Có Không Giữ - Mất Lấy Lại Mệt Ghê - Chương 210

Cập nhật lúc: 2025-10-18 04:26:51
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Quả nhiên là .”

“Sao ở đây?”

Giọng Quan Linh thoáng chút bối rối, thậm chí còn mang theo ý gặng hỏi.

Trong lòng cô lẽ đang âm thầm oán trách Lục Thanh Yến, vì dạo gần đây cứ liên tục xuất hiện trong thế giới của cô.

Rõ ràng cuộc sống của cô thể yên bình trở , nhưng cứ dai dẳng bám riết, nhất quyết buông tha.

Tại chịu buông tay chứ?

Nghĩ đến đây, lòng Quan Linh rối như tơ vò.

Lục Thanh Yến cảm nhận sự xáo trộn trong lòng Quan Linh, nhưng vui mừng khôn xiết.

“Xin , đến đây từ hôm . Anh em định đến đây du lịch, nhưng chính xác ngày nào em nên đến .”

Chỉ đơn giản thôi ?

Quan Linh , lời nào, nhưng ánh mắt tỏ rõ vẻ tin.

Nếu gì, thể trùng hợp ở cùng một homestay với cô chứ.

Lục Thanh Yến vội giải thích: “Lúc đến thật sự em sẽ ở đây, nhưng đoán là em sẽ chọn homestay . Vì đây em từng em thích những căn nhà ven hồ, mà homestay mấy năm nay nổi tiếng, phòng hồ.”

Quan Linh xong vẫn im lặng.

“Nếu em thích, thể dọn ngay.”

“Ừm.”

Lục Thanh Yến tiếng “ừm” của Quan Linh là ý bảo “ là trả lời rằng cô thật sự thích.

Cảm xúc của cô chỉ gợn lên trong phút chốc trở về dáng vẻ lạnh lùng như cũ.

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

Giống như lời vẫn , Quan Linh ngày càng giống một nàng tiên thoát tục, vướng bụi trần, đến cả thở cũng toát vẻ lạnh lùng, xa cách.

Tựa như một pho tượng mỹ nhân xinh tình cảm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-khong-giu-mat-lay-lai-met-ghe/chuong-210.html.]

Lục Thanh Yến đang tất cả những chuyện vì điều gì.

Anh chỉ bù đắp cho Quan Linh.

tự thiêu cháy bản , đốt thành tro, cũng sưởi ấm cho cô.

Dù chỉ thể sưởi ấm cho cô trong chốc lát, dù chỉ thể cô vui lên một chút thôi cũng .

Hay đúng hơn, kể cả khi cô yêu , chỉ cần thể khiến cô nguôi giận, khiến cô thêm chút ấm của thường, còn u uất, lạnh lẽo và nặng nề như nữa, cũng sẵn sàng đ.á.n.h đổi tất cả.

Giống như cái hôm say rượu với .

Nửa đời còn của , vốn dĩ là tồn tại vì Quan Linh.

Dẫu cho cô cần, dẫu cho cô chà đạp chân, dẫu cho chỉ như con thiêu lao đầu lửa.

chỉ cần Quan Linh chịu một cái, dù ánh mắt đó lạnh lùng đến , cũng như .

Hai đối diện một lúc, Quan Linh lạnh lùng lên tiếng: “ về phòng nghỉ đây.”

Lục Thanh Yến gật đầu: “Được.”

Quan Linh thẳng homestay, hề ngoảnh đầu . Lục Thanh Yến cũng theo.

Về đến phòng, Quan Linh đóng sầm cửa , lưng dựa cánh cửa, cả từ từ trượt xuống thụp sàn.

Ngày hôm , Quan Linh ở lì trong phòng cả ngày.

Đến bữa ăn cũng trả thêm tiền để nhờ chủ nhà mang đến tận cửa.

Bà chủ đặt đồ ăn cửa, gõ cửa một tiếng rời .

Mãi đến tối mịt, Quan Linh mới chịu khỏi phòng.

Vừa xuống lầu, cô gặp ngay bà chủ homestay.

Bà chủ hỏi cô: “Cô Quan, cô ở trong phòng cả ngày mới ngoài, khỏe ở ?”

Quan Linh đáp: “Cháu mệt thôi ạ.”

 

Loading...