Có Không Giữ - Mất Lấy Lại Mệt Ghê - Chương 73

Cập nhật lúc: 2025-10-18 04:21:06
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Hâm Nghi cẩn thận gấp lá thư cất túi. Lúc cô rời , bước chân rõ ràng nhẹ nhõm hơn lúc đến nhiều.

Người đến Lâm Hâm Nghi là Hình Na.

Cô cũng hỏi cùng một câu hỏi, nhưng cô phản ứng gì đặc biệt, chỉ bình tĩnh đáp: “Chắc là phiếu nào.”

Câu trả lời khiến khí chùng xuống trong giây lát.

Cô nhanh chóng mở hòm thư, bên trong quả thật trống , chẳng gì cả.

Trên mặt Hình Na dường như cũng chút thất vọng nào, cô rời .

Chỉ là bóng lưng cô trông phần cô đơn.

[Tự nhiên thấy thương chị ghê.]

[Chị Hình Na rõ ràng tuyệt mà, mấy ông mắt gì cả.]

[Phong cách khác thôi, Hình Na thuộc kiểu ngự tỷ mạnh mẽ, lẽ họ cảm thấy trị nổi.]

Liễu Thư nhận một lá thư.

Nội dung thư đơn giản.

“Buổi hẹn hò hôm nay vui. Ngủ sớm nhé.”

Vừa lá thư của Nghiêm Tự, hẹn hò với Liễu Thư hôm nay.

Tô Vãn Chi xuất hiện trong khung hình.

Cô rụt rè ló đầu , đó mới từ từ bước tới.

Đứng hòm thư, cô hít một thật sâu.

“Em cũng nhận thư nữa. Hy vọng là phiếu... Có lẽ... lẽ sẽ một phiếu ạ.” Cô chớp chớp mắt, nở một nụ ngọt ngào.

Cô đặt tay lên hòm thư, dùng ngón trỏ và ngón cái kéo chốt khóa, mạnh mẽ giật .

Ống kính đầu tiên tập trung khuôn mặt cô, đó mới từ từ di chuyển bên trong hòm thư.

Biểu cảm của cô cứng , cô cố gắng nặn một nụ , trông đáng thương vô cùng, như thể sắp đến nơi nhưng vẫn cố kìm nén.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-73.html.]

Hòm thư trống rỗng."

"Lúc Quan Linh xuất hiện, đều đoán trong hộp thư của cô mấy lá thư, nhưng vẫn tò mò xem chúng gì.

Trong hộp thư ba lá thư, mỗi lá gấp theo một kiểu khác .

Một lá mở sẵn, một lá gấp thành hình vuông vức, còn lá cuối cùng gấp thành hình trái tim.

Quan Linh lấy tất cả .

[Đừng thức khuya, nghỉ ngơi sớm nhé. Ngày mai gặp.]

[Chị ơi!]

[Vì của , ở ngay đầu chúng ... nhưng mà xa quá!]

Vẻ mặt Quan Linh vốn bình tĩnh. Khi hai lá thư đầu, cô còn mỉm , đặc biệt là lúc thấy hai chữ “chị ơi”, cô khẽ nhướng mày, trông vẻ bất đắc dĩ.

Thế nhưng, khi xong dòng chữ lá thư cuối cùng, sắc mặt cô bỗng trầm xuống. Cô như chìm dòng hồi ức, ánh mắt chút thất thần.

Quan Linh im lặng một lúc lâu, ngón tay siết chặt mép giấy đến nhàu nát.

Cô cau mày cất những lá thư túi, vẻ mặt trở vẻ bình tĩnh thường ngày.

Lúc , khung bình luận dày đặc kín cả màn hình.

[Hàn Tiệp Tư cao tay thật, chỉ với hai chữ “chị ơi”, Quan Linh chắc chắn .]

[Còn gấp thành hình trái tim nữa chứ, mở bên trong chỉ một câu “chị ơi”. Tuyệt thật, em lợi hại quá.]

[Câu về vì là của Lục Thanh Yến Ôn Dã nhỉ?]

[Câu cuối cùng ý gì ? Có hàm ý gì đặc biệt ?]

[Hình như từng thấy câu thì .]

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

Dàn bình luận viên cũng câu nửa thật nửa giả cho rối trí, đoán tình hình.

Chẳng ai lá thư đó là của ai.

Sở Hàn lên tiếng giải thích: “Câu trích từ truyện *Hoàng Tử Bé*. Nguyên văn là: *' tự hỏi chăng các vì lấp lánh là để cho mỗi thể tìm của riêng . Chàng : 'Nhìn kìa, ngôi của , nó ở ngay đầu chúng ... nhưng mà xa quá!'.* cho rằng đây là thư của Lục Thanh Yến.”

 

Loading...