Có Không Giữ - Mất Lấy Lại Mệt Ghê - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-10-13 04:17:24
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sắc mặt cô dần trở nên khó coi.

Hứa Tư Thần dám thẳng với cô mà với Trần Di Nhiên, dĩ nhiên là Trần Di Nhiên sẽ kể cho cô ngay lập tức. Cứ như , trực tiếp Lục Thanh Yến với Quan Linh, thể cho cô chuyện .

Quan Linh cũng chẳng thể trách cứ gì .

Thẫn thờ chuyện với Trần Di Nhiên thêm vài câu, cô nhanh chóng cúp máy.

Mãi đến tám giờ tối, Lục Thanh Yến mới trả lời tin nhắn.

Kể từ lúc điện thoại của Lục Thanh Yến, cô ghim lên đầu danh bạ, vì mở ứng dụng là cô thấy ngay ảnh đại diện và tên của .

Lục Thanh Yến: [Vừa tan .]

Quan Linh vốn dĩ luôn trả lời tin nhắn của Lục Thanh Yến ngay lập tức, nhưng khi nghĩ đến tấm ảnh chụp màn hình lúc nãy, cô do dự.

Vài phút , cô vẫn quyết định trả lời: [Em qua tìm nhé.]

Lục Thanh Yến: [Anh mệt quá, nghỉ ngơi.]

Quan Linh: [Vậy cuối tuần nghỉ ngơi chúng cùng xem phim nhé.]

Lục Thanh Yến: [Em một , cuối tuần chắc việc .]

Quan Linh chằm chằm màn hình điện thoại, ánh mắt mong chờ dần lụi tắt, vẻ mặt cũng trở nên thất vọng.

Đã bao lâu họ gặp ?

Nửa tháng , cuối tuần Lục Thanh Yến vẫn luôn tăng ca, cũng là quá mệt, gặp mặt. Cô thông cảm cho bận rộn nên phiền.

Cô cứ nghĩ đợi xong việc, lúc đó cũng cuối tuần tăng ca, cô cho rằng hôm nay thể gặp mặt .

Kết quả, xem mấy ngày tới cũng chẳng ý định gặp .

Quan Linh chút vui, cô im lặng suốt nửa tiếng trả lời.

Lục Thanh Yến cũng nhắn thêm một tin nào.

Lúc nào cũng , cô trả lời, cũng sẽ thêm một lời.

Quan Linh cố nén cảm xúc, cuối cùng vẫn gửi qua một nhãn dán.

Anh vẫn luôn như , cô , cần gì so đo những chuyện với .

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-3.html.]

Hơn nữa họ ở bên lâu như , cô hiểu Lục Thanh Yến.

Anh vốn mấy hứng thú với việc hẹn hò, lúc bận rộn thì chẳng gì cả, gì đến xem phim.

Nhãn dán gửi nửa ngày mà Lục Thanh Yến vẫn trả lời.

Quan Linh thầm nghĩ, lẽ đang lái xe, hoặc về đến nhà nên xem điện thoại.

Lần cứ thấy tin nhắn là trả lời ngay, như mới đang gì.

Cô cầm điện thoại lên gọi cho Lục Thanh Yến.

Kết quả, cuộc gọi ngắt ngang.

“Xin , máy quý khách gọi hiện đang bận, xin vui lòng gọi .”

Quan Linh khựng một chút.

Ngay đó, cô nhận một tin nhắn.

Lục Thanh Yến: [Sao ?]

Anh thích điện thoại.

Trước đây Quan Linh cũng quen với thói quen của , nhắc nhiều , nhưng Lục Thanh Yến vẫn chứng nào tật nấy.

Lúc việc điện thoại, lúc nghỉ ngơi cũng .

Chỉ khi nào tâm trạng thật , mới chủ động gọi cho Quan Linh.

Thế nên chỉ cần nhận điện thoại của Lục Thanh Yến, Quan Linh liền đang vui, cô sẽ nhân cơ hội đó đưa vài yêu cầu, và gần như đều đáp ứng.

Quan Linh: [Em qua tìm nhé, đang ở ?]

Lục Thanh Yến: [Vừa về đến căn hộ.]

Anh trả lời câu hỏi đó, Quan Linh nghĩ ngợi một lúc nhắn thêm một câu.

[Vậy em qua bây giờ nhé, ăn gì ? Em mang qua cho.]

Lục Thanh Yến: [Không cần , ăn ở công ty , nghỉ ngơi.]

Bàn tay cầm điện thoại của Quan Linh từ từ siết chặt, trong lòng cũng dâng lên một cảm giác ấm ức khó chịu.

 

Loading...