Có Không Giữ - Mất Lấy Lại Mệt Ghê - Chương 29

Cập nhật lúc: 2025-10-13 04:18:25
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Dã kiên nhẫn đáp: “Luyện tập thôi.”

Quan Linh nhân cơ hội đề nghị: “Vậy lúc nào luyện tập, thể mượn đàn của ? Liệu phiền ạ?”

Thấy hai trò chuyện vẻ hợp , Lâm Hâm Nghi bên cạnh chút sốt ruột, vội chen câu chuyện: “Trước đây em cũng học nhạc cụ, nhưng gia đình bắt em học nhảy. Mẹ em bảo con gái học nhảy sẽ hợp hơn.”

Quan Linh chỉ gì.

Ôn Dã đáp một câu: “Cũng mà.”

Lâm Hâm Nghi ngẩn , nên tiếp thế nào.

Lúc , Tiết Nhất Minh đột nhiên lên tiếng: “Trước đây cũng từng học piano, nhưng giáo viên bảo năng khiếu nên bỏ .”

Cả ba đều về phía .

Quan Linh : “Đôi khi, yêu thích chính là năng khiếu. Anh cần để tâm đến lời khác , cho dù đó là giáo viên chuyên môn. Chỉ cần thích thì thể tiếp tục học mà.”

Ánh mắt Tiết Nhất Minh Quan Linh trở nên khác hẳn.

Ôn Dã cũng đồng tình với cách của cô: “ , nhất thiết thật giỏi mới thể học. Hơn nữa, năng khiếu chỉ là một đ.á.n.h giá từ bên ngoài, cần quá để tâm. Đôi khi lời của giáo viên cũng chắc đúng. Giống như tuy dạy nhạc nhưng cũng từng gặp một học sinh như . Ban đầu thấy bé chơi , nhưng một thời gian , đột nhiên trở thành chơi giỏi nhất.”

Quan Linh tiếp, giọng nghiêm túc: “Nếu là việc thích, bất kể khác thế nào, cũng sẽ đổi suy nghĩ của .”

Cô như tỏa một vầng hào quang rực rỡ, biến cô thành tâm điểm của ánh .

Ôn Dã và Tiết Nhất Minh đều chớp mắt.

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

Quan Linh ngập ngừng hỏi: “ nhiều quá ?”

Tiết Nhất Minh lắc đầu: “Không , cô đúng. Xem khi về nhà, cây đàn piano của sẽ bám bụi nữa .”

Thái độ của đối với Quan Linh càng thêm nhiệt tình: “Cô cô là trải nghiệm du lịch, chắc hẳn cô nhiều nơi nhỉ?”

Quan Linh ngẫm nghĩ một lát trả lời: “Cũng khá nhiều, hơn hai mươi quốc gia, còn các điểm du lịch trong nước thì gần như hết .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-29.html.]

“Vậy nơi nào cô thích nhất, đúng hơn là để cho cô ấn tượng sâu sắc nhất?”

“Tây Tạng. Lần đó đến Tây Tạng, thực sự cảm thấy tâm hồn như gột rửa.”

Nghiêm Tự, nãy giờ chen câu chuyện, cuối cùng cũng tìm thấy cơ hội: “ cũng từng đến Tây Tạng.”

Lúc , trong phòng quan sát lăn bò.

Ngô Diên: “Nghiêm Tự thầm nghĩ: 'Cuối cùng cũng chuyện để ! Nãy giờ bàn mấy chuyện chẳng gì, may mà cơ hội '.”

Trang Sân Sân: “Chứ còn gì nữa, Nghiêm Tự chắc đang mừng thầm 'May quá từng Tây Tạng'.”

Vương Tề Sơn: “Mọi thấy biểu cảm của Hàn Tiệp Tư ? Chỉ hận quá xa, cổ sắp dài như hươu cao cổ kìa.”

Trang Sân Sân: “Hài hước quá, trông đúng là giống hươu cao cổ thật.”

Ngô Diên: “Trong lòng chắc đang sốt ruột lắm, thấy Quan Linh ba khách mời nam khác vây quanh.”

Vương Tề Sơn: “ công nhận, Quan Linh đúng là bộc lộ hết sức quyến rũ. Vừa mắt của Ôn Dã và Tiết Nhất Minh cứ dán chặt .”

Trang Sân Sân: “Bây giờ chỉ tua ngay đến phần bỏ phiếu thôi, tối nay lá phiếu của Quan Linh sẽ dành cho ai.”

Cố Như Nam: “ đoán là Ôn Dã, vì chủ động bắt chuyện với .”

Sở Hàn ý kiến khác: “ thấy Hàn Tiệp Tư cũng hy vọng nhận phiếu . Dù thì Hàn Tiệp Tư gần như thể hiện rõ tình cảm của với Quan Linh.”

Cố Như Nam: “ đó chỉ là Hàn Tiệp Tư đơn phương thôi mà.”

Sở Hàn: “Chưa chắc , khi Lục Thanh Yến khoai tây ngon, Quan Linh gắp thêm một đũa đấy thôi.”

Cố Như Nam im lặng, cô Sở Hàn thuyết phục.

Sở Hàn chăm chú màn hình, đeo một cặp kính, tròng kính là đôi mắt sâu thẳm và trí tuệ.

 

Loading...