Có Không Giữ - Mất Lấy Lại Mệt Ghê - Chương 64

Cập nhật lúc: 2025-10-18 04:20:50
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Vậy , thế bình thường em ?”

“Nếu với bạn bè thì lẽ chỉ cùng ăn cơm, xem phim, thỉnh thoảng chơi thoát khỏi mật thất hoặc board game. Còn công việc của em chủ yếu là khám phá ẩm thực và du lịch.”

“Cũng , công việc của em vốn phong phú , là công việc mà ai cũng ghen tị, thể đây đó.”

Ôn Dã Quan Linh, đáy mắt tràn đầy sự ngưỡng mộ.

Anh cảm thấy Quan Linh khác biệt với .

Công việc của thì yên tĩnh và định, gần như cần xa, cũng sẽ rời khỏi nơi quen thuộc.

Quan Linh thì khác, trông cô là một cô gái trầm tính, tính cách phần lạnh nhạt, nhưng kiến thức và trải nghiệm vô cùng phong phú. Cuộc sống của cô chắc hẳn đa sắc màu.

Đây cũng chính là điểm thu hút nhất ở Quan Linh.

Cuộc sống của cô chính là kiểu sống mà hằng ao ước nhưng bao giờ dám thử.

Ôn Dã chọn một nhà hàng Tây để ăn tối cùng Quan Linh.

“Không em thích ăn đồ Tây , nhưng thấy đ.á.n.h giá của nhà hàng khá .”

Quan Linh đáp: “Em từng đến đây .”

Số nhà hàng cô từng ăn qua nhiều đếm xuể. Đặc biệt là những nơi tiếng tăm như thế , cô chắc chắn sẽ đến thử.

Hương vị ở đây quả thực tồi, cô đến vài , một còn cùng với Lục Thanh Yến.

Nghĩ đến đây, đáy mắt Quan Linh khẽ gợn sóng.

rành rọt nơi , món nào ngon, món nào dở, cô gần như đều cả.

khi xuống, cô hề chủ động đòi gọi món.

Ôn Dã hỏi: “Em ăn gì đặc biệt ? Em gọi món .”

Quan Linh lắc đầu: “Anh gọi .”

Ôn Dã khổ: “Cái đúng là khó , thật sự giỏi gọi món cho lắm.”

“Vậy , để em,” Quan Linh .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-64.html.]

Cô nhận lấy thực đơn, lật giở một cách thành thạo.

Nhân viên phục vụ ngay bên cạnh.

xem thực đơn, ngẩng đầu lên, hỏi: “Hôm nay còn bít tết thăn ngoại ?”

Nhân viên phục vụ đáp: “Dạ còn vài phần cuối cùng ạ.”

“Vậy cho hai phần bít tết thăn ngoại,” cô sang Ôn Dã, “Anh ăn chín mấy phần?”

Ôn Dã: “Anh ăn chín bảy phần.”

Quan Linh gật đầu, với nhân viên phục vụ: “Vậy cho một phần chín năm phần, một phần chín bảy phần, thêm một salad rau củ, một cocktail thịt cua, và một bánh phô mai đặc biệt. Bánh phô mai mang nhé.”

Gọi xong, Quan Linh gấp thực đơn đưa cho Ôn Dã: “Anh xem gọi thêm món nào thích ăn .”

“Anh nghĩ là đủ , nếu đủ thì chúng gọi thêm ,” Ôn Dã Quan Linh với ánh mắt càng thêm say đắm.

Dáng vẻ lúc gọi món của cô nghiêm túc thành thục, ánh đèn vàng ấm áp, vẻ của cô tỏa một sức hút khiến say lòng.

Tim Ôn Dã đập nhanh.

Quan Linh gật đầu. Đợi nhân viên phục vụ rời , cô rướn gần Ôn Dã, nhỏ giọng : “Bít tết thăn ngoại ở đây ngon lắm đấy, đến muộn là thường xuyên hết hàng vì là món giới hạn. Lát nữa thử xem nhé.”

“Được,” trái tim Ôn Dã như một luồng điện nhẹ lướt qua, đau, mà tê tê dại dại.

Quan Linh cầm lấy túi xách: “Em nhà vệ sinh một lát.”

rửa tay, tiện thể xem lớp trang điểm mặt.

Khi cô trở , Ôn Dã còn ở chỗ .

chút thắc mắc, quanh một lượt mới phát hiện Ôn Dã đang sân khấu biểu diễn của nhà hàng.

Anh cầm cây vĩ cầm, xuống, đang tươi cô.

“Bản nhạc , dành tặng cho cô gái hẹn hò cùng đêm nay. Hy vọng cô sẽ luôn luôn vui vẻ.”

Giọng Ôn Dã ấm áp như nước, ánh đèn sân khấu chiếu rọi lên .

Anh trông như một vị hoàng tử, ưu nhã cao quý.

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

 

Loading...