Có Không Giữ - Mất Lấy Lại Mệt Ghê - Chương 49

Cập nhật lúc: 2025-10-13 04:19:06
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quan Linh : “ mà, ai phận của ai, đúng ?”

Hàn Tiệp Tư sững sờ, đáy mắt loé lên một tia sáng khác thường. Anh còn định gì đó nữa, nhưng Quan Linh bước về phía .

Quan Linh trở biệt thự, phát hiện Tô Vãn Chi và Ôn Dã đều ở đó.

hỏi nhiều, một lát thì thấy Tô Vãn Chi và Ôn Dã cùng trở về. Tuy nhiên, khi thấy Quan Linh, Ôn Dã chủ động tới.

Vẻ mặt Tô Vãn Chi chút đổi, cô chuyện với Lâm Hâm Nghi.

Ôn Dã xuống bên cạnh Quan Linh. Anh hạ giọng : “Vừa Tiểu Tô gọi ngoài dạo.”

“Tiểu Tô?” Quan Linh nhướn mày.

“Ừm,” Ôn Dã , “Nhỏ hơn nhiều như nên gọi là Tiểu Tô.”

Quan Linh chớp mắt: “Vậy cũng nhỏ hơn vài tuổi, gọi là gì?”

Ôn Dã: “Em gọi em là gì nào?”

Quan Linh cong môi. “Dù cũng là Tiểu Quan.”

“Bạn bè em thường gọi em là gì?”

“Bạn bè gọi là gì thì liên quan gì đến việc gọi là gì ? Anh bạn với ?” Ánh mắt Quan Linh lay động, cô khẽ liếc một cái, khoé miệng mang theo ý .

Tuy nụ sâu, nhưng khác hẳn với dáng vẻ thường ngày của cô.

Trong phòng quan sát, các bình luận viên đều cảnh cho kinh ngạc.

“Quan Linh cao tay thật sự!”

“Thả thính đỉnh quá, ai mà chịu nổi.”

“Trước cứ tưởng là mỹ nhân băng giá, ai dè... đây rõ ràng là cao thủ tình trường bẩm sinh mà.”

“Chỉ một ánh mắt thôi mà Ôn Dã ngẩn kìa.”

là mỹ nhân kế, tự dưng thấy Ôn Dã mặt Quan Linh lép vế .”

Ôn Dã , ánh mắt dịu dàng: “Được , gọi là Quan Quan ?”

Quan Linh cụp mi, ngón tay đặt đùi, đổi tư thế , gần Ôn Dã hơn một chút. Cô nhạt : “Tuỳ thôi.”

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-49.html.]

“Vậy gọi là Quan Quan nhé.” Ôn Dã suy nghĩ một lát , “Ngày mai sẽ mua kính áp tròng.”

“Sao đột nhiên mua kính áp tròng?” Quan Linh rõ còn cố hỏi.

Ôn Dã: “Bởi vì... nào đó rằng đeo kính sẽ hợp hơn.”

Quan Linh: “Ồ, .”

Ôn Dã: “ . Sáng mai, cùng chạy bộ ?”

Quan Linh còn kịp gì.

Ôn Dã : “À đúng , em dậy nổi, suýt nữa thì quên, em ngủ nướng mà.”

Quan Linh: “Ừm, đúng .”

Ôn Dã: “ thức khuya cho sức khoẻ .”

Quan Linh tuy gật đầu, nhưng miệng : “Quen .”

Ôn Dã nghĩ một lát, ghé sát Quan Linh, nhỏ giọng : “Vậy cố gắng ngủ sớm một chút, ngày mai kéo violin cho em .”

Quan Linh mím môi, mỉm .

[Trời ơi, cặp đôi quá!]

[Xứng đôi lứa, chốt cặp !]

[Aaa ngọt quá, Ôn Dã dịu dàng thật sự.]

[Lên thuyền thôi!]

Quan Linh một chút biểu cảm mà ngẩng đầu lên, thấy Lục Thanh Yến đang về phía cô với vẻ mặt vô cảm, ánh mắt sâu thẳm. Đôi mắt xinh của tựa như những vì bầu trời đêm xanh thẳm, nặng trĩu, thể hút trong.

Ngay mặt , Quan Linh nghiêng đầu gần Ôn Dã, nụ càng thêm rạng rỡ.

“Em sẽ cố gắng hết sức.”

Lục Thanh Yến đột nhiên dậy, rời khỏi phòng khách.

Mười một giờ qua.

Ti vi trong ký túc xá nam và nữ vang lên tiếng thông báo. Trên màn hình hiện lên dòng chữ yêu cầu chiến thắng trong thử thách cặp đôi hôm nay đến phòng bí mật.

 

Loading...