suy tư.
Nghĩ đến việc cũng từng mong chờ tuyết rơi.
Từng rằng khi tuyết đầu mùa đến, nhất định chơi tuyết, đắp tuyết.
Sắc mặt cô dần lạnh , cô nhanh chóng thu tầm mắt, dậy quần áo.
Lúc , màn hình TV một nữa sáng lên, tiếng chuông quen thuộc thu hút sự chú ý của .
[Các cô gái xin hãy mở cửa và nhận chiếc hộp ở bên ngoài.]
Quan Linh gần cửa nhất, cô bước tới mở cửa, phát hiện bên ngoài đúng là một chiếc hộp lớn.
Cô mang nó trong.
Mở xem, bên trong là năm bộ quần áo với màu sắc và kiểu dáng khác .
Trong hộp còn một tờ giấy, đó : “Xin hãy chọn bộ quần áo thích. Nội dung thử thách hôm nay là chụp ảnh cặp đôi.”
"Tô Vãn Chi cầm tờ giấy lên: “Vậy là chúng sẽ tự chọn ?”
Liễu Thư reo lên: “Oa, mấy bộ quá mất.”