Quan Linh: “Em qua tìm nhé, đang ở ?”
Lục Thanh Yến: “Vừa về đến căn hộ.”
Anh trả lời câu hỏi của cô, Quan Linh suy nghĩ một lúc nhắn thêm một câu.
“Vậy em qua ngay nhé, ăn gì ? Em mang qua cho.”
Lục Thanh Yến: “Không cần , ăn ở công ty , nghỉ ngơi.”
Bàn tay cầm điện thoại của Quan Linh từ từ siết chặt, trong lòng cũng cảm thấy tức nghẹn.
Lục Thanh Yến: “Em ăn ?”
Thấy tin nhắn , đám mây u ám trong lòng Quan Linh tan một chút.
Quan Linh: “Chưa.”
Lục Thanh Yến: “Sao ăn?”
Quan Linh trả lời thế nào. Cô luôn đợi Lục Thanh Yến tan để gặp , cùng ăn tối. Kết quả là đến tận bây giờ mới trả lời, còn gặp. Ngay cả khi cô đến tìm cũng từ chối.
Sau khi yên một lúc, cô đột nhiên gặp Lục Thanh Yến.
Cô qua đó ở bên cạnh , cũng sẽ ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi, chỉ là ở bên thôi mà. Mặc dù đột ngột qua đó thể lắm, nhưng cô là bạn gái của , gặp chẳng lẽ còn lựa thời điểm ?
Quan Linh nghĩ quyết định ngoài.
Cô vốn chuẩn sẵn sàng để hẹn hò với Lục Thanh Yến hôm nay, nên quần áo cần , lớp trang điểm cũng hảo, chỉ cần dặm một chút là thể khỏi nhà ngay.
Cô báo cho Lục Thanh Yến sắp qua, mà thẳng xuống hầm để xe lấy xe, ghé qua cửa hàng quen thuộc mua món cơm xá xíu và canh gà hầm dày heo mà Lục Thanh Yến thích, đóng gói cẩn thận mang đến cho .
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Khi cô đến lầu chung cư của Lục Thanh Yến, cô thấy một bóng quen thuộc.
Đó là thư ký của Lục Thanh Yến, Diệp Tuyết Tuệ.
Lục Thanh Yến cho cô đến, tại Diệp Tuyết Tuệ thể đến tìm ?
Là chuyện công việc ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-7.html.]
Sắc mặt Quan Linh trở nên u ám, cô rảo bước nhanh theo ."
"Chia tay ?
Quan Linh từng nghĩ đến chuyện đó.
khi về đến nhà, cô trằn trọc suy nghĩ đến tận nửa đêm.
Câu hỏi như một mớ chỉ rối, quấn chặt lấy trái tim cô.
Những lời của Trần Di Nhiên dường như vẫn còn văng vẳng bên tai.
“Mày nên nghĩ lý do ban đầu khi quyết định ở bên , là đổi mày đổi.”
“Tại cảm thấy mệt mỏi? Ở bên lâu như , Lục Thanh Yến vẫn luôn như thế ? Nếu mày thật sự tiếp tục nữa thì nhân lúc còn sớm mà chia tay , đừng lãng phí thời gian của .”
“Ngay từ đầu tớ , hai hợp .”
Thời gian lặng lẽ trôi, màn đêm buông sâu.
Cô ngoài ban công, cơn gió đêm lạnh buốt thổi thốc . Ban đầu cô để ý, mãi đến khi bật một tiếng hắt , cô mới vội vàng ôm lấy , với tay lấy chiếc chăn mỏng đặt bên cạnh choàng lên vai.
Quan Linh sống một trong căn biệt thự núi Lan Danh, về đêm nơi lạnh lẽo lạ thường. Nhìn xa, chỉ thấy bóng cây chao đảo trong gió, tiếng lá xào xạc đến nao lòng. Làn nước xanh trong vắt của hồ bơi phản chiếu ánh đèn đường, loang loáng một thứ ánh sáng nhàn nhạt. Cô bỗng cảm thấy thật cô đơn.
Cảm giác cô đơn ập đến như một cơn sóng thần, nhấn chìm cô trong sự yếu đuối.
Cô cúi gằm mặt, thở dài.
Cô chia tay.
Đó là đàn ông mà cô vất vả mới theo đuổi , hơn nữa hai ở bên nửa năm .
Đây là đầu tiên cô thích một nhiều đến , cũng là đầu tiên chủ động theo đuổi khác.
Nếu cứ thế mà chia tay, đám chắc chắn sẽ mặt cô cho xem.
Phải rằng, giờ Lục Thanh Yến từng hẹn hò với ai lâu đến thế.
Người lâu nhất cũng chỉ năm tháng.